Top 12 Bài văn tả người em trai của em (lớp 5) hay nhất
Được sống trong vòng tay yêu thương của ba mẹ đã là hạnh phúc nhưng nếu có thêm một người anh chị em ruột cùng hưởng tình yêu thương đó với mình, cùng sẻ chia,...xem thêm ...
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 1
Em có một người em trai rất đáng yêu, tên là Bảo Khánh. Ở nhà, mọi người gọi yêu Khánh là Tôm.
Tôm năm nay 5 tuổi, hiện đang học mẫu giáo lớn. Em ấy rất dễ thương, với nước da trắng trẻo và khuôn mặt điển trai. Khuôn mặt Tôm vẫn còn nét tròn trịa, với đôi mắt nâu sáng ngời và chiếc mũi nhỏ nhỏ xinh xinh. Cái miệng thì bé, với đôi môi hồng, liến thoắng suốt cả ngày. Tóc của Tôm khá dày và đen, giống hệt như của bố. Người lớn ai cũng trêu, khi lớn lên, kiểu gì cũng đẹp trai hơn bố.
Tay chân của Tôm còn ngắn, nhỏ nhưng cậu ta chạy nhanh cực, lại thích leo trèo. Chỉ cần không để ý là lại trèo lên cao ngay. Tuy nghịch ngợm, nhưng Tôm rất ngoan. Em ấy biết giúp mọi người nhiều việc nhỏ trong nhà. Khi thấy bố mẹ đi làm về mệt, sẽ chạy lại thơm má, đuổi cái mệt đi xa.
Em yêu Tôm lắm. Thật hạnh phúc khi có một người em trai dễ thương như vậy.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 2
Gia đình luôn là hai chữ thân thương đối với mỗi chúng ta. Gia đình em có bốn người: bố, mẹ, Trung và em. Trung là đứa em trai mà em luôn yêu quý và muốn bảo vệ nó nhiều hơn.
Trung năm nay 8 tuổi, kém em 4 tuổi và nó đã học tiểu học. Cu cậu ở trong gia đình nhỏ nhất nên luôn được chiều chuộng và yêu thương. Nó có khuôn mặt tròn giống bố em như đúc, nước da trắng trẻo, đôi mắt đen láy to tròn ánh lên sự tinh nghịch và có phần trong sáng hồn nhiên. Miệng nó lúc nào cũng ríu rít như chim hót vậy, mỗi khi có chuyện vui, tiếng cười và giọng nói của cu cậu sẽ y như cái "đài phát thanh" sống của gia đình em. Tuy năm nay mới 8 tuổi nhưng Trung có vóc dáng khá cao so với bạn bè đồng trang lứa, nó rất nghịch và ưa thích cả trò thể thao như đá bóng, đặc biệt nó rất hay trèo cây vải được ông nội trồng sau nhà và luôn tranh với em rằng cây vải là của nó.
Vì cái tính trẻ con ấy nên em muốn trêu cu cậu mãi thôi. Thường cứ tầm tháng năm, đến mùa vải chín, bố em sẽ hái những chùm vải ngọt lịm cả nhà ăn và Trung sẽ lon ton chạy ra phụ giúp bố. Nó hái được chùm vải thì hãnh diện lắm, vẻ mặt đắc ý, tay đung đưa chùm vải trên tay khoe chiến công với cả nhà. Điệu bộ cụ non của nó làm em và mẹ phì cười và nhìn cu cậu "biểu diễn" pha trò. Không chỉ tinh nghịch, Trung còn rất thích xếp mô hình lego và xếp chữ. Nó thường ngồi hàng giờ liền ôm lấy mô hình khủng long bố mới mua cho nó hoặc ngồi ghép các chữ lại với nhau theo ý mình. Lúc ấy cu cậu ngoan lắm, không quậy phá hay chạy nhảy lung tung mà chỉ im lặng, từ từ tập trung xếp từng mảnh từng mảnh để hoàn thành trò chơi của mình. Em thích nhất là lúc cu cậu tập trung làm công việc của mình, ở trong nó toát lên một chút người lớn so với lứa tuổi của mình.
Tuy rất được bố mẹ nuông chiều nhưng Trung không vì sự nuông chiều ấy mà sinh ra ỷ lại hay ích kỉ. Cu cậu có một tính cách rất tốt. Khi đồ chơi đã được lắp thành những mô hình bày biện " nghiêm chỉnh" trên tủ đầu giường, hết đồ chơi để ghép mô hình, nó không bao giờ đòi hỏi bố mẹ mua. Nhiều lúc buồn cu cậu lại phá những mô hình ghép rồi và lắp lại từ đầu. Mỗi lần như vậy, em thấy vừa buồn cười vừa yêu cu cậu hơn, lại đưa cu cậu đi mua đồ chơi mới để thỏa mãn ý thích.
Càng lớn, Trung càng biết nghĩ nhiều hơn một chút, ít khi mè nheo và đòi hỏi này kia. Cu cậu vì biết em bận học nên không trêu chọc em như ngày thường. Hoặc khi làm sai một điều gì đó, cậu sẽ tự biết nhận lỗi và xin lỗi ngay. Dần dần em hiểu, Trung lớn hơn và trưởng thành hơn rất nhiều, em tin cu cậu mai sau sẽ trở thành một người con trai tốt, một người đàn ông tốt.
Ai không có em trai, có lẽ sẽ không hiểu được tình thương ấy, em may mắn có một cậu em trai ngoan ngoãn và thông minh- cậu em trai bé bỏng của gia đình em.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 3
Trong gia đình, người luôn được cả nhà yêu quý và chiều chuộng nhất là em út Bảo Minh hay thường gọi là cu Bi.
Em Bi năm nay đã được 4 tuổi rồi. Bi chỉ cao đến bụng của em, mọi người trong nhà đều nói sau này lớn lên Bi chắc sẽ cao như người mẫu. Cu Bi có nước da trắng, mịn màng, chạm vào rất mát. Khuôn mặt em bầu bĩnh toát lên vẻ thông minh lanh lợi với cặp lông mày đen, đôi mắt to tròn, đen láy rất tinh nhanh và đã có thể xâu kim giúp bà. Đôi môi của bé hơi hồng, mỗi khi cười để lộ hàm răng sữa trắng đều nhưng lại bị sún mất cái răng cửa rất ngộ nghĩnh. Bi rất hay cười, tiếng cười của em giòn tan khiến ai nghe cũng vui vẻ và muốn cười theo.
Bé đã nói được khá nhiều và còn hay hát cho cả nhà nghe những bài cô giáo dạy ở trường.Đi đâu về bé cũng biết khoanh tay lễ phép chào người lớn, ai cho cũng đã biết xin khiến mọi người càng yêu quý bé hơn. Bi là em trai nên cũng khá tinh nghịch và hiếu động. Bé rất thích chạy nhảy, chơi đá bóng và đạp xe. Bi còn là một cậu bé rất thông minh, ham học hỏi, có gì không biết bé đều hỏi người lớn, bé còn biết đếm từ 1 đến 50 và biết vẽ. Hàng ngày em vẫn hay dạy bé vẽ hoa, ông mặt trời, các hình tam giác, hình vuông… và bé rất thích, còn dán tranh lên tường.
Bé rất thích ăn kem và kẹo dẻo nên mọi người đi đâu về thường hay mua kẹo cho bé. Bi còn biết ăn nhiều đồ ngọt là bị sâu răng nên bé không dám ăn hết, lúc nào cũng để dành phần cho em và mọi người trong nhà. Từ ngày có Bi cả nhà em lại có thêm một niềm vui, có thêm nhiều tiếng cười, ai cũng khen bé ngoan, thông minh và vâng lời. Ngày nào đi học về bé cũng khoe cả nhà phiếu bé ngoan được cô giáo thưởng. Thỉnh thoảng có lúc Bi dỗi, khóc nhè hay làm nũng, mọi người chỉ cần ôm bé vỗ về, chơi cùng là cu cậu lại nhoẻn miệng cười và quên luôn.
Em rất thương và yêu quý Bi. Em mong Bi hay ăn chóng lớn, luôn thông minh, nhanh nhẹn, vui vẻ và luôn là bé ngoan của cả nhà.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 4
Trong các thành viên trong gia đình em thì em quý em trai em nhất. Bởi em trai em mới có 2 tuổi thôi nên em thấy cần phải yêu thương em nhiều hơn.
Em trai của em tên là Hải. Em rất bụ bẫm và đáng yêu, ai đi qua mà nhìn thấy bé Hải là cũng phải bế một chút, lắm lúc Hải sợ quá còn hét lên. Cứ vào mỗi buổi chiều, em và bé Hải thường được bà nội dẫn đi chơi công viên gần nhà. Hai chị em em cứ dắt tay nhau đi theo bà. Bé Hải đi những bước thật nhỏ, có khi đến những bậc cao là em lại còn bò bò xuống vì sợ ngã. Nếu không thì em nhanh ý dang hai tay ra và để bà nội em bế qua những bậc khó. Em Hải cũng nghịch lắm, thoát cái là chạy đi chỗ khác chơi ngay, nếu như không để ý là em với bà phải đi tìm ngay.
Mẹ em cũng đã mua cho bé Hải đôi dép kin kít đi đâu là phát ra tiếng kêu. Bé Hải thích điều này lắm, sau em hỏi "Sao mẹ lại mua dép này cho em?" Thì mẹ em mới cười nói rằng "Mua dép này cho em để em đi đâu có tiếng kêu là biết lối tìm em ngay". Lúc đó em mới thấy mẹ nói đúng. Nhưng cả nhà em khi cho Hải đi lúc nào cũng trông chừng em. Và chỉ cần mẹ nói đi không cẩn thận là em bị bắt cóc nên em sợ lắm. Lúc nào cũng canh chừng em và căn dặn Hải. Thế mà Hải cũng ngoan lắm, dặn mấy lần là biết không bao giờ đi đâu mà không có người thân quen đi cùng.
Em rất yêu quý em Hải, và luôn cố gắng học thật tốt để sau này có thể giúp cho em học tốt nhất.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 5
Gia đình em có bốn người, bố, mẹ, em và cậu em trai lém lỉnh của em. Em trai em tên là Bi, là một cậu bé hiếu động và rất thông minh.
Em trai em kém em năm tuổi, năm nay vừa lên lớp Một. Em trai em cao mét tư, dáng người hơi gầy với nước da bánh mật khỏe khoắn. Nổi bật trên khuôn mặt là đôi mắt to đen thông minh, lanh lợi. Đôi lông mày, đen rậm, nét, làm cả khuôn mặt đậm đà, ấn tượng. Mái tóc được cắt gọn gàng để lộ cái trán trắng, cao, thông minh.
Em trai em là một cậu bé hiếu động và có chút nghịch ngợm, đến bố mẹ cũng phải đau đầu với những trò nghịch oái oăm của cu cậu. Có khi nó nghịch tới mức làm chính bản thân bị thương khiến cho cả nhà ai cũng lo lắng, xót xa. Nhưng nó không phải là một đứa trẻ hư mà ngược lại rất biết nghe lời khi cần thiết.
Những lúc bố em vắng nhà, chỉ có hai chị em em ở nhà, nó đều không làm cho em phải lo lắng hay vất vả gì về những hành động của nó. Nó cũng rất ngoan ngoãn và lễ phép, chưa bao giờ nó cãi người lớn hay nói những điều sai trái. Mỗi khi bạn bè em đến chơi nhà đều khen em có cậu em trai lễ phép, hiểu chuyện và vui tính.
Vì năm nay cu cậu bắt đầu vào lớp Một nên phải dần quen với việc đi học cả ngày và làm bài tập về nhà. Tuy không phải là đứa chăm chỉ nhưng dù ham chơi đến thế nào cũng cố gắng làm nốt bài tập mới đi chơi. Có bài gì khó nó cũng chịu khó suy nghĩ, khi em giảng bài cũng rất chú ý lắng nghe.
Em phát hiện ra em trai mình tư duy rất nhanh trong môn toán với những con số và có vẻ nó cũng rất thích học toán. Em mong nó sẽ học tốt môn toán- môn học em yêu thích nhưng chưa thực sự học tốt. Mọi người thường bảo là hai chị em em rất thân thiết. Quả là hai chị em em rất yêu thương nhau. Mỗi khi ôm nó vào lòng, em thấy lòng mình rất ấm áp.
Em nhớ có lần lớp em đi tham quan hai ngày, chiều hôm ấy, vừa về đến nhà thì cu cậu từ đâu chạy nhào đến ôm cổ em làm em vừa vui vừa cảm động. Em rất nhớ nó và chắc nó cũng rất nhớ em, khi còn ở trên xe, em chỉ mong chạy thật nhanh về nhà để ôm lấy em trai của mình.
Em rất yêu quý em trai của mình. Dù sau này có lớn, em tin tình cảm chúng em vẫn sẽ không thể đổi thay.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 6
Chỉ cách đây vài tháng thôi, mẹ em đã sinh cho em một người em trai vô cùng đáng yêu.
Em trai em ít hơn em tới 10 tuổi, là em bé nhỏ nhất của xóm em. Lúc mới sinh, em trai em vẫn chưa hề có tóc. Đôi bàn tay của em bé xíu tới nỗi em có thể nắm trọn trong lòng bàn tay của mình. Phần lớn thời gian của em trai em đều dành cho việc ngủ. Em chỉ dậy lúc bú mẹ, sau đó lại ngủ tiếp. Gần như không có lúc nào em nghe thấy tiếng khóc của em trai mình.
Khi ấy, em trai em cũng chưa mọc răng. Mẹ nói, khi em được 6, 7 tháng, em sẽ biết bò và sẽ mọc những chiếc răng sữa đầu tiên. Quả thật vậy, 2 chiếc răng cửa dưới của em trai em đang từ từ nhú ra. Chúng trắng muốt và trông rất xinh xắn. So với lúc mới sinh, em trai em cũng có rất nhiều thay đổi. Nước da đã trắng hơn, thời gian em thức trong ngày cũng nhiều hơn.
Mỗi khi đi học về, em rất thích nô đùa với em trai mình. Thấy em đùa, em trai em cũng cười tỏ ra rất thích thú. Mỗi khi em cười lại để lộ ra hai chiếc răng sứ khiến em thấy vô cùng thích thú. Vì đang tuổi tập bò nên em trai em có thể bò khắp nhà. Tuy nhiên, em trai em vẫn chưa biết nói, vẫn chưa biết gọi chị. Khi cần gì đó, em trai em chỉ ê a và mọi người phải đoán ý em.
Mẹ kể khi còn nhỏ em cũng như em trai em bây giờ. Em nhìn hình ảnh em trai mình và liên tưởng đến hình ảnh của em khi còn nhỏ. Có cảm giác như em được thấy chính mình vậy. Em rất yêu em trai và luôn tự nhủ mình phải luôn bảo vệ cho em
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 7
Cuộc sống luôn ban tặng cho chúng ta những điều kì diệu. Và đối với em, điều kì diệu nhất đó chính là có một người em trai.
Em trai em năm nay vào lớp 1. Vì là năm học tiểu học đầu tiên nên cậu bé vô cùng thích thú và phấn khích. Trước khi vào năm học mới, hai chị em em được ba mẹ đưa đi mua đồ dùng học tập. Em trai em lần đầu được tự chọn cho mình bút, vở, cặp sách và một vài món đồ khác. Cậu bé rất thích màu xanh và siêu nhân nên đã chọn ngay cho mình một chiếc cặp sách màu xanh có in hình người nhện.
Mua xong, cậu đeo luôn nó trên người. Nhìn cậu em bé nhỏ đeo chiếc cặp sách to che hết phần lưng khiến em thấy rất thú vị. Em nhớ lại hình ảnh của mình cách đây 4 năm, em cũng đòi mua bằng được chiếc cặp có hình búp bê và cũng muốn đeo cặp mãi như vậy. Trở về nhà, cậu bé nói leo lẻo về chuyện sắp được đi học ở trường, việc sắp có bạn mới, trường mới, thầy cô mới.
Cậu còn muốn mang bút ra và viết trước vào quyển vở tập viết mới mua. Em trai em viết chữ đẹp lắm. Khi lên 5 tuổi, vì em trai em khá nghịch và không chịu tập trung vào bất cứ việc gì nên ba mẹ em đã cho đi học một khóa luyện viết chữ. Bây giờ, cậu bé đã thuộc hết bảng chữ cái, có thể ghép vần và viết khá thành thạo.
Mức độ tập trung cũng cải thiện được đôi chút nhưng có lẽ vì là con trai nên em trai em vẫn còn bắng nhắng lắm. Em nghĩ đó cũng là một nét đáng yêu của cậu bé. Cũng vì nghịch ngợm nên cậu bé luôn là tâm điểm của sự chú ý mà luôn khiến mọi người trong nhà phải bật cười vì những hành động dễ thương.
Đôi mắt tròn xoe, cái miệng lém lỉnh cộng với làn da trắng đó là những nét vô cùng đáng yêu của cậu bé. Em rất yêu em trai của mình. Mặc dù em trai em luôn nói rằng “Sau này lớn lên em sẽ bảo vệ chị” nhưng em nghĩ mình là chị, mình cũng cần luôn bảo vệ em trai của mình.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 8
Trong gia đình, em luôn là người được nhận nhiều tình yêu thương nhất từ ông bà, bố mẹ. Nhưng từ khi em có thêm một cậu em trai, em đã từng rất buồn vì tình cảm của mọi người dường như đã được san sẻ bớt nhưng càng ngày em càng yêu hơn cậu em trai mà mình đã từng đem lòng ghen tị ấy.
Em trai em năm nay lên tám tuổi, khi sinh ra cả nhà đã lựa chọn tên cho nhóc rất kĩ càng và quyết định đặt tên nhóc là Phú. Nhóc có một nước da trắng và mềm, em rất thích bẹo má nhóc vì nó mềm mại và mũm mĩm vô cùng. Đôi mắt của thằng bé đen láy, chiếc mũi nhỏ nhắn và dễ thương vô cùng Nhóc còn có một chiếc răng khểnh cùng hai má lúm đồng tiền nhìn rất duyên, mỗi lần nhóc cười rộ lên nhìn dễ thương vô cùng. Nó được mẹ cắt cho mái tóc nấm rất đáng yêu, nhiều khi mọi người hay trêu rằng nó còn xinh hơn cả con gái làm thằng bé ngượng chín cả lên nhìn yêu vô cùng.
Phú hay mặc chiếc áo phông màu đen trắng có in hình khủng long bên ngực trái và đây là chiếc áo nhóc vô cùng yêu thích đi kèm chiếc quần ngắn và đôi dép màu xanh đậm. Thằng bé ăn mặc rất giản dị, nhiều khi mẹ muốn mua quần áo mới cho nhóc mà nhóc cứ chối phăng đi và nói rằng những bộ quần áo cũ vẫn còn dùng được. Tuy nhóc là em út, rất được chiều chuộng nhưng em lại nhận thức được những điều đúng đắn từ rất nhỏ, không vì được mọi người nuông chiều mà sinh hư, còn nhỏ mà lại rất hiểu biết, rất nghe lời cha mẹ và ông bà. Bởi vậy mà mọi người rất yêu quý em và em thì ngày càng thương hơn cậu em trai đáng yêu của mình.
Phú là một đứa bé chăm chỉ, rất thích tìm tòi, khám phá. Thằng bé rất hiền lành, ngoan ngoãn. Ở lớp cũng như ở nhà, nhóc rất chăm chỉ, cố gắng và luôn nhận được lời khen từ gia đình cũng như bạn bè, thầy cô. Bởi vậy, em vẫn luôn lấy Phú làm một nguồn động lực để có thể cố gắng hơn trong học tập mỗi ngày.
Vậy đấy, có em trai tuy rằng em không còn được chiều chuộng như trước nhưng em lại càng thấy vui hơn khi mình đã được làm chị, khi có một cậu em trai dễ thương như Phú. Em luôn tự nhủ rằng sẽ cố gắng trở thành một người chị tốt, là một tấm gương sáng để cho em trai có thể noi theo.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 9
Trong gia đình em người mà em yêu quý nhất và thân thiết nhất chính là Minh - em trai song sinh của em.
Minh năm nay mười tuổi, bằng đúng tuổi của em. Vì là song sinh nên chúng em gần như giống hệt nhau, từ vẻ ngoài cho đến sở thích. Vậy nhưng Minh là em trai mà lại có phần chững chạc hơn chị gái là em. Đôi khi cậu nhóc còn ra vẻ hiểu biết, đi lòng vòng giải thích cho em nghe, bộ dáng không khác gì một ông cụ non cả.
Minh có nước da trắng, thân hình cao gầy và khuôn mặt dễ nhìn. Mái tóc của em được cắt tỉa gọn gàng là cho Minh càng giống một học sinh ngoan ngoãn trước mặt thầy cô, bố mẹ nhưng em thừa biết nó quậy phá vô cùng. Mỗi ngày đến trường, cậu nhóc gọn gàng trong bộ đồng phục học sinh: áo sơ mi trắng, quần đen cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm gọn gàng trước ngực. Minh có nụ cười tươi sáng, mỗi khi em ấy cười là trở về bộ dáng cậu học sinh lớp năm chứ không còn là ông cụ non khó tính nữa.
Minh khá dễ tính và đặc biệt ưa gọn gàng. Nhờ có em ấy mà căn phòng chung của chúng em luôn ngăn nắp và thoáng mát. Minh luôn nói với em rằng: "Chị phải để đồ đạc gọn gàng thì lúc cần tìm mới không mất thời gian." với dáng điệu ông cụ non. Hai chị em em cứ như nước với lửa trong tính cách dù cả hai lại có sở thích giống nhau, nếu Minh cởi mở và thích chơi đùa thì em lại khá khép kín và không thích kết bạn.
Hồi đến trường mới, nhờ có Minh em mới có thể kết bạn được với mọi người trong lớp bởi vì em rất dễ xấu hổ. Minh thích đọc sách vào mỗi lúc rảnh rỗi. Lúc đó, trông em ấy chẳng khác gì một ông cụ non cả, cái dáng điệu nghiền ngẫm nhìn vào từng trang sách trông mới dễ thương làm sao!
Em rất yêu quý Minh, em chỉ mong rằng chúng em sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ nhau như thế cho đến tận sau này.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 10
Gia đình em có bốn người bố, mẹ em và một cậu em trai ngoan ngoãn. Em trai em tên là Vũ và em cũng rất yêu quý em Vũ nhất trong nhà.
Em Vũ năm nay em mới có 5 tuổi. Em Vũ ngoan lắm cho nên cả nhà ai ai cũng yêu quý em. Là con trai nên em cũng có lúc nghịch ngợm nhưng khi được cả nhà chỉ bảo là em nghe theo ngay. Mái tóc của em lưa thưa thật mềm mại biết bao nhiêu, ở lớp em cũng rất được cô giáo yêu quý. Bạn bè của Vũ cũng thích chơi với Vũ. Mỗi lần đi chơi nhà bạn gần nhà em cũng đều xin phép bố mẹ cần thận rồi mới đi. Khi em học bài thì Vũ cũng thích lắm, nó cứ chăm chú nhìn em học và cũng biết được những chữ cái mà cô giáo trong trường mầm non dạy cho.
Vũ có trí nhớ cũng thật tốt, chỉ cần học vài ba lần là nó cũng đã thuộc được những câu thơ ngắn. Hay thỉnh thoảng còn đứng kể truyện cổ tích cho cả nhà nghe nữa.Những câu truyện cổ tích Vũ kể nó cũng chỉ là kể được những điểm cốt chuyện, lắm khi còn lộn xộn, kể qua một đoạn mới nhớ ra quên mất chi tiết làm cả nhà cười lăn ra.
Vũ có dáng người nhỏ nhỏ nhưng nhanh nhẹn lắm, ở lớp không ai chạy nhanh bằng nó. Ai cũng thích nói chuyện với Vũ vì Vũ lại có tính hài hước nữa.Em cũng rất quý em Vũ và tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt để cho em Vũ noi theo.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 11
Người em quý nhất chính là em của em. Nó tên là Tuệ. Nó rất vui tính.
Nó cao gần bằng em. Năm nay nó đã được sáu tuổi. Nó có khuôn mặt rất đẹp trai. Mắt nó lúc nào cũng mắt to, mắt nhỏ. Mũi nó hơi hếch lên. Miệng nó lúc nào cũng “cười hở mười cái răng”. Tai nó lúc nào cũng hếch lên nghe ngóng, chính vì thế mà nó rất thính.
Nó lúc nào cũng mặc những quần áo ngắn của em để “tiết kiệm cho mẹ” và “đóng giả làm em”. Nó có làn da trắng hồng. Bàn tay nó lúc nào cũng chỉ thích cào cấu. Nó chạy nhanh gần bằng em. Nó rất thích em, vì thế nên nó mới đóng giả thành em. Nó rất thích xem phim oggy (óc – ghi) của Pháp, những tập phim chiếu đi chiếu lại những nhân vật như oggy, jack, bob… Lúc ăn nó cứ lề mà lề mề. Khi nào nó bị cắt không cho xem phim, nó cứ nổi điên nổi khùng như oggy vậy.
Nó rất thích chơi điện tử và nghe nhạc Rap. Nó học có thể hơi chậm, vì nó không biết phép tính có ba đại lượng. Nó rất thích chơi lego, lúc nào nó bí, em quay sang hướng dẫn nó ghép, miệng lại toe toét cười. Từ một lí do nào đó, nó đam mê tìm hiểu… trò chơi điện tử. Nó dậy sớm nhưng chả bao giờ tỉnh ngủ cả.
Em rất quý Tuệ. Tuệ cũng rất quý em. Hai anh em ta đoàn kết lại sẽ thành hòn núi cao. Vì có câu “một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao” mà.
Bài văn tả người em trai của em - mẫu 12
Dân gian đã từng nói rằng:
“Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần”.
Vì vậy, em và em trai của mình luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, san sẻ cùng nhau nhiều điều trong cuộc sống.
Em trai của em năm nay học lớp Hai. Tuy nó mới học lớp Hai nhưng trông rất cao và khoẻ mạnh. Làn da nâu đen để lộ rõ sự khỏe khoắn. Mái tóc ba phân luôn được cắt gọn gàng. Cái trán cao như phần nào cho thấy sự bướng bỉnh của em ấy. Đôi mắt sáng long lanh, và hình như mỗi khi em cười, đôi mắt ấy cũng như cười theo. Cái miệng nhỏ xinh, mỗi kho ai đùa lại cười thật tươi.
Ở nhà, bố mẹ em hay gọi là Su. Su rất ngoan ngoãn và nghe lời mọi người trong nhà. Khi bố mẹ và em sai Su làm một việc gì đó, nó liền nhanh nhảu đi làm ngay. Mỗi khi có khách đến nhà chơi, Su đều chạy ra chào hỏi mọi người. Bởi thế, ai đến nhà em cũng khen Su cả.
Su không chỉ ngoan ngoãn mà còn học tập rất chăm chỉ. Tối nào cũng vậy, sau khi ăn cơm xong, Su liền lên gác học bài. Có những bài khó Su không biết làm hoặc bài cô giáo giảng trên lớp mà không hiểu, Su liền mang đến hỏi em. Khi mẹ đi chợ mua quà bánh hoặc khi bố mẹ đi công tác xa về mua quà cho hai chị em, không ai nhắc, Su đều mang đến chia cho em cả. Mỗi khi em đi học về, Su liền đứng ở cổng đón em...
Cuộc sống hiện đại, trẻ em thường dễ bị hấp dẫn bởi các thiết bị công nghệ, chính bởi vậy, bố mẹ em thường hạn chế cho hai chị em em tiếp xúc với chúng, đặc biệt là khi còn nhỏ. Thay vào đó, vào những chiều mùa hè, bố lại đưa hai chị em thả diều. Có những khi rảnh rỗi, bố lại dạy hai chị em chơi cờ vua. Tuổi thơ của hai đứa cứ thế bình dị, êm đềm trôi qua theo tháng năm cuộc đời.
Em rất yêu quý Su. Nhờ Su ở bên mà mỗi khi gặp một điều gì đó phiền muộn, em đều thấy chúng dần trở nên bình thường. Bố mẹ em vẫn dạy rằng là chị em trong một gia đình thì phải yêu thương, đùm bọc và che chở lẫn nhau. Vì vậy, hai chị em em luôn sống chan hoà, dạy bảo nhau để bố mẹ không thấy phiền lòng...
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .