Top 10 Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" (lớp 9) hay nhất
Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam. Người chính là biểu tượng của một lối sống giản dị mà đầy thanh cao. Đến với “Phong cách...xem thêm ...
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 1
Có rất nhiều các tác phẩm nói về tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trong đó có tác phẩm “Phong cách Hồ Chí Minh” của tác giả Lê Anh Trà, ta thấy được rất nhiều những nét đẹp trong phong cách của Người. Phong cách Hồ Chí Minh chính kết quả của sự kết hợp tinh hoa văn hoa nhân loại với cái gốc văn hóa dân tộc “để trở thành một nhân cách rất Việt Nam”. Cho dù ở bất cứ cương vị nào, thì Hồ Chí Minh luôn coi mình chỉ là một người dân bình thường, một đồng bào yêu nước, một người nguyện hy sinh cả cuộc đời vì nước, vì dân.
Trong hoàn cảnh đất nước bị kẻ thù xâm lược, cuộc sống dân chúng lầm than, người thanh niên Nguyễn Tất Thành đã quyết ra đi tìm cứu nước. “Trên những con tàu vượt trùng dương, Người ghé lại nhiều hải cảng thăm các nước châu Phi, châu Á, châu Mĩ. Người nói và viết thành thạo nhiều thứ tiếng ngoại quốc: Pháp, Anh, Hoa, Nga… và Người làm nhiều nghề”. Tất cả đều được Người tìm hiểu học hỏi một cách chắt lọc, tiếp thu những cái đẹp, cái hay cái mới, phê phán những cái tiêu cực. Phải đối mặt với hàng trăm hàng nghìn có khi hàng triệu những khó khăn, gian khổ của cuộc sống nhưng Người vẫn luôn cố gắng trau dồi kiến thức, tích lũy những điều hay, điều tốt để có thể một ngày mang những tri thức đó về cứu dân cứu nước. Dù đi “đến đâu Người cũng học hỏi, tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật đến một mức khá uyên thâm”. Nét đẹp của Bác ở đây chính là ý chí kiên định, kiên cường, vượt qua khó khăn thử thách để có thể tiếp thu được những tinh hoa văn hóa nhân loại một cách chắt lọc và uyên thâm.
Nét đẹp trong phong cách của Hồ Chí Minh còn được thể hiện qua lối sống vô cùng giản dị nhưng đầy thanh cao của Người. “Chiếc nhà sàn cũng chỉ vẻn vẹn có vài phòng tiếp khách, họp Bộ chính trị, làm việc và ngủ, với những đồ đạc rất mộc mạc đơn sơ”.“Trang phục hết sức giản dị, với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ …”. “Hằng ngày, việc ăn uống của Người cũng rất đạm bạc, với những món ăn dân tộc không chút cầu kỳ, như cá kho, rau luộc…” “tư trang ít ỏi, một chiếc va li con với vài bộ quần áo, vài kỉ niệm của cuộc đời…”. Áo bà ba, áo trấn thủ, đối dép lốp, cá kho, rau luộc… tất cả những món dân dã, trang phục đó đều là những thứ mà tất cả những chiến sĩ ngoài mặt trận và người Việt Nam bình thường lúc bấy giờ đều ăn, đều mặc, Người cũng như bao con người đồng bào quê hương Việt Nam không có chút khác lạ nào.
Dù ở cương vị nào thì Bác đối đãi với mọi người cũng đều vô cùng ân cần chu đáo. Từ những anh lính canh phủ chủ tịch, những cháu nhỏ hay cụ già, Bác đều chăm sóc và yêu thương như người thân trong gia đình. Tình yêu của Bác đối với đất nước, đối với nhân dân không có gì so sánh được. Sự thanh cao giản dị của Bác “như các vị danh nho những phải là tự thần thánh hóa, khác đời, khác người”. Mà đó chính là “một quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống, có khả năng đem lại hạnh phúc thanh cao cho tâm hồn và thể xác.”
Qua đây, chúng ta cần học tập và noi theo tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh. Năng động, cần cù siêng năng, vận dụng tri thức có được vào trong học tập và trong công việc. Cuộc sống lành mạnh, không chạy theo điều phù phiếm, hào nhoáng, biết quan tâm và chia sẻ khó khăn với mọi người xung quanh, yêu thương, kính trọng ông bà cha mẹ.
Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam, ở Người ta thấy được “một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất Phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại”. Phong cách Hồ Chí Minh chính là tấm gương sáng cho mỗi thế hệ con người Việt Nam nhất là đối với sinh viên, học sinh chúng ta cần phải học tập và noi theo tấm gương sáng của Bác.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 2
Chủ tịch Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Bác không chỉ đáng yêu mà còn rất đáng kính bởi Bác là người mang đến tự do cho dân tộc. Ở con người Bác, ta còn học tập được nhiều điều đặc biệt là lối sống giản dị.
Bác Hồ là người giản dị như thế nào chắc mỗi chúng ta đều biết. Trước hết Bác giản dị trong đời sống sinh hoạt. Không chỉ trong những năm tháng khó khăn mà ngay khi đã là một vị chủ tịch nước trong bữa ăn của Bác cũng rất giản dị: “chỉ có vài ba món đơn giản, khi ăn Bác không để rơi vãi, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch sẽ”. Trong cách mặc của Bác cũng rất giản dị, phù hợp với hoàn cảnh, với con người Bác. “Bộ quần áo kaki, bộ quần áo nâu, đôi dép cao su, chiếc đồng hồ Liên Xô” là những đồ vật giản dị gắn liền với cuộc đời Bác. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng Bác không hề giống như những vị vua thời phong kiến, không có long bào, không có lầu son gác tía, mà nơi ở của Bác là ngôi nhà sàn vài ba phòng đơn giản, có vườn cây, ao cá để Bác được lao động sau những giờ làm việc căng thẳng.
Trong việc làm Bác cũng thể hiện sự giản dị của mình. Việc gì làm được thì Bác không cần ai giúp đỡ nên số người giúp việc cũng ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bác làm việc rất cần cù, cả đời Bác không ngày nào nghỉ ngơi, từ những công việc hàng ngày đến việc cách mạng vì dân vì nước.
Không những vậy trong quan hệ với mọi người Bác cũng rất giản dị. Từ việc đi thăm nhà tập thể công nhân, viết thư cho một đồng chí hay nói chuyện với các cháu miền Nam hoặc đi thăm và tặng quà cho các cụ già mỗi khi Tết đến. Trong lần về quê, khi mọi người kéo đến rất đông Bác đã cùng mọi người ngồi trước cửa nhà nói chuyện. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng ta không hề thấy Bác cao sang xa vời mà luôn gần gũi thân thiết.
Có thể nói, Bác Hồ chính là tấm gương sáng ngời cho một nếp sống giản dị mà chúng ta cần phải học tập và làm theo.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 3
Nói tới phong cách Hồ Chí Minh, không thể không nhấn mạnh rằng, ở Người có một chỉnh thể toàn vẹn, thống nhất hữu cơ không thể tách rời giữa tư tưởng với đạo đức và phong cách.
Chiều sâu, sức sáng tạo với những phát kiến mới mẻ, độc đáo trong tư tưởng đã làm cho hệ thống tư tưởng của Người ở tầm chiến lược, không chỉ là sự vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lê-nin, mà còn thực sự có sự phát triển mới, làm sâu sắc và phong phú thêm kho tàng lý luận và phương pháp cách mạng của di sản kinh điển Mác xít. Tư tưởng Hồ Chí Minh chính là phương diện trí tuệ, là triết lý và minh triết trong phong cách sống. Đạo đức và thực hành đạo đức, Hồ Chí Minh làm nên sự thanh cao trong phong cách sống của Người.
Phong cách Hồ Chí Minh là cả một hệ thống. Theo cố Giáo sư Đặng Xuân Kỳ, “phong cách Hồ Chí Minh là sự tổng hợp của phong cách tư duy, phong cách làm việc, phong cách diễn đạt, phong cách ứng xử và phong cách sinh hoạt”. Năm phương diện hay năm cung bậc đó, tổng hợp, chung đúc lại cho ta hình dung thấy phong cách Hồ Chí Minh, cũng có thể gọi là phong cách sống của Hồ Chí Minh.
Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng, học trò kiệt xuất của Chủ tịch Hồ Chí Minh, thấu hiểu và thấu cảm về Người, đã từng viết về phong cách sống của Bác thật thấm thía, biểu cảm. Ông khái quát thật cô đọng phong cách sống của Hồ Chí Minh: “Giản dị - lão thực - hiền minh”. Thật đúng như vậy, Hồ Chí Minh - nhà tư tưởng cách tân, đổi mới với bản lĩnh sáng tạo, không giáo điều, biệt phái mà trái lại, hết sức khoáng đạt, thấm nhuần tinh thần khoan dung và luôn thực hành văn hóa khoan dung. Hồ Chí Minh - người cộng sản hiện đại lại mang cốt cách hiền triết Á Đông, đậm bản sắc Việt Nam.
Theo Phạm Văn Đồng, Hồ Chí Minh yêu nước 100%, nên cộng sản cũng 100%, nghĩa là trọn vẹn, toàn vẹn. Càng yêu nước thương dân, càng tin yêu và hành động theo lý tưởng cộng sản, càng cộng sản chân chính đích thực bao nhiêu, càng nặng lòng yêu nước thương dân bấy nhiêu. Giải thích ấy của ông, có sức thuyết phục sâu sắc đối với các học giả nước ngoài đang nỗ lực tìm hiểu về Hồ Chí Minh. Lối sống, đời sống tao nhã, tinh tế, thanh cao của Hồ Chí Minh được Phạm Văn Đồng khắc họa thật điển hình, bằng lời tả ngôi nhà sàn, mảnh vườn, nơi ở của Người: “Người sống trong ngôi nhà sàn đơn sơ, giản dị, ngát hương thơm cây cỏ, hoa vườn nhưng tâm hồn thì lộng gió bốn phương thời đại”.
Khó có chân dung nhân cách và phong cách sống nào của Người lại được vẽ bằng ngôn từ, lời văn, nhịp điệu hay và chuẩn xác đến thế từ ngòi bút của vị Thủ tướng, đồng thời là một nhà văn hóa lớn: “Hồ Chí Minh cao mà không xa, mới mà không lạ, to lớn mà không làm ra vĩ đại, chói sáng mà không làm ai choáng ngợp, mới gặp lần đầu đã cảm thấy thân thiết từ lâu”. Không chỉ chúng ta cảm nhận như vậy, mà biết bao tấm lòng bè bạn quốc tế đến Việt Nam, có may mắn tiếp xúc với Người, được Bác tiếp đón không phải trong phòng khách sang trọng, mà dưới bóng mát dàn hoa, bên thảm cỏ xanh, cũng đều xúc động nhận ra điều đó.
Hồ Chí Minh có một đời sống thanh cao, bởi suốt đời Bác không màng danh lợi. Khi đứng ở ngoài vòng danh lợi có nghĩa là sẽ vì dân, vì nước. Cả đời Bác Hồ chỉ ham học, ham làm, ham tiến bộ, để làm cho dân được sung sướng tự do. Phong cách sống thanh cao của Hồ Chí Minh là phong cách của một con người luôn biết đồng cảm và chia sẻ, thấu lý đạt tình, ứng xử hài hòa giữa lý trí và tình cảm, thủy chung tình nghĩa. Người nói với nhân dân bằng cả trái tim và tấm lòng: “Từ trước đến nay tôi đã là người của đồng bào thì từ nay về sau, mãi mãi tôi vẫn thuộc về đồng bào”. Đó là lời cảm ơn khi đồng bào chúc thọ sinh nhật Người sau lễ Độc lập. Đặc biệt, vào giây phút lâm chung, trên giường bệnh, Người đã khóc, nói với các đồng chí thân thiết: “Bác không thể bỏ dân mà đi được”. Hồ Chí Minh là như vậy, “nâng niu tất cả chỉ quên mình”. Bởi phong cách sống thanh cao, nên Bác đã tự rèn luyện cho mình một lối sống giản dị, giản dị đến hồn nhiên, an nhiên, tự tại, luôn vui vẻ lạc quan, để động viên, an ủi, cổ vũ chúng ta.
Tuy nhiên, Bác Hồ giản dị chứ tuyệt nhiên không hề giản đơn. Có sâu sắc trong tư tưởng, có trong sáng nơi tâm hồn, có trong sạch bởi đạo đức, phẩm hạnh lại có trải nghiệm phong phú trong đời sống.
Môi người cần phải để học tập và làm theo Bác một cách thực chất, bản chất và sáng tạo, chứ không máy móc, bắt chước hình hài, dáng vẻ bên ngoài rất không nên và không thể. Đó là noi theo, làm theo cái tâm, cái đức, cái tình và cái trí để làm tốt nhất công việc hằng ngày, phục vụ dân tốt nhất mỗi ngày, mỗi việc, làm cho dân hài lòng về những đầy tớ, công bộc của mình. Đó cũng là điều có ý nghĩa nhất, để Bác vui lòng, hài lòng và yên lòng về chúng ta trong cuộc sống hôm nay, mai sau và mãi mãi.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 4
Bác Hồ là một vị lãnh tụ đáng kính của dân tộc Việt Nam. Cuộc đời của Bác được biết đến không chỉ bằng những công lao to lớn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Mà còn là bởi phong cách sống giản dị không giống với bất kì một vị nguyên thủ quốc gia nào trên thế giới.
Trước hết, phong cách sống giản dị của Bác là kết quả của kết tinh bởi toàn bộ tinh hoa văn hóa nhân loại và văn hóa truyền thống của dân tộc. Trong cuộc đời của mình, Bác đã đi đến nhiều quốc gia trên thế giới ở phương Đông và phương Tây. Phải làm nhiều nghề kiếm sống khiến cho người thanh niên khi ấy đã hiểu rõ sâu sắc về hiện thực cuộc sống. Đến đâu, Người cũng học hỏi và tìm hiểu về đất nước đó. Điều đó giúp Bác thông thạo nhiều thứ tiếng không chỉ nói mà còn viết: Pháp, Anh, Hoa, Nga… và vô cùng am hiểu về văn hóa, nghệ thuật của các nước một cách uyên thâm. Bác Hồ không chỉ “biết tiếp thu cái đẹp” mà còn biết “phê phán những tiêu cực của chủ nghĩa tư bản”. Người tiếp thu văn hóa nhân loại nhưng lựa chọn tiếp thu có chọn lọc để giữ được lối sống truyền thống “rất phương Đông, rất Việt Nam”.
Vẻ đẹp trong phong cách Hồ Chí Minh đến từ sự giản dị trong cuộc sống hằng ngày. Hàng loạt những dẫn chứng cụ thể và toàn diện để chứng minh điều ấy. Với cương vị của một nhà lãnh đạo nhưng Bác Hồ lại “lấy chiếc nhà sàn nhỏ bé bằng gỗ bên cạnh chiếc áo làm “cung điện” của mình”. Chiếc nhà sàn “vỏn vẹn có vài phòng dùng làm nơi tiếp khách, nơi họp Bộ chính trị, nơi làm việc và ngủ”. Trang phục của Bác cũng đơn giản hết mực “với bộ áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ”. Món ăn hàng ngày thì vô cùng đạm bạc - toàn là món ăn dân tộc không chút cầu kì: “cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa”. Bác sống ở đó một mình với “tư trang ít ỏi là một chiếc va li con và một bộ quần áo, vài vật kỉ niệm”. Dường như, ta có thể cảm nhận được hình ảnh của chính người nông dân Việt Nam trong con người Bác - một vị lãnh tụ của dân tộc. Lối sống giản dị của Người khiến mỗi người dân Việt Nam cảm nhận được sự gần gũi, thân tình không thể tìm thấy được trong bất kì một vị chủ tịch hay tổng thống nào trên thế giới.
Điều cần phải hiểu là sự giản dị trong cách sống của Bác không phải là một cách sống khác Người, mà như Bác nói đó là một cách di dưỡng tâm hồn. Mỗi chúng ta hãy học tập và làm theo tấm gương của chủ tịch Hồ Chí Minh. Sống giản dị, coi trọng những giá trị tinh thần và tránh xa những thứ vật chất phù phiếm xa hoa. Đặc biệt nhất là những học sinh - chủ nhân tương lai của đất nước cần ý thức tự giác rèn luyện bản thân để có thể trở thành một người có ích cho xã hội trong tương lai.
Phong cách sống của Hồ Chí Minh là sự kết tinh giữa tinh hóa văn hóa nhân loại cũng như truyền thống dân tộc. Hiểu được phong cách sống của Bác, mỗi người hãy coi đó là một tấm gương để học tập và làm theo.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 5
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Là người con của đất nước Việt Nam, ai mà không từng một lần bồi hồi khi nghe câu ca dao trên. Bác Hồ - hai tiếng gọi thân thương mà đầy thành kính. Cuộc đời của Bác đã dành trọn cho dân tộc Việt Nam. Để rồi đến lúc ra đi, Người đã để lại cho đời biết đến với sự ngưỡng một về một phong cách sống giản dị mà thật thanh cao.
Lối sống giản dị của Bác trước hết đến từ sự kết tinh giữa văn hóa của nhân loại và truyền thống dân tộc. Cuộc đời của Người đã trải qua nhiều lắm những gian truân:
Bác đã về đây, Tổ quốc ơi!
Nhớ thương, hòn đất ấm hơi Người
Ba mươi nǎm ấy, chân không nghỉ
Mà đến bây giờ mới tới nơi!
(Theo chân Bác, Tố Hữu)
Trong suốt ba mươi năm bôn ba tìm đường cứu nước, chàng thanh niên tràn đầy nhiệt huyết cách mạng ấy đã đi qua nhiều nước trên thế giới và tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau. Đối với mỗi nền văn hóa Người lại có những vốn hiểu biết nhất định trên nhiều lĩnh vực. Đến đâu, Bác Hồ cũng không ngừng học hỏi. Điều đó thể hiện qua vốn ngoại ngữ của Hồ Chủ tịch. Người thành thạo nhiều thứ tiếng không chỉ nói mà còn viết: Pháp, Anh, Hoa, Nga… Hồ Chí Minh “đã tiếp thu” toàn bộ cái hay cái đẹp của các nền văn hóa nhưng tiếp thu có chọn lọc. Đồng thời, Người cũng đã “nhào nặn” để cái gốc văn hóa dân tộc đã thấm sâu vào tâm hồn mình, máu thịt mình. Bác đã trở thành “một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại”.
Lựa chọn lối sống giản dị, Bác đã sống một cuộc sống không giống với bất kì một vị chủ tịch hay tổng thống nào. Nơi ở của Bác - mà nhà văn gọi là “cung điện” của một vị Chủ tịch nước chỉ là một chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh cái ao. Chỉ vẻn vẹn có vài phòng để “tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ nghỉ”, đồ đạc trong đó cũng “rất mộc mạc, đơn sơ”. Từ nơi ở đến trang phục cũng “hết sức giản dị” - Bác chỉ có bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ. Cuối cùng là việc ăn uống của Bác cũng thật đam bạc, món ăn toàn là : cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa… những món ăn dân dã của vùng quê Việt Nam. Cách sống của Người khiến cho mỗi người dân Việt Nam không khỏi ngưỡng mộ và kính trọng. Đồng thời, chúng ta còn thêm yêu mến, thêm tự hào.
Không chỉ trong cuộc sống hằng ngày, ngay cả trong công việc hay trong quan hệ với mọi người, Bác cũng sống vô cùng giản dị. Xung quanh đều có rất ít người giúp việc. Những công việc có thể tự làm, Bác không để ai phải giúp đỡ. Đối với nhân dân, Bác luôn quan tâm và yêu quý như người thân trong gia đình. Có thể kể đến những việc đi thăm nhà tập thể công nhân, viết thư cho một đồng chí hay nói chuyện với các cháu miền Nam hoặc đi thăm và tặng quà cho các cụ già mỗi khi Tết đến…
Nhưng cần phải hiểu lối sống của Bác không phải là cách sống khác người hay để thần thánh hóa bản thân mình. Bác Hồ đã chủ động lựa chọn lối sống ấy như là một cách để “tu dưỡng tâm hồn”. Một cách sống thanh cao và có thể đem lại cho Người một tinh thần thoải mái, vui vẻ.
Qua phân tích trên, chúng ta có thể thấy được phong cách sống giản dị của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Mỗi người, đặc biệt là học sinh hãy biết học tập và làm theo tấm gương của Bác Hồ.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 6
Phong cách Hồ Chí Minh rút trong bài Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại gắn với cái giản dị của Lê Anh Trà in trong cuốn sách Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam năm 1990.
Luận điểm thứ nhất mà người viết nêu lên là tầm sâu rộng vốn tri thức văn hóa của Hồ Chí Minh. Do đâu mà có vốn tri thức văn hóa ấy? Hồ Chí Minh có một cuộc sống phong phú, sôi nổi. Người "đã tiếp xúc" với văn hóa nhiều nước ở phương Đông và phương Tây. Người "đã ghé lại" nhiều hải cảng, "đã thăm "các nước châu Phi, châu Á, châu Mĩ. Người "đã sống dài ngày" ở Anh, ở Pháp. Lúc làm bồi, lúc cuốc tuyết, lúc làm nghề rửa ảnh... Chế Lan Viên cũng đã có lần viết:
Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể,
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mĩ, châu Phi
Những đất tự do, những trời nô lệ
Những con đường cách mạng đang tìm đi.
(Người đi tìm hình của nước)
Người "nói và viết thạo" nhiều ngoại ngữ như Pháp, Anh, Hoa, Nga... Không phải là lắm tiền đi du lịch... mà trái lại cuộc đời Người "đầy truân chuyên", Người "đã làm nhiều nghề", và đặc biệt là "đến đâu Người cũng học hỏi, tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật đến một mức khá uyên thâm". Hồ Chí Minh "đã tiếp thu" mọi cái hay cái đẹp của các nền văn hóa, và "đã nhào nặn" tới cái gốc văn hóa dân tộc đã thấm sâu vào tâm hồn mình, máu thịt mình, nên đã trở thành "một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại". Cách lập luận chặt chẽ, cách nêu luận cứ xác đáng, lối diễn đạt tinh tế của Lê Anh Trà đã tạo nên sức thuyết phục lớn.
Luận điểm thứ hai mà tác giả đưa ra là lối sống rất bình dị, rất phương Đông, rất Việt Nam của Hồ Chí Minh. Lê Anh Trà đã sử dụng 3 luận cứ (nơi ở, trang phục, cách ăn mặc) để giải thích và chứng minh cho luận điểm này. Cái "cung điện "của vị Chủ tịch nước là một chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh cái ao. Chỉ vẻn vẹn có vài phòng để "tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ nghỉ" đồ đạc "rất mộc mạc, đơn sơ". Trang phục của Người "hết sức giản dị" với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp "thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn". Cách ăn uống của Hồ Chí Minh "rất đạm bạc": cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa..., đó là "những món ăn dân tộc không chút cầu kì". Những luận cứ mà người viết nêu ra không có gì mới. Nhiều người đã nói, đã viết, nhiều hồi kí đã kể lại mà ta đã biết. Nhưng Lê Anh Trà đã viết một cách giản dị, thân mật, trân trọng và ngợi ca.
Phần còn lại, tác giả đã bình luận phong cách Hồ Chí Minh. So sánh với cuộc sống của một vị lãnh tụ, một vị tổng thống, một vị vua hiền..., rồi ông ngạc nhiên khẳng định Hồ Chí Minh đã "sống đến mức giản dị và tiết chế như vậy". Lê Anh Trà "bất giác nghĩ đến", liên tưởng đến Nguyễn Trãi và Nguyễn Bỉnh Khiêm, trích dẫn hai câu thơ của Trạng Trình: "Thu ăn măng trúc, đông ăn giá - Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao" để đi tới ca ngợi nếp sống giản dị và thanh đạm của Hồ Chí Minh, của các vị danh nho không phải là "tự thần thánh hóa, tự làm cho khác đời mà là "lối sống thanh cao, một cách di dưỡng tinh thần, một quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống, có khả năng đem lại hạnh phúc, thanh cao cho tâm hồn và thể xác.
Tóm lại, Lê Anh Trà đã lập luận một cách chặt chẽ, nêu lên những luận cứ xác thực, chọn lọc, trình bày khúc chiết với tất cả tấm lòng ngưỡng mộ, ngợi ca "Nhà văn hóa lớn, nhà đạo đức lớn, nhà cách mạng lớn, nhà chính trị lớn đã quyện chặt với nhau trong con người Hồ Chí Minh, một con người rất giản dị, một con người Việt Nam gần gũi với mọi người".
Đọc bài viết của Lê Anh Trà, chúng ta học tập được bao điều tốt đẹp về phong cách HỒ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 7
Văn bản Phong cách Hồ Chí Minh được trích trong bài Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại gắn với cái giản dị của Lê Anh Trà, in trong cuốn Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam (Viện Văn hóa xuất bản, Hà Nội, 1990). Bài văn khẳng định nét nổi bật trong phong cách Hồ Chí Minh, đó chính là vẻ đẹp văn hóa với sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống văn hóa dân tộc với tinh hoa văn hóa nhân loại, giữa sự vĩ đại và sự giản dị.
Phần đầu của văn bản nói về vốn tri thức văn hóa nhân loại vô cùng sâu rộng của Hồ Chí Minh: "Trong cuộc đời đầy truân chuyên của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiếp xúc với văn hóa nhiều nước, nhiều vùng trên thế giới, cả ở phương Đông và phương Tây. Trên những con tàu vượt trùng dương, Người đã ghé lại nhiều hải cảng, đã thăm các nước châu Phi, châu Á, châu Mỹ. Người đã từng sống dài ngày ở Pháp, ở Anh. Người nói và viết thạo nhiều thứ tiếng ngoại quốc: Pháp, Anh, Hoa, Nga., và Người đã làm nhiều nghề. Có thể nói ít có vị lãnh tụ nào lại am hiểu nhiều về các dân tộc và nhân dân thế giới, văn hóa thế giới sâu sắc như Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đến đâu Người cũng học hỏi, tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật đến một mức khá uyên thâm".
Cha ông ngày xưa nói "Đi một ngày đàng, học một sàng khôn". Bác đi nhiều nơi nên học hỏi được nhiều. Nhưng vấn đề là học bằng cách nào? Để có được vốn văn hóa sâu rộng ấy, trước hết, Bác phải nắm vững phương tiện giao tiếp là ngôn ngữ: "Người nói và viết thạo nhiều thứ tiếng ngoại quốc: Pháp, Anh, Hoa, Nga.."; nắm vững ngôn ngữ để học qua sách vở, qua giao tiếp. Bên cạnh đó, còn phải học hỏi qua lao động, qua công việc: "Người đã làm nhiều nghề". Bằng những cách ấy, Bác đã có được một vốn tri thức đạt đến mức "sâu sắc", "uyên thâm". Điều đáng nói ở đây là Người đã tiếp thu một cách có chọn lọc tinh hoa văn hóa nước ngoài: "Người đã chịu ảnh hưởng tất cả các nền văn hóa, đã tiếp thu mọi cái đẹp và cái hay đồng thời với việc phê phán những tiêu cực của chủ nghĩa tư bản". Bác tiếp thu trên nền tảng sâu vững của văn hóa dân tộc để tạo nên những giá trị độc đáo: "... Điều kì lạ là tất cả những ảnh hưởng quốc tế đó đã nhào nặn với cái gốc văn hóa dân tộc không gì lay chuyên được ở Người, để trở thành một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại".
Phần thứ hai của văn bản nói về lối sống giản dị mà thanh cao của Hồ Chí Minh. Tác giả đã giới thiệu lối sống ấy một cách cụ thể bằng những chi tiết tiêu biểu, từ ngôi nhà cho đến trang phục và cách ăn uống. Mở đầu là một lời bình luận đầy ấn tượng: "Lần đầu tiên trong lịch sử Việt Nam và có lẽ cả thế giới, có một vị chủ tịch nước lấy chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh chiếc ao làm "cung điện" của mình. Nghệ thuật đối lập đã làm nổi bật vẻ đẹp phong cách Hồ Chí Minh: vĩ nhân mà hết sức giản dị, gần gũi. Tác giả khiến người đọc hình dung trong sự đối chiếu các hình ảnh: cung điện của những ông vua ngày xưa, những tòa nhà nguy nga tráng lệ của các vị nguyên thủ quốc gia, và ngôi nhà sàn của Chủ tịch Hồ Chí Minh. "Chiếc nhà sàn nhỏ băng gỗ bên cạnh chiếc ao", có ai ngờ hình ảnh đơn sơ mang đậm hồn nông thôn như thế, "chỉ vẻn vẹn có vài phòng", "với những đồ đạc rất mộc mạc đơn sơ" lại là nơi ở, nơi làm việc của một vị Chủ tịch nước.
Trong bài Hồ Chứ tịch, hình ảnh của dân tộc, tinh hoa của thời đại, khi nói về đức tính giản dị của Bác Hồ, bác Phạm Văn Đồng cũng nhắc đến ngôi nhà sàn "luôn luôn lộng gió và ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn". Chủ nhân ngôi nhà sàn đơn sơ ấy "cũng trang phục hết sức giản dị, với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn". Và "việc ăn uống của Người cũng rất đạm bạc, với những món ăn dân tộc không chút cầu kì, như cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa". Am hiểu văn hóa nhân loại mà cách sống lại hết sức dân tộc, rất Việt Nam.
Khép lại đoạn văn kể về lối sống của Bác cũng là một lời bình luận đầy thuyết phục: "Tôi dám chắc không có một vị lãnh tụ nào, một vị tổng thông hay một vị vua hiền nào ngày trước lại sống giản dị và tiết chế đến mức như vậy". "Tiết chế" là hạn chế, là giữ không cho vượt qua mức. Tuy nhiên, không nên hiểu "tiết chế" là lối sống khắc khổ theo kiểu tu hành; cũng không nên hiểu là tự hạn chế mình để trở thành khác đời, hơn đời. Sống giản dị, đó không chỉ là một lối sống, thể hiện một quan niệm sống, mà còn gắn với một quan niệm thẩm Mỹ, quan niệm về cái đẹp: cái đẹp là sự giản dị tự nhiên. Cho nên, sống giản dị mà thanh cao chính là ở đó cái đẹp, cái thanh cao nằm ngay trong cái giản dị. Tác giả đối chiếu lối sống của Bác với lối sống của "các vị hiền triết ngày xưa như Nguyễn Trãi ở Côn Sơn hay Nguyễn Bỉnh Khiêm sống ở quê nhà với những thú quê thuần đức".
Bác đã từng tâm sự: Ước nguyện của Bác là sau khi hoàn thành tâm nguyện cứu nước dân, Bác sẽ "làm một cái nhà nho nhỏ, nơi có non xanh nước biếc để câu cá trồng rau, sớm chiều làm bạn với các cụ già hái củi, trẻ em chăn trâu, không dính líu với vòng danh lợi". Ta chợt nhận ra trong ước nguyện của Bác cái thú điền viên, thú lâm tuyền của những bậc triết nhân hiền giả ngày xưa gặp lúc thời thế nhiễu nhương không thể hành đạo giúp đời, đã từ bỏ công danh, tìm đến cuộc sống ẩn dật nơi núi rừng, bạn cùng hoa cỏ gió trăng, giữ tâm hồn trong sạch. Nguyễn Trãi xưa về lại Côn Sơn để làm bạn với suối chảy rì rầm, với bàn đá rêu phơi, với bóng mát của rừng thông, rừng trúc xanh mát một màu. Nguyễn Bỉnh Khiêm vui thú điền viên với cảnh sống nơi thôn dã "Một mai, một cuốc, một cần câu", với cảnh thanh bần "Thu ăn măng trúc, đông ăn giá - Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao" để tịnh dường tinh thần. Nhưng có điều, Bác không phải là hiền triết ẩn dật, lánh đời. Lối sống của Bác là một lối sống rất dân tộc, in đậm nét đẹp của truyền thống, nhưng vẫn rất hiện đại.
Bằng một lối viết giàu sức thuyết phục, tác giả Lê Anh Trà đã cho người đọc thấy được vẻ đẹp văn hóa trong phong cách Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa dân tộc và nhân loại, giữa vĩ đại và giản dị. Bài văn có ý nghĩa bồi đắp tình cảm tự hào và kính yêu lãnh tụ.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 8
Cuộc sống là muôn vàn phong phú và đa dạng với mỗi cá nhân là một nét đẹp riêng của tạo hóa. Việc ta lựa chọn lối sống cũng phần nào thể hiện tính cách con người của chính mình. Một trong số đó có một lối sống vẫn luôn được ngợi ca trân trọng đó là sống giản dị. Và qua văn bản “ Phong cách Hồ Chí Minh”, chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về sự giản dị trong cuộc sống con người.
Giản dị là lối sống đơn giản không quá cầu kì phức tạp cũng như không bao giờ khoa trương hay sống xa hoa, sống phù hợp với hoàn cảnh của bản thân. Đây là một lối sống hết sức lành mạnh đề cao khẳng định giá trị con người. Trong “ Phong cách Hồ Chí Minh”, Bác Hồ- vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc đã thể hiện rõ lối sống giản dị của Người trong mọi khía cạnh đời sống. Từ bữa ăn đơn sơ đầy giản dị như canh cà dưa muối, hay trong cả cách ăn mặc của Người ( chỉ hay mặc chiếc áo kaki đã sờn và đi dôi dép cao su)…. Mặc dù là một vĩ lãnh tụ vĩ đại nhưng Người không hề sống một cuộc đời sa hoa mà hòa nhập với thiên nhiên, sống một cách đầy đơn sơ giản dị. Cái giản dị của Người gắn liền với sự thanh cao, điềm đạm đầy đáng quý. Như vậy có thể nói Bác Hồ là một tấm gương sáng của sự giản dị trong cuộc sống.
Có thể nói sống giản dị là một lối sống rất cần thiết đối với con người đặc biệt là với xã hội ngày nay. Khi tất cả mọi người đều bị che mắt bởi một lối sống xa hoa thì lối sống giản dị đem lại cho con người sự thanh thản thư thái trong tâm hồn. Chúng ta không phải bận tâm xem nay phải mặc gì, mai phải ăn gì… miễn là phù hợp với hoàn cảnh mỗi người và hoàn cảnh xã hội thì đó cũng được coi là một sự giản dị đáng quý. Giản dị mà đầy tinh tế, đem lại cuộc sống ta sự bình yên, không cần quá phô trương hay cầu kì. Hơn nữa nếu chúng ta có lối sống giản dị thì ta còn được mọi người yêu quý kính trọng đầy nể phục, nâng cao giá trị bản thân lên để hoàn thiện bản thân mình hơn. Và hầu hết giản dị thường đi liền với những đức tính tốt đẹp khác như trung thực, tiết kiệm,…
Như vậy sống giản dị là một lối sống vô cùng cần thiết và quan trọng đối với mọi người. Tuy nhiên vẫn có một số người chưa ý thức được điều đó mà cứ mãi chạy theo lối sống xa hoa quyền quý mà không biết giới hạn của mình đến đâu, không phù hợp với hoàn cảnh bản thân… rất đáng phê phán. Vậy tất cả chúng ta hãy tạo cho mình một lối sống giản dị theo cách riêng của mỗi người nhé.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 9
Jean de la Bruyere đã từng nói: “Trong tất cả mọi thứ: trong tính cách trong cung cách trong phong cách, cái đẹp nhất là sự giản dị:. Qủa đúng như vậy, đức tính giản dị là vô cùng quan trọng và cần thiết đối với mỗi người. Đây được coi là một trong những đức tính tốt đẹp nhất mà ai cũng cần phải có.
Giản dị là lối sống không cầu kì phô trương, không xa hoa phức tạp mà sống phù hợp với hoàn cảnh của mình, tạo ra lối sống nhẹ nhàng điềm đạm cả về thể chất lẫn tinh thần con người. Lối sống giản dị được thể hiện qua cách ăn mặc, cách nói chuyện, cách sinh hoạt hay cách thể hiện bản thân… Đây là một trong những đức tính vô cùng đáng quý của con người, giúp con người hoàn thiện được bản thân một cách tốt nhất.
Trong văn bản “ Phong cách Hồ Chí Minh”, có thể nói người viết đã thể hiện rất rõ đức tính giản dị của Bác Hồ- vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Mặc dù là một người giữ cương vị cao của đất nước, đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong sự nghiệp giải phóng dân tộc nhưng Người lại có một lối sống giản dị rất đáng ngưỡng mộ. Sự giản dị của Người được thể hiện từ bữa ăn đơn sơ đầy giản dị như canh cà dưa muối đến cả cách ăn mặc của Người ( chỉ hay mặc chiếc áo kaki đã sờn và đi dôi dép cao su)… Cái giản dị của Người gắn liền với sự thanh cao, điềm đạm đầy đáng quý. Như vậy có thể nói Bác Hồ là một tấm gương sáng của sự giản dị trong cuộc sống.
Như vậy có thể nói đức tính giản dị là vô cùng cần thiết và quan trọng đối với mỗi người đặc biệt là trong cuộc sống ngày nay. Khi tất cả mọi người đều muốn chạy theo dòng đời tấp nập thì sự giản dị lại cần thiết hơn bao giờ hết. Nó giúp chúng ta cảm thấy yên bình, nhẹ nhõm trước cuộc đời, không bắt ta phải suy nghĩ về những thứ quá cầu kì phô trương. Chỉ cần chúng ta sống thật với bản thân, sống phù hợp với hoàn cảnh của mình thì đó cũng đã là một sự giản dị đáng quý. Hơn nữa, người có đức tính giản dị thường đi kèm với những phẩm chất tốt đẹp khác như sự chân thành, lòng trung thực, tình yêu thương sẻ chia với người khác… Nhờ vậy mà giá trị của mỗi cá thể sẽ được nâng cao, ngày càng được hoàn thiện. Đồng thời chính đức tính giản dị cũng giúp ta tạo được những mối quan hệ xã hội tốt đẹp, nhận được sự yêu mến và kính trọng từ những người xung quanh.
Đức tính giản dị là vô cùng đáng quý. Đáng tiếc rằng trong xã hội hiện nay vẫn còn tồn tại những con người không ý thức được hoàn cảnh bản thân mà còn đua đòi chạy theo lối sống xa hoa phô trương… rất đáng phê phán và lên án. Vậy tất cả chúng ta hãy cùng tự rèn luyện cho mình có được lối sống giản dị từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống. Nhưng hãy nhớ rằng sự giản dị không đồng nghĩa với sự dễ dãi, xuyền xoàng trong tác phong và cách thức sinh hoạt mà nó phải thể hiện được sự tinh tế của ta trong mọi hoàn cảnh đời sống.
Bài văn cảm nhận phong cách sống giản dị của Hồ Chí Minh qua bài "Phong cách Hồ Chí Minh" - mẫu 10
Để lãnh đạo được đất nước, được nhân dân ta làm cách mạng, kháng chiến trường kì, chủ tịch Hồ Chí Minh, Người có những phẩm chất, tính cách đặc biệt đáng trân trọng, đáng để học tập và noi theo. Một trong những đức tính đó là đức tính giản dị, một đức tính quan trọng không chỉ ởr một thời này ở mọi thời.
Đức tính giản dị là một trong những đức tính khó rèn luyê luyện nhất bởi tính chất của nó là tiết kiệm, đơn giản, không hoa trương mà bản chất con người vốn ưa những thứ ồn ào, náo nhiệt. Chủ tịch Hồ Chí Minh dưói ngòi bút của Phạm Văn Đồng hiện lên đầy đủ thu gọn trong hai chưc giản dị, từ lời ăn tiếng nói hàng ngày đến những mối quan hệ xã hội. Người sống và làm việc chung vois mọi người, ăn uống giản dị, đồ dùng tư trang cũng đơn giản. Nhìn tấm gương người chủ tịch, chúng ta hôm nay phải phát triển đi lên trên cơ bàn phải giản dị bởi cuộc sống muon vời khó khăn.
Giản dị là gì? Là lối sống đơn giản, mộc mạc, không màu mè, khoa trương hay khoe mẽ về cuộc sống của mình. Sống chỉ cần vừa đủ, không cần phải quá nhiều, thừa thãi trở thành phí hoài. Người biết tiết kiệm cubgx là người có lối sônga giản dị bởi họ biết cái gì cần tiêu, cái gì không và chi tiêu hợp lí.
Sống giản dị khiến cho cuộc sống đơn giản hơn, ít phức tạp hơn jhi đỡ phải lo nghĩ những thứ bên lề. Mong muốn càng giảm, nhu cầu càng giảm thì chúng ta càng bớt phải lo nghĩ nhiều rằng làm sao mới đáp ứng đủ, làm sal để khoe khoang hơn được người khác. Sống giản dị khác với sống khắc khổ. Ta vẫn đầy đủ những điều bìn thường như mọi người, nhưng thay vì tổ chức một bữa tiệc cưới ầm ầm mấy trăm mâm thì ta có thể tổ chức một bữa tiệc nhỏ hơn, ấm cúng giữa những người thân, bạn bè trong gia đình, thay vì mua một chiếc túi xách, đôi giày hàng hiệu vài triệu, và trăm triệu, ta có thể bớt đi để mua một chiếc túi ít tiền hơn mà vẫn có thể sử dụng được,… sống giản dị còn khiến con người ta trở nên gần gũi với nhau hơn. Giữa 1 thế giới mà nền tảng của họ ở một mức độ nhất định, ta sống vượt lên trên một cách quá mức về mặt vật chất, tiền bạc, ta sẽ dần trở nên xa lạ với mọi người, dần trở nên khác biêth và tách ra với cuộc sống xung quanh. Sống quá ồn ào, ầm ĩ nhiều cũng sẽ khiến chính bản thân ta mỏi mêth khi luôn phải khoe mẽ, phải suy nghĩ làm như thế nào mới hơn được người khác. Tuy nhiên, giá trị và đẳng cấp con người không nằm ở bề ngoài khoa trương mà nằm trong bản chất, tâm hồn. Thực tế, những người bên ngoài càng khoa trương thì bên trong càng vô nghĩa, thúng rỗng, thì kêu to.
Giản dị là đức tính tốt xong không phải ai cũng luyện được. Con người đa số rất dễ nản chí, thường bị cuốn xoay theo những cái mới, cá đẹp, cái náo nhiệt ở bên ngoài. Song, điều đó không đồng nhất với không thể sống giản dị. Ta hãy luyện cho mình những thói quen không khoe mẽ, khoa trương, biết tiết kiệm là nền tảng đầu tiên của giản dị. Bớt lại một chút quần áo, một chút đồ ăn,… lại cho những người kém may mắn hơn mình không chỉ là giản dị mà còn là tình yêu thương, trân trọng giữa người với người. Vậy mới nói, những người sống giản dị luôn được mọi người yêu quý. Sống giản dị là giản dị từ cách suy nghĩ, sống không phải những người cố tỏ ra giản dị hay sống ích kỉ, tằn tiện. Sống giản dị còn là sống biết điều hòa mọi thứ trở nên cân bằng nhất.
Rèn luyện đức tính giản dị cũng là một trong những cách để rèn luyện tính chất của một người lãnh đạo tài ba. Người muốn thành công, nhất định hãy biết cách giản dị
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .