Top 12 Bài thơ hay về di sản văn hóa Việt Nam
Đất nước Việt Nam ta "rừng vàng biển bạc" có nhiều các bản sắc văn hóa sâu đậm. Trong đó các di sản văn hóa được UNESCO công nhận của nước ta càng là nổi...xem thêm ...
RẠO RỰC NGÀY QUỐC GIỖ
Rạo rực mồng mười bởi giỗ chung
Khắp nơi lễ tạ các Vua Hùng
Đã sinh nòi giống đàn con Việt
Còn tạo dựng xây cõi Lạc Hồng
Tín ngưỡng thờ Vua ngời sắc tộc
Điệu Xoan Phú Thọ rạng non sông
Tình người thêm gắn nhờ ngày kỵ
Đất nước hân hoan thỏa mọi vùng.
Tác giả: Nguyễn Đình Hưng
DANH THẮNG TRÀNG AN HOA LƯ
Hoa Lư rồi mới Thăng Long
Cũng từ thế thủ thế công sau này
Phong Nha cảnh đep phô bày
Tràng An non nước trời mây ai bì
Núi non hang động diệu kỳ
Mêng mông "Biển cạn", nhẹ đi du thuyền
Nước xanh như mắt nhung huyền
Phượng bầy rỡn tắm,thần tiên ai tường
Đền Trần Quý Minh Đại Vương
Mấy trăm bậc đá mây vờn, mắt hoa!
Tướng quân ân đức tài ba
Tượng đền đá trạm, rừng "Sưa" xanh huyền
Hang Nấu Rượu: hai luồng thuyền
Vào ra như vẫn thơm miền cổ nhân
Hang Seo, Ba giọt... sinh quần
Mê cung nhũ động thiên thần hoa văn...
Phủ Khống bẩy vị trung quân
Chứng nhân cây thị ngàn năm xanh rờn
Qua hai vòm đá "xuyên sơn"
Cố Kinh Đô Đá trường tồn ba vua
Đinh, Lê, Lý dựng cơ đồ
Nức lòng dân nước nhục cho giặc ngoài
Đền Đinh, Lê khói hương Người
Đọc Bia nhà Lý, Đô rời bến xưa!
Gà đồi, dê núi, nem chua
Rượu Kim Sơn thưởng vui chưa muốn về
Dù ai bươn trải trăm nghề
Tràng An đất thánh nhớ về cùng nhau
" Di sản văn hóa toàn cầu..."
Nhất Đông Nam Á dẫn đầu Việt Nam!
Tác giả: Đinh Chữ
KỂ CHUYỆN THÁNH GIÓNG
Đời vua Hùng thứ sáu nước Việt
Ở làng Phù Ủng thuộc Bắc Ninh
Có người đàn bà sống một mình
Tuổi đã cao mà chưa con, cháu
Bà luôn cầu mong nên Trời thấu
Đi làm đồng thấy có vết chân
Bà đã ướm thử khi lại gần
Về nhà đậu thai rồi sinh nở
Bà đặt tên Gióng từ khi nhỏ
Lên ba tuổi chưa nói câu nào
Lòng người Mẹ vẫn thương biết bao
Hy vọng con mình lớn sẽ khác
Ngày ấy giặc Ân rất hung ác
Từ phía Bắc tràn xuống phương Nam
Dã tâm nham hiểm, ác lại tham
Giết dân lành, vơ vét của cải
Nhưng dân tộc này không sợ hãi
Lệnh Vua ban truyền đi khắp nơi
Loa vang: Người tài giỏi được vời
Về Triều đình tập trung cứu nước
Bé Gióng trong nhà nghe thấy được
Xin Mẹ ra mời sứ giả vào
Bảo về bẩm Đức Vua tối cao
Rèn gươm, đúc ngựa sắt, áo giáp
Nói xong Gióng vươn vai cứng cáp
Thành một chàng trai thật cao to
Ăn khỏe sung sức chẳng ai ngờ
Hăng hái để sẵn sàng xung trận…
Vua cho mang đến thứ đã dặn
Gióng đội mũ, mặc áo giáp vào
Cầm gươm phóng lên ngựa sắt cao
Xông ra trận chém giặc như cỏ rác
Ngựa phun lửa, giặc cháy tan tác
Gươm gãy, Gióng nhổ tre bên đường
Quật giặc tả tơi chẳng tiếc thương
Đánh cho tiệt dã tâm xâm lược
Khi giặc ác chạy hết về nước
Gióng phi ngựa lên đỉnh Sóc Sơn
Trút bỏ giáp sắt, hóa gió vờn
Linh thiêng bay thẳng cõi Thiên giới
Các đời sau nhân dân ca ngợi
Lập Miếu thờ Phù Đổng Thiên Vương
Đã có công cứu Tộc Việt – Mường
Con cháu trường tồn cùng sông núi
Đến nay dấu tích đã mờ bụi
Vết chân ngựa rải khắp ao hồ
Còn đó tre ngà rực vàng thơ
Miếu thờ Thánh Gióng hương thơm đỏ.
Tác giả: Trần Duy Hạnh
NHỚ ƠN VUA HÙNG
"Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mồng mười tháng ba"
Dù ai có đi đâu xa
Đến ngày giỗ tổ tháng ba ghi lòng
Nhớ mình con lạc cháu hồng
Cha ông dựng nước cờ hồng Việt Nam
Người dân của nước Việt Nam
Phải luôn yêu mến giang san giống nòi
Đời đời kiếp kiếp theo người
Dựng xây đất nước đẹp tươi mạnh giàu
Vào ngày giỗ tổ nhắc nhau
Công ơn vua tổ khắc sâu nhớ đời
Đất đai sông núi của người
Để cho con cháu... quyết thời giữ yên
Giặc nào đến cướp diệt liền
Một li một tấc ở yên đất trời
Việt Nam, đất nước, con người
Trường tồn vĩnh cửu, đẹp tươi an bình.
Tác giả: Đinh Thị Hiển
DU XUÂN TRÀNG AN...
Xuân lặng lẽ trôi dưới đáy thuyền nan
Chùm rong đuôi cáo khẽ khàng ngã theo
Thuyền tròng trành chao sóng sánh núi đèo
Mây mờ ảo sau mái chèo khua nhẹ
Sừng sững núi xanh nghiêng mình lặng lẽ
Nghe Lau tâm tình san sẻ tiếng ngàn năm
Sông uốn dòng theo giọt nhũ âm thầm
Xuyên thủy động gió âm vang điệu nhạc
Đi cùng xuân thuyền đầy ắp tiếng hát
Ta về đây giữa bát ngát nguyên sinh
Anh đưa em trẩy non nước Ninh Bình
Nơi Văn hóa - Tâm linh thành di sản
Em theo xuân về đây cùng thưởng ngoạn
Danh thắng thiên nhiên, thanh thản nhẹ nhàng
Nhấp chén xuân ngan ngát vị nồng nàn
Hồn sông núi âm vang từng nhịp bước...
Tác giả: Trần Lộc
DẤU ẤN NINH BÌNH
Mảnh đất Ninh Bình rất đẹp tươi
Thiên nhiên xã hội hút loài người
Tràng An, Bích Động khoe non nước
Bái Đính, Đinh Lê tỏa đạo đời
Khắc đá Ninh Vân bừng mọi ngả
Thêu ren Thắng Hải sáng muôn nơi
Nghe chèo, hát Xẩm, xơi Dê núi
Mới thấy ở đây quá tuyệt vời.
Tác giả: Nguyễn Đình Hưng
CHIẾC QUẠT VÀNG TAM CỐC
Trời yêu ban tặng đất Ninh Bình
Một chiếc Quạt vàng tỏa sắc xinh
Vời vợi mây xanh hòa mộng ái
Long lanh nước biếc quyện mơ tình
Ngô Đồng dịu mát ngời Cồ Việt
Tam Cốc tươi nhuần rạng Đế Đinh
Du khách ngỡ ngàng vui thưởng ngoạn
Lung linh Di sản kép Quê mình.
Tác giả: Nguyễn Ruyến
NGHE CÂU QUAN HỌ
Đôi dòng nước chảy lơ thơ
Tháng năm vẫn đó đò chờ Đoài Đông
Cái ngày bom nổ đạn trồng
Hai bờ chín nhớ mười trông nhau hoài
Bắc Giang nay dựng tương lai
Thênh thang đường mới rộng dài nước non
Trường tồn sử sách vàng son
Bắc Ninh Kinh Bắc dấu còn ngàn xưa
Ba tầm nghiêng ngả bóng trưa
Nghe câu Quan Họ lòng chưa muốn về
Phồn Xương Yên Thế hồn quê
Sông Thương nhịp phách nối đê Sông Cầu.
Tác giả: Phạm Tân Dân
KHOẢNH KHẮC TRÀNG AN
Tràng An mảnh đất quê tôi
Thanh bình xinh đẹp, sáng trời nổi danh
Di sản Thế Giới rạng danh
Người xinh, cảnh đẹp... mời anh, chị về ...
Về thăm... chắc chắn si mê
Hồn quê nơi ấy... đê mê cùng người
Non xanh nước biếc dậy khơi
Hang sâu, thuyền đợi... ngọt lời hát ru
Về thôi! Chớ đợi sang thu...
Tác giả: Đinh Thị Hiển
RỘN RÃ TÂY NGUYÊN
Ơi Tây Nguyên rừng núi
Rộn rã tiếng cồng chiêng
Ơi đất trời linh thiêng
Nơi đại ngàn nắng gió
Hoa Pơ Lang rực đỏ
Cho má em thêm hồng
Say tiếng đàn Tơ rưng
Bước chân trần nhún nhảy
Bập bùng ngọn lửa cháy
Bên điệu múa xoay vòng
Tô đẹp nét nhà Rông
Cồng chiêng mùa lễ hội
Em như con chim Phí
Hát vang rừng bao la
Tiếng suối reo hoà ca
Nhạc ngân nga tươi đẹp
Ché rượu cần cùng nhấp
Buôn làng ta vui say
Mời bạn hãy đến đây
Nơi cao nguyên lộng gió.
Tác giả: Thanh Minh
TRỞ VỀ VỚI HUẾ
Ngất ngưởng, cheo leo, ba đèo đến Huế,
Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng đặt chân,
Lăng Cô, Chân Mây vịnh đẹp vô ngần,
Phá Tam Giang hoàng hôn chiều tím ngắt!
Trở về Huế trong chiều mưa se sắt,
Phố yên bình, nhẹ nép dưới cơn mưa,
Cứ buông rơi như chẳng tạnh bao giờ,
Man mát buồn lặng nhìn Hương Giang chảy!
Tôi nhớ Huế, nhớ người con gái ấy,
Nhớ về em, tà áo trắng nữ sinh,
Nhớ về em lung linh một bóng hình,
Ngày chia tay mối tình chưa được ngỏ!
Tôi nhớ Huế, khúc dân ca ngày đó,
Nhớ áo the, khăn xếp, áo dài xinh,
Màn đối đáp say đắm, rất tài tình,
Dòng Hương Giang nhạc Cung Đình in dấu!
Tôi nhớ Huế nhớ về chùa Thiên Mụ,
Nhớ những cây cầu tự thủa thiếu niên,
Dã Viên, Phú Xuân tiếp đến Tràng Tiền,
Tuổi thơ tôi gắn liền bờ Nam - Bắc!
Núi Ngự Bình ước mơ thời đi học,
Được đặt chân, ngắm Thành Nội, Cố Đô,
Được chiêm ngưỡng những vẻ đẹp bất ngờ,
Của Thủ Đô một thời dân Nước Việt!
Biết bao điều đã làm lên tha thiết,
Tự ngàn xưa chỉ của Huế, Huế ơi!
Để hôm nay ta đã trở về rồi,
Nguyện mãi mãi trọn đời yêu thương Huế!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
THĂNG LONG
Có một Thăng Long dựng nghiệp
Rồng thiêng ngự Đại La Thành
Có một Thăng Long hào hiệp
Ngàn năm lưu dấu sử xanh.
Có một Thăng Long oanh liệt
Bao lần phá Tống bình Chiêm
Có một Thăng Long xinh đẹp
Ngọt ngào duyên dáng êm đềm.
Có một Thăng Long nhiếp chính
Quân vương ngự giá xuất chinh
Có môt Thăng Long bản lĩnh
Hào hoa thân thiện tươi xinh.
Có một Thăng Long sát Thát
Ngời lên hào khí Bạch Đằng
Có một Thăng Long bát ngát
Dịu dàng phố nhỏ mây giăng.
Có một Thăng Long Nguyễn Trãi
Bình Ngô quyết sách công tâm
Có một Thăng Long mềm mại
Một đời lưu luyến tri âm.
Có một Thăng Long Lê Lợi
Giặc tan trả kiếm Long Quân
Có một Thăng Long diệu vợi
Êm êm tiếng hát trong ngần.
Có một Thăng Long Nguyễn Huệ
Hoa đào gửi tặng người thương
Có một Thăng Long như thế
Trang đài gót ngọc vấn vương.
Có một Thăng Long tĩnh mịch
Huyền Trân giã biệt quê nhà
Có một Thăng Long thanh lịch
Mang theo nỗi nhớ người xa.
Có một Thăng Long Hoàng Diệu
Nêu cao khí tiết giữ thành
Có một Thăng Long yểu điệu
Lơ thơ tơ liễu buông mành.
Có một Thăng Long quyết tử
Giữ cho đất nước hồi sinh
Có một Thăng Long tự sự
Mênh mang câu chuyện riêng mình.
Có một Thăng Long bất diệt
Trải qua những cuộc chiến chinh
Có một Thăng Long tha thiết
Luôn luôn yêu chuộng hòa bình.
Có một Thăng Long hoa lệ
Người xa mãi mãi mơ về
Có một Thăng Long tinh tế
Ngàn đời ta mãi say mê...
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .