Top 10 Bài thơ hay của nhà thơ Thanh Hà
Nhà thơ Xuân Thị Thanh Hà sinh ngày 10/11/1970, quê quán ở xã Sơn Đồng, huyện Hoài Đức, thành phố Hà Nội. Hiện là giáo viên trường Tiểu học Kim Chung A, huyện Hoài...xem thêm ...
CÓ MỘT MÙA HÈ
Có một mùa hè nắng chan lửa đỏ
Cháy sém mặt người, bỏng rát thịt da
Cây phượng vĩ cũng héo hon tán lá
Màu bằng lăng nắng tắm cũng phôi pha
Tháng sáu rồi, anh ở nơi xa
Có thấy mồ hôi em nhoà vào nỗi nhớ
Và biết bao đêm hè trăn trở
Giam tim mình trong nỗi nhớ thiết tha
Có một mùa hè, chim cũng ngừng ca
Nằm ủ rũ trong vòm cây thiếu gió
Lũ học trò tung tăng khăn quàng đỏ
Xé nắng trời, vượt cả quãng đường xa
Tháng 6 này cô vít lùi xa
Bao bài giảng vẫn còn giang dở
Mồ hôi mặn thấm nhoà trong trang vở
Tiếng cười lăn bỏng rát cả trưa hè
Có một mùa hè chẳng nhớ nổi tiếng ve
Chẳng nhớ biển, nhớ rừng như trước
Chỉ khát khao một niềm mơ ước
Trò khỏe, ngoan, năm học sẽ thành công.
THẦY TÔI
Thầy ơi, bốn chục xuán qua
Con nghe trong gió xót xa bồi hồi.
Biểt bao kỉ niệm thiếu thời
Vẫn in đậm mãi muôn đời trong tim.
Trường làng ngói vỡ, nắng xiên
Giớ lùa bốn phía, nứt nghiêng tường nhà
Khu "công đoàn" hoá trường ta.
Trò vui đến lớp hát ca hàng ngày
Chiếc xe đạp đứt phanh dây
Chắn bùn chẳng có, quần thầy lấm lem
Cái bảng nghuệch ngoạch, lọ lem
Lá khoai hoà với lõi pin đánh cùng
Yêu thầy - phong thái ung dung
Những câu chuyện kể vô cùng say sưa
Thạch Sanh, ai cũng chẳng ưa
Bàn tay thầy vẽ chuyện xưa hiện về
Sớm trưa, mưa nắng chẳng nề
Giảng bài, kể chuyện vỗ về chúng con
Mái đầu điểm bạc, da mòn
Bàn tay gầy guộc, tuổi son hao dần
Từng lời, thầy dạy ân cần
Yêu cha, kính mẹ, người thân chu toàn
Nhờ thầy bao lớp con ngoan
Trưởng thành, rạng rỡ nước non quê nhà
Bài thơ là một đoá hoa.
Dâng thầy, nước mắt con nhoà lệ tuôn.
VU LAN NHỚ MẸ
Vu lan thêm một mùa mưa
Đã xa lâu lắm con chưa thăm nhà
Nhớ thương bóng dáng mẹ già
Cách nhau một quãng đường xa đâu mà
Bao ngày vất vả can qua
Khó khăn mẹ gánh, xót xa tuổi giời
Chỉ vì covid mẹ ơi!
Con không sang được, chơi vơi nỗi buồn
Cách nhau chỉ một đoạn đường.
Tình con gói ghém nhớ thương đáy lòng
Cả đời vất vả long đong
Nuôi con khôn lớn thong dong bằng người
Chắt chiu bao giọt mồ hôi
Tặng con trái ngọt cho đời con thơm
Hai vai mẹ gánh vẹn tròn
Việc nhà, việc nước sắt son, đủ đầy
Tuổi xanh hao tấm thân gầy
Cho con cho cháu mỗi ngày lớn khôn
Trời chiều đẹp bóng hoàng hôn
Bàn tay mẹ vẫn sớm hôm chuyên cần
Bảo ban con cháu ân cần
Quan tâm, săn sóc người thân họ hàng
Con xa chẳng ở gần làng
Rau xanh, trái ngọt mẹ mang tặng quà
Mong mùa covid lùi xa
Nắm bàn tay mẹ... vỡ oà niềm vui.
TRÒNG TRÀNH
Tròng trành em - nón không quai
Không tìm quai buộc để hoài nón xinh
Nón nghiêng xô lệch sân đình
Điệu chèo em hát một mình... xót xa
Cơn mưa ào ạt tháng ba
Truân chuyên giờ đã nhạt nhòa tuổi xuân
Đường đời gánh cả gian truân
Mịt mù bão tố tuổi xuân héo tàn
Người như mây nẻo gió ngàn
Cánh chim xoải cánh muôn vàn trùng khơi.
Điệu chèo lỡ nhịp người ơi
Sân đình nón ngả chơi vơi... chiều buồn.
THÁNG MƯỜI RỒI EM
Tháng 10 rồi đấy em ơi
Nắng bừng lên lan vàng mênh mông quá
Thu chưa đi gió vẫn hát vang muôn ngả
Nhánh cỏ gầy giăng mắc cả miền thương
Heo may lạnh khẽ đùa làn tóc biếc
Núm đồng tiền lấp ló xinh duyên
Em gái nhỏ chở mùa thu vào trong phố
Cốm làng Vòng thơm mãi mùa trinh nguyên
Dào dạt sóng mùa thu trong lòng phố
Mắt ai cười biêng biếc như mơ
Hương hoa sữa nồng nàn xuyên ngõ nhỏ
Gói thu vào kỉ niệm những mùa xa
Ta chậm bước trong tháng mười thương nhớ
Nghe thơm lừng hương lúa đồng quê
Nghe rộn ràng ngác ngơ tiếng sẻ
Những đôi gáy sập sè chao lượn cánh đồng xa
Tháng giao mùa nhánh cỏ gầy thương quá
Hóa chông chênh giữa chốn bao la
Hương cỏ mật rộn ràng đằm dịu lại
Nhành thơ em bỗng rung động thiết tha.
THƯƠNG NHỚ MỘT MÙA HOA
Em trở về bên cây gạo năm xưa
Bao kỉ niệm vẫn còn chất chứa
Mộc miên cháy đỏ trời như lửa
Trời tháng ba lất phất những hạt mưa
Mộc miên cười theo gió đu đưa
Cánh mọng đỏ đôi môi nào thửa ấy
Mối tình si ăm ắp đong đầy
Ngày xuân ngắn hiến dâng cho trời đất.
Một khắc nhớ trong dòng đời tất bật
Kí ức vô tình còn nhớ một mùa hoa
Mắt em cay hay mưa bụi nhạt nhòa
Người đã khác còn em thì vẫn vậy
Tháng ba rồi mộc miên vẫn cháy
Thắp nỗi nhớ cho ngày xuân sắp cạn
Như em chờ mong anh ngày tháng
Cháy một lần cho mãi mãi một tình yêu.
ĐỢI MƯA
Đất phập phồng hơi thở
Đợi cơn mưa xa xăm ở cuối chân trời
Cồn cào nỗi nhớ ngày đêm
Đất hâm hấp sốt ,đêm khuya mỏi mòn
Héo hon ngóng đợi
Vời vợi chờ trông
Gió dong chơi ở chốn xa xăm
Mây khó nhọc vắt mình bên kia núi
Đất lầm lũi
Ươm mầm hi vọng
Đất khát
Bờ môi khô nẻ
Ngực trần lã chã mồ hôi
Đất thở khan
Mưa
Mưa
Mưa dạt dào
Ồ ạt
Xôn xao
Bờ môi mọng trĩu
Đất cong mình tấm lưng trần trĩu lả
Mưa hứng khởi
Ào ào trút xuống
Dội đam mê dịu mát cả mùa hè
Hoa lá mơ màng
Thì thầm hoang hoải
Lời mưa ngan ngát
Mơ màng
Đốm hoa cười ngậm giọt mưa vương
Lắng nghe
Nhành mưa tháng 5
Buông nghiêng.
XUÂN BÊN EM
Xuân đã đến bên em
Bất ngờ và dịu nhẹ
Bước chân xuân thật khẽ
Tựa hồ như gió êm
Hơi thở xuân êm đềm
Nồng nàn trong nếp áo
Dáng xuân trong mơ ảo
Lung linh trong nắng ngời
Môi xuân hồng thắm tươi
Nở nụ đào tươi thắm
Giọt xuân ngời trong nắng
Lung linh như reo cười
Xuân ngất ngây đất trời
Say trong từng nhịp thở
Hồi hộp và bỡ ngỡ
Bàn tay nắm như mơ
Xuân nằm nghe câu thơ
Mơ màng chiều về muộn
Giấc mơ hồng luống cuống
Giật mình chạm vào xuân
Mưa xuân nhẹ lâng lâng
Bay bay mà như múa
Đồng làng hoa xuân nở
Bàn tay cấy mùa xuân
Em đến bên trong ngần
Mùa xuân theo em đấy
Xuân về anh có thấy
Tình xuân thơm đong đầy.
ẤM NỒNG TUỔI THƠ
Mỗi mùa đông về tôi lại nhớ ngày xưa
Tuổi thơ ơi, những mùa đông thương nhớ
Những đêm đông ấm nồng bên bếp lửa
Nội lụi cụi ngồi lùi mía, nướng khoai
Những mùa đông cái rét tác oai
Tay tê cóng, bàn chân ngưng tê dại
Thương bao nhiêu cái ổ rơm của nội
Thơm ngạt ngào hương lúa mới tinh khôi
Bàn tay gầy dờ dẫm làn tóc rối
Nội tỉ mẩm nhón chấy, rẽ ngôi.
Tiếng nội nghe rì rầm êm ái
Chuyện ngày xưa nghe buồn nức nở
Cái ổ rơm như đang trăn trở
Nhớ đồng quê cháy bỏng khát khao
Mùi rơm thơm hương lúa ngọt ngào
Mùi bùn non vương trên gấu áo
Những buổi chiều nhặt lúa, mót khoai
Dù tôi đã qua một chặng đường dài
Vẫn thương về mùa đông xa ngái
Những kỉ niệm của một thời thơ dại
Vẫn ấm nồng chẳng thể nào phai
NỒNG NÀN MÙA THU
Mùa thu theo em trên phố
Nồng nàn hoa sữa ngẩn ngơ
Cốm thơm quện mùi kem khói
Xen vào kí ức tuổi thơ
Bàn chân miệt mài năm tháng
Chợt ngưng lại giữa ồn ào
Cho em thấy mình nhỏ lại
Tim bồi hồi lẫn xuyến xao
Thu chẳng ồn ào náo nhiệt
Dịu êm len vào giấc mơ
Cùng em qua bao năm tháng
Vẫn cho em bao bất ngờ
Thu qua bao mùa lá đổ
Dệt vàng nên những trang thơ
Tuổi em vàng thêm màu lá
Trái tim nồng thuở ban sơ
Em gối tình em lên thu
Hong trong nắng vàng mê mải
Tuổi em theo mùa đi mãi
Chỉ còn tình thu không phai.
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .