Top 10 Bài văn tả ngôi nhà em ở hay nhất
Tả ngôi nhà em ở được Alltop chọn lọc, tổng hợp từ những bài văn hay, đặc sắc giúp các em học sinh biết cách làm bài văn miêu tả, rèn luyện khả năng diễn...xem thêm ...
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 1)
Đi học về là em chạy nhanh trên con đường quen thuộc mang tên Cát Linh để về nhà. Kia rồi, ngôi nhà thân thuộc nằm trên phố Giảng Võ đã dần hiện ra trước mắt em. Nơi này đã gắn bó với em từ khi còn bé tí mà đến bây giờ đã trở thành một cô bé phổng phao, hoạt bát thế này.
Ba em xây ngôi nhà này cũng được sáu, bảy năm nay rồi, nhưng trông vẫn còn hấp dẫn. Cánh cổng sắt khoắc trên mình chiếc áo măng tô màu xanh sẫm. Từ cổng sắt vào, lối đi rải sỏi trắng, rộng độ hai met, hai bên trồng cỏ tóc tiên xanh um. Trên bậc tam cấp bước lên nhà là hai cây mai chiểu thuỷ trồng trong hai cái chậu lớn màu nâu, đắp nổi hình rồng, phượng.
Ngôi nhà của em được xây làm bốn tầng. Tầng một là nhà bếp và phòng khách. Phòng khách được mẹ em trang trí rất đơn sơ và giản dị. Bộ ghế xa lông màu mận chín kê quanh chiếc bàn tròn bằng gỗ cẩm lai, bên trên đặt một tấm kính trong suốt. Chiếc tủ buýt phê được kê ở giữa phòng, bên trong là các bộ ấm chén và lọ hoa các kiểu, cả chú gấu nhồi bông và cô búp bê tóc vàng cũng được bày trong đó. Mẹ em đặt một bình hồng nhung lên chiếc bàn làm việc của bố em. Chiếc đồng hồ quả lắc mỗi giờ lại buông một hồi chuông ngân nga, thánh thót. Trên tường, bức tranh sơn mài vẽ phong cảnh quê hương được đặt trang trọng trong khung lớn. ở dưới tủ sách là hai chiếc loa ngồi hai bên như muốn át giọng nói của bác ti vi ngồi chễm chệ ở giữa. Bên ngoài phòng khách là nhà bếp với bộ bàn ghế bằng gỗ pơ mu được kê ngay ngắn. Chiếc tủ bếp xinh xinh xếp đầy bát đĩa vẫn ngồi yên ttrên giá. Xoong, nồi, dao thớt đều được xếp ngăn nắp trong tủ dưới. Những bữa cơm thân mật của gia đình em diễn ra đều đều ở đây. Phòng của em ở trên tầng ba còn phòng của ba mẹ em thì ở tầng hai. Mỗi phòng đều được trang trí khác nhau với đủ chăn, ga, gối, đệm. Chiếc bàn học của em được kê ngay sát cửa sổ. Mỗi buổi sáng, ánh nắng chan hoà, hắt qua cửa sổ giúp em học bài. Trên bàn, bác đồng hồ Liên Xô luôn miệng kêu “tích tắc”. Em còn dán thời khoá biểu, thời gian biểu và các khẩu hiệu khác lên tường như: “ Chưa làm bài xong chưa đi ngủ, chưa làm bài đủ chưa đi chơi”. “Học tốt chăm ngoan”. Xung quanh, em trang trí bằng các sản phẩm lao động kĩ thuật mà cô đã dạy ở trên lớp. Ngước mắt lên trần, em gặp ngay bác bóng đèn, bác đang hì hục làm công việc của mình là thắp sáng ngôi nhà này. Nhìn ra cửa sổ, em thấy nào là mùi hoa xoan tim tím thơm phảng phất, mùi khế ngọt thơm nồng, mùi của những bông hoa cúc đang độ lớn.
Em yêu quý biết bao ngôi nhà này vì nơi đây em đã sinh ra và lớn lên. Nó đã gắn bó với em như máu thịt, cùng em chia sẻ nỗi buồn, niềm vui. Em đang được sống giữa mái ấm của gia đình mình. được sống trong vòng tay yêu thương của ông bà, cha mẹ
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 2)
Mỗi một con người sinh ra đều có một nơi để lớn lên, trưởng thành, là nơi đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi in dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ, đó là nhà. Em cũng có một ngôi nhà rất đẹp, em rất yêu quý ngôi nhà của em.
Em đã từng nghe câu thơ:
"Nhà em treo ảnh Bác Hồ
Bên trên là một lá cờ đỏ tươi".
Nhà em không treo ảnh Bác Hồ, ba em có mấy quyển sách tư liệu về Bác mà thôi. Ba bảo rằng ngôi nhà được xây dựng cách đây 10 năm, lúc em mới chào đời, nhưng được sửa lại cách đây 5 năm nên nhìn khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều. Bên ngoài ngôi nhà em được sơn màu xanh lá cây, đây là màu mà em yêu thích nhất, nó gợi lên cảm giác thanh mát, dịu nhẹ. Còn bên trong được sơn màu vàng nhạt. Ba bảo màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì ba luôn mong gia đình mình hạnh phúc, ấm áp như chính ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà gia đình em có 4 phòng, một phòng khách ngay ở giữa rất rộng, hai phòng ngủ của ba mẹ và của hai chị em em, còn lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi. Căn phòng khách gia đình em có đặt một bộ bàn ghế salon màu đất. Đó là nơi mà hai chị em em vẫn hay vui đùa những lúc ba mẹ vắng nhà. Căn phòng của ba mẹ em trang trí rất đơn giản, mẹ cũng không sắm sửa nhiều vật dụng, vì ba thường xuyên đi công tác vắng nhà. Mỗi lần ba về căn phòng ấy trở nên vui tươi và ấm áp hơn.
Căn phòng của em xinh đẹp nhất vì được trang trí với nhiều gam màu đẹp, em tự vẽ những bức tranh và dán lên tường, em dán cả hình của những bộ phim hoạt hình nổi tiếng nữa. Căn phòng em có một chiếc bàn học gắn liền với chiếc tủ. Ở đó, em bày biện đồ chơi còn nhiều hơn là sách vở, vì em thích đồ chơi hơn là sách vở. Có lẽ phòng bếp gia đình em là nơi chứa nhiều vật dụng nhất, vì mẹ bảo rằng để có được những bữa ăn ngon, ấm áp cho gia đình thì mình cần thiết phải sắm sửa đầy đủ những vật dụng cần thiết nhất.
Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo và đảm đang nhất nhà, mẹ mang đến cho gia đình em những món ăn ngon và hấp dẫn nhất. Đặc biệt là trong những bữa cơm có ba về, mẹ làm nhiều món hơn và ánh mắt mẹ nhìn ba cũng trìu mến, thân thương hơn. Căn nhà gia đình em nằm sát cánh đồng nên đứng từ những bậc thềm nhìn ra thấy bạt ngàn lúa xanh rì, bầu trời trong xanh và cao vút. Trước cổng nhà em có một giàn hoa giấy xanh um tùm, bám chặt lấy hai cánh cổng sắt. Đến mùa nở hoa, những cánh hoa mỏng manh nhưng rất dẻo dai dù có gió mưa vẫn không rơi rụng. Ba vẫn thích có giàn hoa leo ở trước cổng như vậy, mỗi lần ba đi công tác về ba thường cắt tỉa lại để cây thêm đẹp hơn.
Ngôi nhà gia đình em nhìn từ xa bé xíu nhưng lại gần trông thật lớn. Đối với em thì nhà chính là nơi em lớn lên, được ba mẹ chăm sóc, được học những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Em yêu ngôi nhà của em, và sau này cũng vậy.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 3)
Đối với mỗi người, ngôi nhà luôn là hình ảnh rất thân thuộc từ khi sinh ra cho đến khi trưởng thành. Bởi ngôi nhà là nơi lưu giữ những tình cảm tốt đẹp: tình yêu gia đình, và những kỷ niệm thời thơ ấu.
Ngôi nhà của em đã được xây dựng lâu lắm rồi, em nghe mẹ kể là từ khi ông bà nội còn sống. Nhà em được lợp lá cọ, và được ngăn làm 3 gian: gian giữa là phòng khách, bên cạnh là 2 phòng ngủ của bố mẹ và của em. Bếp nhà em thì được làm ở 1 gian riêng biệt. Nhà em rộng và mát lắm, giữa nhà có những cái cột rất to, cột đó để giữ cho nhà luôn vững chắc. Trên thân cột còn được khắc những chữ Hán rất tỉ mỉ, mẹ em bảo đó là những câu châm ngôn về gia đình mà ông nội em rất thích, ông đã tự tay khắc chữ đó lên cột với mong muốn tất cả các thế hệ trong gia đình đều thực hiện theo.
Phòng khách nhà em chủ yếu dùng để thờ cúng tổ tiên và tiếp khách. Vào những dịp lễ Tết hoặc ngày rằm, mẹ em thường thắp hương và làm một mâm cơm canh để cúng ông bà tổ tiên. Cầu mong ông bà phù hộ cho gia đình. Gian giữa nhà em cũng có một bộ bàn ghế được làm bằng gỗ mà bố mẹ em dùng để tiếp khách. Mọi người đến nhà em chơi, ai cũng nói nhà em sạch sẽ và mát mẻ.
Phòng ngủ của bố mẹ em thì trang trí đơn giản lắm, có một chiếc giường, một chiếc tủ quần áo và một chiếc hòm nữa. Em nhớ có lần bố kể với em rằng cách đây 13 năm, đây là phòng cưới của bố mẹ, nó đã lưu giữ rất nhiều kỉ niệm cho đến ngày em chào đời. Chiếc hòm đó là nơi chứa đựng những kỷ niệm của bố mẹ thời còn yêu nhau, em chưa bao giờ được xem bên trong của nó vì bố bảo khi em lớn bố mới cho em xem. Thế nhưng em hiểu rằng, bố mẹ luôn yêu thương nhau và luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất.
Cạnh bên kia phòng khách là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có nhiều thú bông lắm, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ.
Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Được tách biệt với nhà chính là gian bếp, đây là nơi gia đình em thường tụ họp để cùng nhau ăn những bữa cơm đầm ấm. Mẹ em là người rất chu đáo nên mẹ là người luôn chăm sóc cho gian bếp nhỏ của gia đình. Em nhớ mẹ đã từng nói với em, căn bếp phải luôn gọn gàng, sạch sẽ thì mọi người mới có những bữa ăn ngon. Những chiếc xoong, nồi, hoặc bát, đĩa, đặc biệt là những chiếc lọ đựng gia vị được mẹ em để vào các ngăn tủ gọn gàng. Khi mẹ nấu ăn em cũng thường giúp mẹ chuẩn bị đồ và dọn mâm.
Xung quanh nhà em là vườn cây với nhiều loại hoa quả, đến mùa hè là em thoải mái thưởng thức. Nhà em tuy không khang trang và đầy đủ tiện nghi như những ngôi nhà ở thành phố mà em đã từng xem trên ti vi, nhưng đối với em đó là nơi thân thuộc và đáng quý nhất. Ngôi nhà đó đã lưu giữ rất nhiều nét đẹp văn hóa gia đình từ thời ông bà em để lại. Em luôn trân trọng điều đó và em sẽ cùng bố mẹ chăm lo cho ngôi nhà mình để nó luôn sạch sẽ và sẽ luôn là tổ ấm của gia đình em.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 4)
Em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, quen với việc vài năm đổi nhà một lần và đều ở chung cư nhưng ngôi nhà thực sự của em là ngôi nhà của ông bà nội nơi gia đình em trở về vào mỗi dịp lễ tết. Đó là ngôi nhà tràn ngập tiếng cười, niềm hạnh phúc và là ngôi nhà đúng nghĩa trong em.
Từ lúc em sinh ra, bà nội là người chăm sóc em thay mẹ lúc mẹ đi làm việc, lớn hơn một chút 1 - 2 tuổi, em theo bà về quê do công việc bố mẹ bận rộn. Và có lẽ chính vì thế mà em thấy ngôi nhà trở nên thân thương và giá trị vô cùng. Ngôi nhà của em là ngôi nhà cấp 4 đã được ông bà em vất vả chắt bóp tiết kiệm để xây nên từ thời bố em còn nhỏ, sau này khi bố mẹ em và cô chú trưởng thành đi làm có điều kiện hơn thì đóng góp để sửa lại ngôi nhà thành nhiều phòng để nhiều gia đình có thể sinh hoạt trong mỗi dịp sum vầy.
Nhà của nội em nằm bên cạnh cánh đồng thẳng cánh cò bay, có khu vườn rộng đầy rau sạch và cây ăn quả, phía trước có một nhà thờ tổ cổ kính trang nghiêm. Mỗi sáng tỉnh dậy nhìn ra xa cỏ cây hoa là xanh mượt cảm giác rất bình yên.
Gia đình em có 3 thế hệ sống trong ngôi nhà đó, ông bà nội, bố mẹ, chú thím, chị em em và hai em con của chú. Có nhiều bạn rất ít khi về quê vì các bạn bảo quen với cuộc sống hiện đại ở Hà Nội nhưng với em, em chỉ thích trở về nhà của ông bà để được ra đồng thả diều, mò cua, bắt ốc. Phía sau nhà có một con đường nhỏ chia đôi cánh đồng, hai bên đường hoa xuyến chi nở trắng, em vẫn rong ruổi cùng các em đạp xe trên con đường đó, hít hà mùi cỏ thơm lừng.
Ngôi nhà của ông bà giản dị, đơn sơ, vật dụng trong nhà cũng không có gì đáng giá, mọi thứ tối giản như lối sống của ông bà em nhưng lại đầy ắp tình thương của ông bà dành cho chúng em. Mỗi lần ở quê xong rồi đến ngày trở về Hà Nội em không có lần nào không khóc, vì không nỡ rời xa nơi đó. Bố mẹ em còn hay đùa: "Cho ở nhà đi học với ông bà, sau này ông bà gả chồng cho cái anh nào gần nhà luôn cho đỡ khóc".
Hiện tại càng lên lớp cao, lịch học của em càng nhiều nên thời gian về nhà cũng ít hơn hồi nhỏ, nhà của em ở Hà Nội nhưng trong trái tim em nôi nhà của đại gia đình luôn là nơi em luôn muốn trở về để được yêu thương.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 5)
Có một nơi dù đi năm châu bốn biển, dù có đặt chân đến bao nhiêu vùng đất mới đi chăng nữa thì ta vẫn muốn quay trở về. Ở đó có gia đình, có người thân và có cả một thời tuổi thơ hồn nhiên một đi không trở lại. Nơi ấy, ta gọi bằng một cái tên thân thương “nhà”. Mỗi con vật, mỗi người đều có một căn nhà, tôi cũng vậy. Và tôi rất tự hào về căn nhà của mình.
Nơi tôi ở nằm ngay ở đầu xóm. Từ xa nhìn lại có thể thấy màu xanh dương của ngôi nhà nổi bật giữa những căn nhà khác. Đó là một căn nhà hai tầng, không phải là to nhất nhưng với tôi thì nó đẹp nhất. Tôi rất thích màu xanh dương, màu xanh của ước mơ, của hi vọng, và nó rộng lớn như bầu trời vậy. Qua chiếc cổng màu lục là khoảng sân rộng. Đây chính là nơi vui chơi của chị em chúng tôi, là nơi thư giãn của mọi người. Xung quanh vườn là những chậu cây cảnh rất đẹp và quý do chính tay bố tôi chọn, trồng và hết lòng chăm sóc. Ở đó còn có một vài lồng chim, nhà của những chú vẹt, chim vàng anh, bên dưới là những chiếc ghế đá nhỏ xinh. Tôi luôn tự hào vì nhà mình có một khu rừng thu nhỏ như thế, có cây, có hoa, có chim chóc. Ngồi nơi ghế đá có thể nghe được tiếng chim, thưởng thức không khí trong thành, thoáng mát và để tâm hồn mình được thanh lọc nhiều hơn.
Qua khu vườn là bước vào nhà rồi. Đầu tiên là phòng khách được trang trí theo ý của bố tôi. Bố tôi là một nhân viên văn phòng nhưng khiếu thẩm mĩ lại rất giỏi. Bên trong được sơn màu trắng trang nhã. Bộ bàn ghế làm bằng gỗ lim được đặt ở góc bên trái. Bên trên có một bức tranh thêu khá lớn- tác phẩm của mẹ tôi. Đối diện là một chiếc gương lớn. Vì diện tích nhà không lớn nhưng với chiếc gương, căn phòng sẽ trở nên rộng rãi hơn. Trên chiếc kệ là những tấm huy chương của các thành viên trong đình, là những quà kỉ niệm của chúng tôi sau mỗi chuyến đi.
Bước tiếp sẽ là phòng ngủ của bố mẹ tôi, sau đó là căn bếp. Tất cả do mẹ tôi thiết kế. Mẹ tôi thích màu vàng nên hai phòng, không lí gì lại không sơn màu vàng. Phòng ngủ bố mẹ khá đơn giản với chiếc giường ngủ, đầu giường là chiếc tủ nhỏ, đối diện là bàn làm việc của bố mẹ. Bên cạnh là chiếc tủ đựng quần áo. Và ở một góc là chiếc bàn nhỏ trang điểm cho mẹ và tủ sách cho bố. Tôi rất thích chiếc tủ đầy ắp sách của bố, nhưng có vẻ chúng không hợp với tô thì phải. Căn bếp cũng là một màu vàng tươi mát với chiếc tủ lạnh, chiếc tủ bếp, bồn rửa và bàn ăn được sắp xếp một cách hài hòa, hợp lí.
Phòng của hai chị em chúng tôi ở trên tầng hai. Hai phòng tùy sở thích của hai chị em mà trang trí. Phòng của tôi được sơn màu xanh da trời rất đẹp. Tôi coi căn phòng của mình cũng là một điều đáng tự hào với một góc ảnh lưu lại những kỉ niệm, một góc cho tri thức- những cuốn sách, và còn có màu xanh của những cây sen đá, xương rồng ngoài cửa sổ và trên bàn học. Phòng em tôi- phòng một đứa con trai, chỉ có một màu trắng, là thế giới của những trò chơi, những siêu nhân, bắn súng và thể thao.
Dẫu căn nhà, mỗi phần do một người trang trí nhưng lại rất hài hòa và kết hợp với nhau rất tuyệt. Sau một ngày làm việc, học tập vất vả thì nơi đây chính là nơi để chúng tôi chia sẻ, yêu thương, quan tâm nhau, là nơi dù có đi đâu vẫn luôn hướng về.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 6)
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mồi người để rồi khi đi xa trái tim lại thổn thức nhớ về. Nơi ấy không chỉ có những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, có những người bạn cùng ta lớn lên mà còn có cả những người thân yêu và ngôi nhà thân thương nhất.
Em không biết ngôi nhà này được xây dựng từ bao giờ, chỉ biết rằng ngay khi em cất tiếng khóc chào đời nó đã là tổ ấm của gia đình em, là nơi em sinh ra và lớn lên. Nhà của em không phải những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy xa hoa mà là ngôi nhà mái ngói giản dị nằm tại một miền quê thanh bình, yên ả. Nhà cao khoảng gần năm mét, dài khoảng mười lăm mét.
Nhà của em mang đậm nét đặc trưng của những ngôi nhà ở các miền nông thôn, nhỏ nhắn xinh xinh, không sang trọng mà ấm cúng, sạch sẽ. Tường nhà quét ve màu xanh da trời, nhìn thôi đã thấy tươi mát. Mái nhà là từng lớp, từng lớp ngói đỏ tươi. Ngôi nhà thấp thoáng sau những bóng cây xanh cao lớn, bên cạnh cánh đồng lúa rộng lớn mênh mông.
Ngôi nhà gồm 4 phòng là phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ của bố mẹ và phòng ngủ của em. Mỗi phòng nằm về một gian, tuy nhỏ bé mà xinh xắn lắm. Bố mẹ ở gian bên trái, em ở gian bên phải và phòng khách, phòng ăn ở gian giữa. Phòng nào cũng thoáng đãng, có một chiếc cửa sổ, mùa hè gió lùa vào xua tan mọi cái nóng nực. Nền nhà được bao phủ bởi những viên gạch ngói màu nâu đất, gần gũi và đậm chất thôn quê. Dù không phải những hãng gạch nổi tiếng nhưng đây cũng là loại gạch tốt nhất quê em. Màu gạch kết hợp với màu xanh nhạt của tường tạo cảm giác hài hòa dễ chịu. Cửa sổ phòng em đối diện vườn cây, mỗi sáng sớm em đều mở toang cánh cửa gỗ đón ánh nắng nhảy nhót vào phòng. Trước nhà là khoảng sân rộng, nơi đàn gà cục tác kiếm ăn, con chó con mèo vờn nhau đuổi bắt và cũng là nơi tuổi thơ của em trôi qua với những trò nhảy dây, đá cầu.
Phòng khách là nơi tiếp đón mọi người lịch sự với bộ bàn ghế gỗ ông nội tự mình đặt làm, thiết kế cổ kính. Phía bên trên mặt tủ cao là bàn thờ thần linh tổ tiên thể hiện lòng thành kính của gia đình em. Trong chiếc tủ kính trưng bày các loại chén đĩa, bình hoa có họa tiết độc đáo và những món quà sinh nhật đáng yêu của em. Đặc biệt còn có rất nhiều giấy khen và giấy chứng nhận gia đình văn hóa của nhà em. Đó là niềm tự hào nho nhỏ mà em luôn lưu giữ.
Ngôi nhà của em giản dị và đơn sơ vậy thôi mà vô cùng quý giá với em. Nó lẳng lặng nằm giữa thiên nhiên, đón lấy tinh hoa của đất trời, che mưa chắn gió cho gia đình em. Nó là tổ ấm của gia đình em, gắn bó với em như máu thịt. Dù chỉ xa một chút thôi em đã bồi hồi nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình. Nhà thật sự là nơi em thấy hạnh phúc nhất.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 7)
Dù ai đi bất cứ nơi đâu cũng đều có một nơi để trở về. Đó chính là nhà. Tổ ấm của em chính là ngôi nhà nhỏ hai tầng đã ở bên em từ khi em chào đời.
Ngôi nhà được xây cách đây 10 năm do chính bố em thiết kế, nhưng trông nó vẫn còn mới. Ngôi nhà được khoác lên mình tấm áo màu xanh da trời tươi sáng. Cánh cửa chính và cửa sổ được hai chị em em lau chùi thường xuyên nên trông sạch sẽ và sáng bóng. Ở mái hiên, bố em có treo 2 giàn hoa phong lan màu trắng và màu hồng. Dường như, nhờ có chúng mà ngôi nhà của em trở nên thơ mộng hơn.
Tầng một là phòng khách và gian bếp. Tầng 2 là phòng nghỉ của bố mẹ và hai chị em em. Phòng khách được mẹ em bày biện thật đẹp mắt. Giữa phòng khách được kê một bộ ghế gỗ màu nâu nhỏ nhắn và trang nhã. Trên bàn uống nước là lọ hoa tươi để trang trí cho phòng khách thêm sinh động. Bàn thờ tổ tiên được đặt trang trọng ở trên cao, thẳng hướng cửa ra vào.
Bố em là người rất mê đồng hồ. Vì thế trên tường, bố đã treo 5 chiếc đồng hồ rất đẹp. Phía tay phải là gian bếp và cũng là phòng ăn. Trên tầng hai, phòng của bố mẹ và của hai chị em em đều rất ngăn nắp, sạch sẽ và ấm cúng. Em được bố mẹ mua cho một bộ bàn ghế học ngay gần cửa sổ thoáng mát, nơi có giàn hoa giấy thơ mộng. Tuy ngôi nhà không có nhiều đồ sang trọng nhưng mỗi khi trở về nhà em lại cảm thấy thật thoải mái và ấm cúng. Xung quanh nhà em là vườn rau và vườn cây ăn cỏ. Có rất nhiều loài cây và loài hoa trong khu vườn.
Có ai đó từng nói “Không nơi đâu bằng nhà mình”. Em rất yêu quý tổ ấm nhỏ của gia đình em. Nó sẽ gắn bó với em từ bé cho hết cuộc đời này.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 8)
Cuộc sống mang con người đi xa, tới nơi có những vùng đất mới. Nhưng sau tất cả, ta chỉ có một nơi để trở về, đó là mái nhà yêu thương, nơi ta đã lớn lên, nơi có gia đình thương yêu ta.
Ngôi nhà của em là một căn nhà 3 tầng trong một ngõ nhỏ của thành phố quê hương thân yêu. Phía bên ngoài nhà được sơn màu vàng nhạt, đi từ xa có thể nhìn thấy chiếc cổng màu xanh ngọc và ngôi nhà trong khoảng sân nhỏ bé đầy cây cảnh. Khi cánh cửa gỗ lim mở ra có thể thấy phòng khách mở ra ngay trước mắt. Tường phòng khách được sơn màu giống như phía bên ngoài. Bộ bàn ghế gỗ được kê sát tường, để trống một phía bên trái cho mọi người dễ dàng đi lại. Ngay bên cạnh bộ bàn ghế, sát cầu thang đi lên là tủ sập kệ tivi. Trên kệ tủ ấy, bố em còn trang trí thêm một ông thần tài bằng đá và một lọ hoa rất đẹp. Trên tường phía đối diện bộ bàn ghế là bộ tranh tứ quý tùng, cúc, trúc, mai. Bố em nói treo bộ tranh này để nhắc nhở chúng em học tập những đức tính của người chính nhân quân tử. Ngửa mặt lên nhìn có thể thấy bộ đèn chùm treo chính giữa. Màu đèn kết hợp với màu tường nhà khiến cả căn phòng sáng bừng lên, tươi mới lạ kì. Phía bên trong phòng khách là phòng bếp. Phòng bếp nhà em không to lắm nhưng đầy đủ những vật dụng cần thiết . Bên tay trái đặt bếp, trạn, bồn rửa tay,... còn bên tay phải là bộ bàn ghế gỗ để gia đình em có thể cùng nhau quây quần mỗi bữa cơm.
Bước lên cầu thang lên gác có thể thấy có lối đi chia về hai hướng. Rẽ sang bên trái là phòng của bố mẹ em, còn bên phải là phòng của em trai em. Phòng bố mẹ lớn hơn một chút so với các phòng còn lại, được sơn màu hồng tím nhạt. Bố em sơn màu sơn này vì đó là màu yêu thích của mẹ. Phòng em trai em són màu xanh đậm. Đúng tính chất căn phòng của một cậu bé năng động, căn phòng ấy có đủ loại đồ chơi và hình dán các siêu anh hùng. Trên tầng 3 là phòng của em và hiên nhà, nơi để phơi và giặt quần áo. Em chọn căn phòng trên tầng cao nhất là vì từ đây có thể nhìn ra thành phố, không khí rất thoáng đãng, trong lành.
Em rất yêu ngôi nhà của mình, yêu cuộc sống nơi đây, nơi gắn bó với em từ lúc em sinh ra cho tới từng ngày em lớn. Mai này khôn lớn trưởng thành, ngôi nhà sẽ là điểm tựa cho em lớn lên từng ngày. Vì em biết, mỗi sáng tỉnh giấc, nơi đây luôn có người tiễn em ra cửa, và mỗi chiều khi trời xế bóng, luôn có người mở cửa chờ em.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 9)
Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm
Em nhớ mài bài học thuộc lòng hồi em còn học lớp Hai. Em cũng yêu nhà như người bạn trong bài thơ ấy. Nhà của em là ngôi nhà hai tầng nằm tại đường Điện Biên Phủ, tầng dưới dùng làm phòng khách, làm việc và học tập, phòng ăn và nhà bếp, tầng trên là phòng ngủ.
Trước nhà, tường quét vôi màu vàng nhạt, cửa sắt rộng sơn xanh. Một cây bông hoa nở quanh năm, tỏa bóng râm mát xuống sân. Từ ngoài bước vào phòng khách, em cảm thấy thoáng mát bởi cách xếp đặt gọn gàng. Một bộ sa lông đặt chính giữa phòng. Trên bức tường bên phải, ảnh Bác Hồ được lồng kính treo cao. Bên trái, một bức tranh sơn dầu với hình em bé ngồi trên mình trâu thổi sáo giữa cánh đồng quê êm ả, phía dưới bức tranh là tấm lịch 1994. Góc học tập của em cũng đặt tại phòng này, gần cửa sổ. Trên bàn sách và được xếp gọn gàng ngăn nắp, cửa sổ rộng mở giúp cho căn phòng sáng sủa thêm và tràn đầy gió mát. Gần đó, một tủ sách đủ loại văn thơ, tài liệu sưu tầm của ba em. Tiếp đến là phòng ăn với chiếc bàn và sáu cái ghế gỗ quen thuộc, chiếc tủ bằng mặt kính bóng loáng đặt sát tường. Mẹ em bày chén đũa kiểu rất đẹp.
Những đồ chơi xinh xắn của em cũng được cất vào đấy. Cao trên nóc tủ, bác đồng hồ dựa lưng vào gõ nhịp đều đều. Ngày nào bác cũng kiên nhẫn nhắc nhở mọi người trong nhà hoạt động đúng giờ. Em rất thích được nằm trên võng đọc truyện hay ngồi đong đưa chơi đồ hàng, chiếc võng này có giá chân bằng sắt di động được nên em kéo nó khắp phòng. Ngước mắt nhìn lên, bắt gặp ngay chiếc quạt trần, cạnh đó là một chiếc đèn nê-ông dài, tối tối tạo ánh sáng trắng dịu khắp phòng. Bước xuống tam cấp là nhà bếp, có tủ đựng thức ăn, có giá treo xoong nồi. ở đây ngày ngày mẹ nấu những thức ăn ngon cho cả nhà thưởng thức.
Phía trên, cầu thang làm bằng đá mài màu xanh nhạt là hai phòng ngủ. Phòng nào cũng có giường, tủ làm bằng một thứ gỗ như nhau. Em luôn luôn xếp đặt mền, mùng, gối thứ tự, ngay ngắn trên giường. Ngoài ban công bố mẹ còn trồng những chậu cúc vàng, tường vi đỏ, bốn mùa cho hoa đẹp.
Thỉnh thoảng, chị em cắt hoa chưng ở phòng khách. Chiều chiều, sau khi đi học về, em thường tưới hoa, tỉa lá và đứng ngắm những cánh chim bay lượn giữa bầu trời trong xanh vời vợi lòng em cảm thấy thanh thản biết bao. Thường ngày em phụ giúp mẹ quét dọn, lau chùi nhà cửa và những đồ dùng trong nhà.
Ngôi nhà được xây từ thời ông bà nội em còn trẻ, rồi đây là nơi em được sinh ra và lớn lên nên nó gần gũi và thân thương với em vô cùng. Những khi đi chơi xa, em cảm thấy nhớ nhà và mong được trở về như chú chim non cần có tổ. Ngôi nhà là mái ấm của gia đình em.
Mẫu bài văn tả ngôi nhà em ở (số 10)
Ngôi nhà là nơi quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là nơi mà hằng ngày cùng em chia sẻ biết bao vui buồn, hạnh phúc bên những người thân yêu!
Sau mỗi buổi học ở trường, em thường mong mẹ đến đón về ngôi nhà nhỏ bé của mình. Nơi ấy, mọi thứ đã quá đỗi thân thương đối với em.
Đó là một ngôi nhà nằm khiêm tốn trong khu tập thể bệnh viện cách trường em học khoảng hai cây số. Dù được xây cách đây ba năm nhưng trông còn rất mới và đẹp. Tường nhà được phun sơn hồng nhạt nên bền màu và sáng sủa. Cánh cửa chính ra vào mới được bố em sơn lại tuần trước, trông mới và bóng loáng. Cửa kính, cửa chớp đều được mẹ em lau chùi sạch bóng.
Nhà em gồm hai tầng. Phòng khách và bếp ở dưới tầng một.Tầng hai có hai phòng: một phòng của bố mẹ và một phòng dành riêng cho em nghỉ ngơi và học tập. Giữa phòng khách được kê bộ sa lông màu nâu trông thật trang nhã. Mẹ em đặt một lọ hoa tươi trên bàn làm cho căn phòng càng thêm sinh động.
Trên tường phòng có treo bức tranh phong cảnh một vùng quê ven biển chiều hoàng hôn. Kia nữa, chiếc đồng hồ quả lắc ông bà em để lại lâu lắm rồi, sau mỗi giờ lại buông những tiếng chuông thánh thót ngân nga. Phía trong, là gian bếp nấu ăn một bàn ăn đặt cạnh đó. Mẹ em sắp xếp đồ rất gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ: một chạn bát mini, một bộ bếp ga nhỏ và tủ lạnh để đồ ăn…
Trên tầng hai, phòng của bố mẹ em có kê một giường ngủ, một tủ đựng quần áo, một bàn làm việc. Ở cửa sổ trông về hướng nam làm cho căn phòng này luôn luôn thoáng mát. Bố mẹ em xếp đặt rất ngăn nắp, trong căn phòng này lúc nào cũng sạch sẽ ấm cúng. Phòng dành cho em được bố mẹ quan tâm nhiều hơn cả. Năm ngoái, bố mua về cho em một bộ bàn ghế có gắn cả giá sách rất tiện lợi. Em thích lắm. Nằm cạnh chiếc giường xinh xinh là chiếc tủ đựng quần áo. Mẹ em luôn nhắc nhở và giúp em sắp xếp đồ đạc gọn gàng. Chỗ nào trong ngôi nhà em cũng thấy yêu thích. Tuy nó không có đồ đạc sang trọng nhưng có đủ tiện nghi và thoáng mát.
Em yêu quý ngôi nhà của mình lắm! Nó gắn bó với em đã rất lâu rồi. Em cảm thấy rất tuyệt khi được sống trong ngôi nhà này cùng gia đình thân yêu của mình.
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .