Top 10 Bài thơ hay về Sóc Sơn, Hà Nội

10619

Nằm ở ngoại thành thủ đô, huyện Sóc Sơn là vùng đất gò đồi, có nhiều hồ nằm trên núi, phong cảnh hữu tình. Chỉ cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 30 km,...xem thêm ...

Top 0
(có 2 lượt vote)

Núi đôi


Bảy năm về trước, em mười bảy

Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng

Xuân Dục, Ðoài Ðông hai cánh lúa

Bữa thì em tới, bữa anh sang

Lối ta đi giữa hai sườn núi

Ðôi ngọn nên làng gọi núi Ðôi

Em vẫn đùa anh: sao khéo thế

Núi chồng núi vợ đứng song đôi!

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới

Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau

Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn

Ðâu ngờ từ đó bặt tin nhau.

Anh vào bộ đội, lên Ðông Bắc

Chiến đấu quên mình năm lại năm

Mấy bận dân công về lại hỏi

Ai người Xuân Dục, núi Ðôi chăng?

Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi

Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi

Mỗi tin súng nổ vành đai địch

Sương trắng người đi lại nhớ người.

Ðồng đội có nhau thường nhắc nhở

Trung du làng nước vẫn chờ trông

Núi Ðôi bốt dựng kề ba xóm

Em vẫn đi về những bến sông?

Náo nức bao nhiêu ngày trở lại

Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi

Hành quân qua tắt đường sang huyện

Anh ghé thăm nhà, thăm núi Ðôi.

Mới tới đầu ao, tin sét đánh

Giặt giết em rồi, dưới gốc thông

Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa

Em sống trung thành, hết thủy chung!

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi

Hàng thông bờ có con đường quen.

Nắng lụi bổng dưng mờ bóng khói

Núi vẫn đôi mà anh mất em!

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:

Em còn trẻ lắm, nhất làng trong;

Mấy năm cô ấy làm du kích

Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng?

Từ núi qua thôn, dường nghẽn lối

Xuân Dục, Ðoài Ðông cỏ ngút đầy

Sân biến thành ao, nhà đổ chái

Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

Cha mẹ dìu nhau về nhận đất

Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau

Nứa gianh nửa mái lều che tạm

Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.

Anh nghe có tiếng người qua chợ:

Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều

Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc

Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.

Oán thù còn đó, anh còn đây

ở đâu cô gái làng Xuân Dục

Ðã chết vì dân giữa đất này!

Ai viết tên em thành liệt sĩ

Bên những hàng bia trắng giữa đồng

Nhớ nhau anh gọi: em đồng chí

Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

Anh đi bộ đội sao trên mũ

Mãi mãi là sao sáng dẫn đường

Em sẽ là hoa trên đỉnh núi

Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.


Tác giả: Vũ Cao

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 1
(có 2 lượt vote)

Ghi lại ở đền Sóc


Ta lại lần theo dấu người xưa

Nơi chàng Gióng nhổ tre đánh giặc

Những viên đá lặng yên trầm mặc

Ngỡ cao xanh ngựa sắt hí vang trời.


Ta lại về nghe tiếng mẹ đưa nôi

Hồn đất nước thấm lời ru yên ả

Đất Việt đó mấy ngàn năm vất vả

Trẻ lên ba cũng biết giữ núi sông.


Trong dư âm thao thiết sóng sông hồng

Mùa đã chín ngạt ngào thơm hương lúa

Thu xanh ngắt vòm trời êm như lụa

Đất hiền khô in lại dấu chân người.


Những dấu chân viết tiếp những trang đời...


Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 2
(có 3 lượt vote)

TƯỢNG ĐÀI THÁNH GIÓNG


Trên đỉnh non cao ngự anh linh

Non xanh núi biếc cảnh hữu tình

Thánh Gióng bay lên cùng ngựa sắt

Sóc Sơn rực sáng ánh bình minh.


Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 3
(có 3 lượt vote)

SÓC SƠN QUÊ MẸ!


Sóc Sơn xưa đất bạc màu

Địa danh đã có từ lâu lắm rồi

Nhưng nay quê hương của tôi

Hòa nhập Quốc Tế khác rồi bạn ơi!

Cao tốc nối khắp mọi nơi

Đường sắt, đường bộ, trên trời hàng không

Hoa màu xanh khắp cánh đồng

Đập Đồng Quan ở giữa lòng núi xanh

Du lịch sinh thái vây quanh

Hương Tràm, Việt Phủ... non xanh hữu tình

Bây giờ thêm khu PINE HILL

Tượng đài Thánh Gióng hóa mình bay lên

Phù cho Đất Việt bình yên

Chùa Non, tượng phật trên nền núi cao

Một vùng sinh thái thanh tao

Là nơi nghỉ dưỡng mời chào đáng yêu

Bạn đến sẽ thấy rất phiêu

Sóc Sơn quê Mẹ bao điều mến thương...


Tác giả: Mai Lan

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 4
(có 2 lượt vote)

Ông kể cháu nghe THÁNH GIÓNG

Ở huyện Sóc Sơn

Có làng Phù Đổng

Nơi Gióng sinh ra

Gióng đã lên ba

Chẳng cười, chẳng nói

Chẳng lẫy, chẳng bò

Đặt đâu nằm đấy....

Trời vừa thức dậy

Làng xóm rộn ràng

Tiếng loa vang vang

Triều đình loan báo

Giặc Ân tàn bạo

Xâm lược nước ta

Đốt, phá cửa nhà...

Giết người cướp của

Triều đình chiêu mộ

Ai đức tài cao

Cứu dân cứu nước

Loa loa loa loa

Ai đức tài cao

Cứu dân cứu nước

Ai đức tài cao

Cứu dân cứu nước!

Bé Gióng nghe được

Ngồi phắt dậy liền

Bảo người đưa tin

Về tâu Hoàng Thượng:

Rèn con ngựa sắt

Rèn áo giáp sắt

Rèn chiếc roi sắt

Ta diệt giặc Ân

Gióng diệt giặc Ân

Quyết diệt giặc Ân.

Khi đất nước cần

Khi tổ quốc cần

Khi dân tộc cần

Trẻ đâu chờ lớn

Trẻ đâu đợi lớn

Lầm than đau đớn

Nuôi lớn chí hùng

Con cháu Tiên Rồng

Nòi giống Lạc Hồng

Chung sức đồng lòng

Khí phách anh hùng

Kết thành một khối.

Niêu cơm nóng hổi

Liễn cà muối xổi

Rau muống luộc vội

Mắm xổi, vại tương...

Chan chứa tình thương

Dân làng nhịn nhường

Chung tay nuôi Gióng

Giành phần nuôi Gióng l

Gióng chẳng biết no

Gióng như lò so

Đang dồn sức nén

Gióng như lửa bén

Nồi áp suất sôi

Đang sôi ngàn độ...

Rầm rầm rộ rộ

Cờ mở, trống rong

Rạo rực trong lòng

Chờ mong muôn nẻo

Ngựa sắt voi kéo

Giáp sắt ngựa thồ

Roi sắt lính khiêng

Như có phép thiêng

Gióng vươn đứng dậy

Ai nấy ngỡ ngàng

Thàng chàng dũng tướng

Thân cao mười trượng

Mắt sáng hơn sao

Mặc giáp sắt vào

Khoanh tay cúi chào

Song thân-phụ mẫu

Lặng nhìn hồi lâu

Mái gianh, vườn trầu

Hàng cau, lu nước...

Dân làng nườm nượp

Ai cũng nhanh chân

Đứng kín cả sân

Để kịp tiễn chân

Người thân lên đường

Cứu dân cứu nước.

Ngựa hươn chân trước

Đầu ngựa dựng cao

Dân làng vẫy chào

Tình nghĩa dạt dào

Sinh khí tuôn trào

Như dòng máu đào

Truyền vào lòng ngựa

Miệng ngựa phun lửa

Hí rung đất trời

Gióng vươn thẳng người

Tay roi vun vút

Lửa phun, roi vụt

Trút xuống đầu thù

Khói lửa mịt mù

Kẻ thù khiếp, hãi...

Mặt xanh đít nhái

Thảm bại kêu la

Roi gẫy vứt ra

Nhổ tre truy đuổi

Giặc xin tha tội

Cố quốc quay về

Nhục nhã ê chề

Tàn quân đại bại

Dân Nam nhân ái

Rộng lượng khoan dung

Giặc tới đường cùng

Nỡ nào tiệt diệt

Người dân nước Việt

Yêu chuộng hòa bình

Khi buộc hy sinh

Sẵn sàng hy sinh

Giành phần hy sinh

Dâng trọn đời mình

Bình minh ở lại...

Dân làng nhớ mãi

Hôm Gióng ra đi

Ngựa phi nước đại...

Giáp sắt để lại

Trên đỉnh Sóc Sơn

Lúc buổi hoàng hôn

Ráng vàng rực rỡ

Mây xà xuống đỡ

Người, ngựa bay lên

Thế giáng tạo nên

Tượng đài Thánh Gióng

Tượng đài chiến thắng

Sức mạnh Phù Đổng

Bất tử bay lên.


Tác giả: Phạm Tửu

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 5
(có 0 lượt vote)

Sóc Sơn quê tôi


Sóc Sơn đẹp quá hôm nay

Hoa mai xuân sớm nở đầy vườn thơ

Lòng vui thỏa những niềm mơ

Con đò bến nước mượt bờ nương dâu

Vôi hồng thắm đỏ trầu cau

Cà Lồ giao thủy Sông Cầu trong xanh

Nông thôn nay hóa thị thành

Núi đôi đặng một mối tình thiên thu

Câu hò ngọt lịm lời ru

Tiếng chuông mõ điểm vọng từ chùa non

Núi in chân ngựa lối mòn

Tượng đài Thánh Gióng ngựa bon về trời

Lưng đèo vách đá chơi vơi

Hội xuân du khách muôn nơi tụ về

Non cao như tạc lời thề

Núi rừng sông biển như kề bên nhau

Vần thơ ta nối nhịp cầu

Sóc Sơn ngày mới mạnh giàu đi lên.


Tác giả: Đỗ Duy Ninh

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 6
(có 0 lượt vote)

DU NGOẠN SINH THÁI SÓC SƠN


Dòng Cà Lồ tưới xanh miền hoa quả

Hoa Trạng Nguyên đón tết đỏ tươi hồng

Cần gì phải đi Sing, sang Thái

Lên Sóc Sơn du ngoạn sướng đời không?!


"Không đi không biết Sóc Sơn

Đi thì mới thấy tuyệt hơn Sóc nhà

Sóc nhà bạc tóc, nhăn da

Sóc Sơn xanh mượt rất là thanh xuân"


Không tham nhũng, về hưu làm vườn "sạch"

Bưởi "Diễn" ngon đem chiết nhân lên

Núi Thánh Gióng giấu máy bay chờ giặc

Mig tung hoành làm trận Điện Biên


Vui khởi nghiệp mở khuôn viên, resort

Trồng bờ lau thả gió đón bạn bè

Ngồi lưng núi thưởng chén chè xanh mộc

Vẳng chuông chùa thoát tục khỏi bến mê...


Dòng Cà Lồ tưới xanh miền hoa quả

Hoa Trạng Nguyên đón tết đỏ tươi hồng

Cần gì phải đi Sing, sang Thái

Lên Sóc Sơn du ngoạn sướng đời không?!


Tác giả: Nguyễn Khôi

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 7
(có 0 lượt vote)

KỂ CHUYỆN THÁNH GIÓNG


Đời vua Hùng thứ sáu nước Việt

Ở làng Phù Ủng thuộc Bắc Ninh

Có người đàn bà sống một mình

Tuổi đã cao mà chưa con, cháu


Bà luôn cầu mong nên Trời thấu

Đi làm đồng thấy có vết chân

Bà đã ướm thử khi lại gần

Về nhà đậu thai rồi sinh nở


Bà đặt tên Gióng từ khi nhỏ

Lên ba tuổi chưa nói câu nào

Lòng người Mẹ vẫn thương biết bao

Hy vọng con mình lớn sẽ khác


Ngày ấy giặc Ân rất hung ác

Từ phía Bắc tràn xuống phương Nam

Dã tâm nham hiểm, ác lại tham

Giết dân lành, vơ vét của cải


Nhưng dân tộc này không sợ hãi

Lệnh Vua ban truyền đi khắp nơi

Loa vang: Người tài giỏi được vời

Về Triều đình tập trung cứu nước


Bé Gióng trong nhà nghe thấy được

Xin Mẹ ra mời sứ giả vào

Bảo về bẩm Đức Vua tối cao

Rèn gươm, đúc ngựa sắt, áo giáp


Nói xong Gióng vươn vai cứng cáp

Thành một chàng trai thật cao to

Ăn khỏe sung sức chẳng ai ngờ

Hăng hái để sẵn sàng xung trận …


Vua cho mang đến thứ đã dặn

Gióng đội mũ, mặc áo giáp vào

Cầm gươm phóng lên ngựa sắt cao

Xông ra trận chém giặc như cỏ rác


Ngựa phun lửa, giặc cháy tan tác

Gươm gãy, Gióng nhổ tre bên đường

Quật giặc tả tơi chẳng tiếc thương

Đánh cho tiệt dã tâm xâm lược


Khi giặc ác chạy hết về nước

Gióng phi ngựa lên đỉnh Sóc Sơn

Trút bỏ giáp sắt, hóa gió vờn

Linh thiêng bay thẳng cõi Thiên giới


Các đời sau nhân dân ca ngợi

Lập Miếu thờ Phù Đổng Thiên Vương

Đã có công cứu Tộc Việt – Mường

Con cháu trường tồn cùng sông núi


Đến nay dấu tích đã mờ bụi

Vết chân ngựa rải khắp ao hồ

Còn đó tre ngà rực vàng thơ

Miếu thờ Thánh Gióng hương thơm đỏ.


Tác giả: Trần Duy Hạnh

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 8
(có 0 lượt vote)

THÁNH GIÓNG.


Giặc ÂN xâm phạm nước ta.

VĂN LANG ngày đó thật là khổ ghê.

Giặc ÂN tàn phá thảm thê.

Người dân ngày đó ủ ê u buồn.

Con người cho đến chim muông.

Lời ca khúc nhạc bặt luôn thảm sầu.

Triều đình cũng thật úa nhàu.

Nỗi đau mất nước nỗi đau xé lòng.

Toàn dân cả nước trông mong.

Anh tài giúp nước để lòng an yên.

Truyền rao ở khắp mọi miền.

Tìm người giết giặc an yên nước nhà.

Ba năm đã được sinh ra.

Chưa lần cười nói ha ha với đời.

Nghe rao, nói :mẹ cha mời.

Quân vào cậu bé tuyệt vời lớn nhanh.

Ba nong cà với cơm canh.

Ăn nhanh bé đã ăn nhanh lớn liền.

Roi và Ngựa Sắt cùng Khiên.

Triều đình làm gấp trống chiêng lên đường.

Xông pha khắp các chiến trường.

Giặc ÂN thua trận tìm đường rút lui.

Dân NAM không còn ngậm ngùi.

Giặc tan THÁNH GIÓNG đã lui về trời.

SÓC SƠN đền thờ muôn đời.

Nhớ ơn THÁNH GIÓNG thay trời cứu dân.

Nhớ ơn THÁNH GIÓNG bội phần

Hoàn thành nhiệm vụ cứu dân: về trời.


Tác giả: Lê Bá Mân

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Top 9
(có 0 lượt vote)

VỀ SÓC SƠN


Em có về SÓC SƠN với anh không?

Quê anh đó có núi đồi mây gió

Có huyền thoại thánh gióng đuổi giặc ân

Nghe vạn lần... không ngại ngấn kể lại.


Về quê anh anh đưa thăm đền gióng

Là đi sản phi vât thể quốc gia

Có tre ngà khắp mọi nẻo quê xa

Là biểu tượng của bài cả ra trận.


Nếu không bận em lên em xẽ biết

Giữa lưng chừng đẫy SÓC đó em ơi!

Là chùa thiêng non nước dạng sáng ngời

Mà đời đời con cháu mãi viếng thăm.


Vượt trăm bậc em đi lên trên đỉnh

Là tượng đài thánh gióng đó em ơi!

Nơi giao thoa giữa đất trời mây gió

Hội tụ lại thành hào khí Thăng Long.


Vậy em đã bằng lòng hay chưa nhỉ

Để anh về thưa với mẹ với cha

Sắm lễ vật giò tre cùng hoa trúc

Dước em về xây hạnh phúc trăm năm.


Tác giả: Nghiêm Thảo

Ảnh minh họa nguồn internet ảnh 1
Ảnh minh họa nguồn internet
Sóc Sơn là một mảnh đất anh hùng có chiều dài lịch sử của dân tộc ta. Nơi đây không chỉ là địa điểm du lịch nổi tiếng mà còn là vùng đất chứa nhiều truyền thống lâu đời của dân tộc ta.

Hãy đăng nhập để bình luận

Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .