Top 10 Bài thơ hay về lễ hội mùa xuân
Lễ hội mùa Xuân là sản phẩm sáng tạo đầy tính nhân văn của tiền nhân trong quá trình lao động và kiến thiết quê hương; là niềm tin trong sáng vào tâm linh, vào...xem thêm ...
THÁNG HAI - MƯA XUÂN & LỄ HỘI!
Sáng nắng, chiều mưa, giữa trưa trời ẩm,
Thời tiết tháng hai đỏng đảnh khó ngờ,
Đất trời nhớp nhem ẩm ướt sương mù,
Lất phất mưa bay, xuân về vẫn vậy!
Vụ đông xuân đã xong mùa cày cấy,
Lũ trâu già mê mải gặm cỏ non,
Đàn vịt xiêm đang mải miết mò tìm,
Trên sông quê cố kiếm tôm, cua, cá!
Cuối tháng hai xuân như chưa vội vã,
Lễ hội xuân rộn rã các vùng miền,
Em có về với ngày lễ hội Lim,
Hãy say lòng cùng anh câu quan họ!
Còn nếu em có về miền Yên Tử,
Chỉ dừng chân khi đã tới chùa Đồng,
Mây đan mây trong sắc sắc không không,
Để cảm nhận chốn bồng lai tiên cảnh!
Nghe anh dặn lễ hội chùa Hương Tích,
Ở tại miền đất phật chốn linh thiêng,
Khi hoa mơ nở trắng vùng Hương Sơn,
Là lễ hội chùa Hương về rồi đó!
Nếu em chưa từng về thì hãy nhớ,
Ứng thiện tu hành Bồ Tát nơi đây,
Hương Tích cảnh tiên đẹp đến ngất ngây,
Em sẽ thấy đắm say nơi đất Phật!
Mưa tháng hai, mưa xuân rơi lất phất,
Lễ hội xuân vẫn tấp nập đêm ngày,
Và cỏ cây hoa lá cứ đắm say,
Uống mưa xuân để cây xanh màu lá!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
LỄ HỘI THỜI NAY
Tết qua rồi dòng người hối hả
Chảy về nguồn xin quẻ vận may
Đình, chùa nghi ngút hương bay
Cầu an, cầu lộc, cầu tài... đầu năm!
Đi lễ hội cũng là điều tốt
Nhớ thấm nhuần lẽ cốt văn minh
Chớ đừng lễ vật linh đình
Cầu quan, cầu chức... để mình hơn ta!?
Đã đến chùa cái tâm phải sáng
Nén tâm nhang cầu tốt cho đời
Đó là nghĩa cử người ơi
Chớ nên ắc ý chốn nơi đình, chùa!
Mấy ngày qua báo, đài ra rả
Phê phán nhiều thói xấu, tật hư
Nhiều người mang lễ đến chùa
Cả hàng chục triệu để mua bán thần!?
Đổi tiền lẻ đang là vấn nạn
Thật ngao ngán trước cổng đình chùa
Tiền thật, tiền giả bán mua
Ngang nhiên trao đổi cười đùa trớ trêu!?
Đã đến lúc thổi còi báo động
Ngành văn hóa nhanh chóng tham mưu
Đề ra quy ước các điều
Chớ đừng thả lỏng quan liêu nơi này!
Tác giả: Hồng Soi
LỄ HỘI CHÙA BÁI ĐÍNH
Bái Đính chùa thiêng Lễ hội này
Cho đời thơm ngát cánh xuân bay
Cờ dong Lễ tế thần huyền thoại
Cổ tích mà như thực mỗi ngày
Thượng ngàn Thánh Mẫu lễ ở đây
Che chở con dân thỏa ước đầy
Quốc thái dân an điều gửi tặng
Chân thành ứng nghiệm hẳn về ngay
Tâm đức lòng ai nếu đủ dày
Đón mừng hạnh phúc đến liền tay
Thảo hiền rất mực trao con cháu
Cờ Phật sáng ngời thỏa sức bay
Chẳng đâu sánh đẹp vượt nơi này
Núi Đính rạng ngời những áng mây
Bảo Tháp lung linh lồng khói phủ
Người mơ kẻ ước đã bao ngày...
Nòi giống Tiên Rồng đượm sắc tô
Vua Đinh Bộ Lĩnh dựng cơ đồ
Địa linh Bái Đính hồn Nhân kiệt
Hào khí tụ về đất Cố đô
Sử xanh ghi nhớ tự thuở nào
Với ngàn năm trước đến mai sau
Trẩy hội mừng Xuân hồng tươi sắc
Tràng An Bái Đính mãi nhiệm màu.
Tác giả: Nguyễn Ruyến
LỄ HỘI HOA LƯ
Mỗi độ xuân về làng mở hội
Trống rong Cờ mở hối khắp nơi
Hân hoan ánh mắt nụ cười
Lập đàn khai hội nơi nơi tụ về
Một miền đất sơn khê nổi tiếng
Mấy ngàn năm linh ứng nhân gian
Chùa am ngự ở non ngàn
Cõi thiêng thờ phật, thánh hiền dựng ngôi
Kính phật nhớ ơn người lập Nước
Giúp cháu con thoả ước tương lai
Hàng năm trong tiết tháng hai
Lễ nghi tưởng nhớ các ngài ĐINH - LÊ
Rồng bay phượng múa Lân về dự
Ngó trên cao có đủ hương hoa
Mùi trầm nghi ngút bay xa
Trống Cờ kết nhịp kiệu ngà (ngọc) uy nghi
Cầu năm mới chuyện gì cũng vượt
Qua sông đò không ướt tấm thân
Mùa sang thu bội vạn phần
Phúc dày no ấm... Mỗi xuân hẹn về.
Tác giả: Hoa Lư
TRẢY HỘI NĂM ẤY
Tháng Giêng rét lộc rét đài
Trên đường trảy Hội cùng ai chung thuyền
Bài ca Quan họ se duyên
Trai tài, gái sắc thuyền quyên ngỡ là.
Thanh mai trúc mã kiêu sa
Đến Hội Lim ấy… người ta ngỏ lời
Quê xa thuận chuyến về chơi
Được lòng hai họ, hẹn mời trầu cau.
Phu thê tình nghĩa dài lâu
Đẹp lời cầu chúc bạc đầu trăm năm
Nhớ tháng Giêng, hẹn ước thầm
Cùng nhau ta sẽ về thăm nơi này.
Duyên phận nhờ chuyến cầu may
Trảy Hội năm ấy có ngày nên duyên.
Tác giả: Trần Duy Hạnh
KHÔNG KHÍ ĐẦU NĂM
Lặng lẽ bao ngày giữa tiết đông
Vườn nay đã thắm cúc, tươi hồng
Mai vàng đón tết cành đơm nụ
Đào bích chào xuân nhánh trổ bông
Tới chợ chàng trai say rượu chát
Qua đình thiếu nữ ngấm men nồng
Đường thôn, ngõ xóm hoa bung nở
Khắp chốn nông dân hội xuống đồng.
Tác giả: Tại Hoàng Văn
TỚI HỘI THƠ XUÂN
Văn Miếu vui mừng trảy hội thơ
Tháng riêng rằm đến lại mong chờ
Xa lòng những buổi âm thầm nhớ
Cách mặt bao ngày thổn thức mơ
Hạnh phúc đương nhiên về chẳng tỏ
Niềm vui bất chợt tới đâu ngờ
Bên nhau thắm đượm tình thi hữu
Dã bạn mai về mãi ngẩn ngơ.
Tác giả: Hồng Ngoãn
LỄ HỘI HÁT XOAN
Em gieo giải lụa câu xoan
Anh khua nhịp trống vắt ngang lưng rừng
Liền anh liền chị tưng bừng
Phổng phao em gọi
Anh hừng hực xuân...
Hát xoan lễ hội non ngàn
Cho trời xanh thắm, nồng nàn đất thương
Đêm về thắt sợi vấn vương
Anh nghiêng khăn xếp
Em buông yếm đào!
Tác giả: Phan Huy Hùng
Lễ hội bản Mường
Anh đã từng nghe kể
Về lễ hội quê em
Ước một lần được lên
nướng ống cơm lam bên bếp lửa
Ngắm sơn nữ
Rộn ràng trong lễ hội Mường Bi
Đẹp dịu dàng ma mị.
Anh ước gì
Được hoà mình trong không khí sử thi
Đẻ đất đẻ nước
Được
Bước lên những bậc cầu thang
của Mường Vang, Mường Động
Để thấy mình được sống
Trong không gian núi rừng
Cảm nhận không khí tưng bừng ngày hội
Anh không sợ mình lạc lối,
cũng chẳng sợ bùa bả xứ Mường
Anh chỉ sợ em
Tan vào trong sương sớm
Như câu chuyện xưa về đàn bươm bướm đưa dâu
Út Lót không muốn qua cầu
sang sông phụ bạc
Qua mộ chàng Liêu
Cất lời hát gọi người tình
Nỗi đau thấu tận thiên đình
Cánh cửa mở
đón những người yêu nhau vào cõi nhớ
Đoàn rước dâu tìm hoài không thở...
Hoá đàn bướm rập rờn xuôi ngược dòng sông.
Chuyện xưa
kể về một tình yêu đau lòng
Về một cuộc tình buồn như thế...
Và mỗi năm cứ vào mùa lễ
Những bà những mẹ
Kể lại cho con cháu cùng nghe
Câu chuyện xưa vọng về
Trong âm vang tiềm thức
Nhắc nhớ ta trong cuộc đời thực
Phải biết nâng niu hạnh phúc của mình.
Anh sẽ dắt em đi đến bình minh
Chúng mình đi trẩy hội
Nghe tiếng vọng ngàn xưa dội vào vách núi
Linh thiêng.
Tác giả: Hà Nguyễn
HỘI LIM
Mười ba về trẩy Hội Lim
Nghe câu Quan họ ấm tình làng quê
Hội Lim em mặc áo the
Nghiêng che vành nón, bước đi nhẹ nhàng
Dải lưng huyền thắt gọn gàng
Qua cầu gió thổi để chàng mộng mơ
Sông cầu nước chảy lơ thơ
Lỡ nghe Quan họ...
Bao giờ cho quên!
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .