Top 12 Bài thơ hay viết về miền trung
Cứ hễ nhắc tới miền Trung, mỗi người Việt Nam có thể mường tượng ngay ra trong đầu những vùng đất của thiên tai triền miên. Miền đất, nơi mà từ tấm bé cho tới...xem thêm ...
NÚM RUỘT MIỀN TRUNG
Đất nước tôi ơi chắc chẳng có nơi nào?
Lại thiêng liêng nghĩa ĐỒNG BÀO đến thế
Miền Trung đau cả nước cùng nhỏ lệ
Bởi chung giọt máu đào, chung một mẹ Âu cơ
Thủy điện Rào trăng anh ngã xuống bất ngờ
Nước mắt chứa chan... vợ chờ con đợi..
Lũ dữ về, mất cả cha lẫn mẹ
Nhà cửa tan hoang, trơ trọi giữa dòng..!
Tài sản một đời bỗng chốc hoá hư không
Nước mắt ai rơi, tan giữa dòng nước lũ
Miền Trung ơi! Bắc Nam đều đến đủ
Giang rộng vòng tay ấp ủ sẻ chia
Mọi phương tiện thuyền bè vào ngõ ngách cứu nguy
Chai nước, hộp cơm, gói mỳ cứu đói
Em gái Thuỷ Tiên mở lời kêu gọi
Tài khoản cứ đầy lên mỗi phút mỗi giờ
Chia sẻ với miền Trung nỗi đau xé vô bờ
Từng đoàn xe nối nhau như đến giờ ra trận
Mỗi gói hàng vô là tình thương vô tận
Là máu thịt dân mình đang thấm đẫm buồng tim
Miền Trung ơi cả nước đã gồng mình
Chạy đua với thời gian để giành sự sống
Giọt mồ hôi giọt máu đào đổ xuống
Là mong quê mình ấm nóng hồi sinh
Miền Trung rồi mai sẽ nắng lung linh!
Tác giả: Hương Mrs-Lê
HÃY LÀM ĐIỀU Ý NGHĨA ANH NHÉ
Ngày mai lễ... đừng tặng hoa cho em
Cả quà cáp em không cần... thật đó
Bởi năm nay miền Trung đang gặp khổ
Hãy đặt tiền nơi đúng chỗ... nghe anh..
Mấy hôm nay toàn tin dữ... chẳng lành
Tang chồng tang... người ra đi nhiều quá
Huế, Quảng Trị... bao sinh linh vật vã
Đối phó với giặc trời thê thảm quá anh ơi?
Mưa trắng trời đang giăng khắp nơi nơi
Bão chồng bão... ngập tơi bời hoa lá
Người miền Trung thiệt thòi gánh tất cả
Em lòng nào mà vui vẻ nhận hoa...
Anh ơi anh... nên giảm bớt hát ca
Bớt tiệc tùng... bớt xa hoa lãng phí
Gởi chút tiền đến miền Trung chia sẽ
Ít hay nhiều đều đẹp đẽ thanh cao...
Những bông hoa quà cáp... hẹn năm sau
Tình yêu anh luôn ngọt ngào... em nhận
Hãy chung tay giúp miền Trung... qua bận
Được không nào..hỡi một Nửa của em...???
Tác giả: Diệu Hà
NỖI KHỔ MIỀN TRUNG
Biết đến khi nào mới hết đây?
Miền Trung đỏ nắng đã bao ngày!
Đồng kia nứt nẻ không người cấy,
Rẫy ấy khô cong khỏi kẻ cày!
Nóng bức - nhìn cây - cây đứng lặng,
Oi nồng - ngó lá - lá không lay!
Trời cao thấu hiểu thì xin hãy,
Gọi gió đem mưa trở lại ngay!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
NGƯỜI MIỀN TRUNG...
Miền Trung nắng lắm có ai hay
Chịu đựng quen rồi nóng vẫn cày
Ruộng ấy bao mùa xanh lúa tốt
Vườn kia mấy vụ bưởi vàng cây
Thương người Xứ Nghệ quanh năm khổ
Ghét mẹ Thiên nhiên nỡ đọa đày
Mảnh đất cằn khô nuôi chí lớn
Nhân tài toả rạng chính nơi đây.
Tác giả: Trần Lộc
DÂN HỌ RẤT TÀI
Mặc nắng, người dân đã tỏ hay
Chưa mưa, đói bụng vẫn đi cày
Khơi thông bọng nước vườn xanh tốt
Dốc ngược ao hồ ruộng đẹp cây
Xứ Nghệ đừng coi nơi cực khổ
Miền Trung chớ nói chốn lưu đày
Niềm tin ấp ủ ngày thêm lớn
Phẩm chất anh hùng chính bởi đây
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
GHÉ XỨ NGHỆ ĐI THÔI...
Câu hò Ví giặm vọng ngàn mây
Xúc động tâm ai giữa nắng này
Chẳng đặng ngồi xa nghe giọng hát
Thôi đành đến tận thưởng lời hay
Về miền đất ấy tình dào dạt
Đến đó văn thơ dạ ngất ngây
Nhớ lắm người ơi lòng thổn thức
Hồn quê Xứ Nghệ thật đong đầy
Tác giả: Trần Lộc
TIỄN THU BUỒN
Tiễn thu mưa gió sụt sùi
Mưa chan nước mắt ngậm ngùi miền Trung
Trời hung núi sập hãi hùng
Màn mưa chiếu đất mịt mùng đớn đau
Thu này giông tố đua nhau
Trút cơn thịnh nộ thảm sầu nào hơn
Tang thương khổ ải chẳng sờn
Miền Trung quả cảm tủi buồn dần qua
Địch họa anh dũng xông pha
Thiên tai gắng gượng nhà nhà vươn lên
Thủy Tinh hết giận hết ghiền
Cuộc sống trở lại bình yên xóm làng
Vượt lên cay đắng gian nan
Miền Trung vững chí đời càng bền lâu
Đón đông trời đất tươi màu
Chung tay góp sức đẹp giàu miền Trung.
Tác giả: Phạm Thị Hồng Thu
KIÊN CƯỜNG MIỀN TRUNG
Vẫn lại
đất lở
đá trôi
Hết bộ đội
đến dân tôi khốn cùng.
Biển kia
sóng gió
bão bùng
Ngư dân gặp nạn
giữa trùng trùng khơi.
Gió dông
gào thét
tơi bời.
Quật quăng cây cối
lũ trôi cửa nhà
Giọt lệ
rơi buốt
xót xa
Nhà tan người mất
thật là đau thương.
Đất trời
một cõi
vô thường
Chung vai sát cánh
kiên cường vượt qua.
Miền Trung máu thịt của ta
Bắc Nam chung sức một nhà sẻ chia.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
THƯƠNG LĂM MIỀN TRUNG
Thương lắm thương nhiều miền Trung ơi!.
Ngày mai bão đổ đến em rồi
Vừa mới thoát qua cơn dịch bệnh
Bây giờ giông bão đến em tôi
Thương lắm thương nhiều miền Trung ơi!
Gian lao khó nhọc đã nhiều rồi
Những năm bom đạn tràn khói lửa
Bao nhiêu chiến sĩ đổ máu rơi
Quê hương khốn khổ trong đói kém
Mưa lũ tràn về cửa nhà trôi
Thương em nhiều lắm miền Trung hỡi!
Bao giờ cho hết khổ em tôi?.
Thương lắm thương nhiều miền Trung ơi!
Chiếc đòn gánh đó của quê tôi
Gánh cả hai đầu miền đất nước
Nặng trĩu đôi vai gánh cuộc đời
Miền Nam miền Bắc xót xa em
Khúc ruột miền Trung của Mẹ hiền
Ba miền một dải non sông đó
Tổ Quốc bao giờ cũng thương em
Thương lắm thương nhiều miền Trung ơi!
Lạy Trời cho gió thổi mây trôi
Giông bão qua đi bình yên đến
Lưng ong thon thả nở môi cười
Cho vạn điều may đến với em
Để mùa Thu đẹp nắng êm đềm
Trở về Đã Nẵng miền thương nhớ
Ta thấy em cười lúc nắng lên.
Tác giả: Nga Lê
THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Miền Trung thương lắm người ơi!
Gian gian, cực khổ bao đời khó khăn
Người dân vất vả nhọc nhằn
Thiếu nước ruộng đất khô cằn khắp nơi
Giờ thêm lửa cháy rực trời
Đau thương, thiệt hại hỏi Người có hay?
Sao không mưa xuống liền tay
Cho dân đỡ khổ bao ngày Người ơi?
Mong Người mưa thuận gió hòa
Đất trời mát mẻ, nhà nhà đều vui!
Tác giả: Mai Lan
TÌNH EM XỨ QUẢNG
Em đến quê anh xứ biển Hội an
Đất miền trung mưa dầm và nắng chan mặt đất
Nơi xóm chài quanh năm tất bật
Giàu mỗi nụ cười luôn chân thật trên môi
Mới gặp mà thương như đã lâu rồi
Đôi tay trần xạm đen màu của nắng
" Thuyền ra khơi xa , tìm luồng cá lặn "
Con cá tình người chát mặn mồ hôi
Em đến từ vùng đất xa xôi
Đâu phải lần đầu em xốn xang với biển
Nhưng đất quê anh thật là đáng mến
Thương cái thật thà , chất phác lạ như quen
Em chỉ cười không hiểu mấy giọng Quảng nơm ( Quảng nam )
Nhưng đoán được cái ngọt ngào của tình anh trong đó
Hương biển xôn xao trong chiều nắng đổ
Lời thì thầm trong gió , nhớ Hội an ...
Tác giả: Hương Mrs-Lê
NIỆM KHÚC THÁNG BẢY!
Tháng bảy về cái nắng cứ chang chang
Đồng khô hạn, đất đai thì nứt nẻ
Đất miền Trung bao đời nay vẫn thế
Mặn gió lào với rát nắng bỏng da
Tháng bảy ơi ta với bạn chia xa
Nay về lại tiếng cười ran miền nhớ
Biển vẫy gọi bạn bè xưa một thuở
Về bên nhau ôn kỉ niệm học trò
Nắng nhẹ hơn và gió như ngừng thổi
Dành riêng cho một góc nhỏ thầy trò
Thầy kể chuyện trường xưa lớp cũ
Trò cười ran mà khóe mắt cay cay
Ta về đây trong nỗi nhớ niềm say
Là bạn đó, là thầy, là con chữ
Bỗng dội về như lật từng trang sử
Tình thầy trò ngày ấy vẫn vẹn nguyên
Tháng bảy này cái nắng cứ chung chiêng
Khép nỗi nhớ trong lòng còn dang dở...
Bạn bè ơi hẹn ngày sau gặp gỡ
Mai xa rồi xin hãy nhớ đừng quên!
Tác giả: Hồ Hiền
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .