Top 12 Bài thơ hay viết về ngày giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước 30-4
Chiến thắng 30-4 là một trong những mốc son chói lọi nhất trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Đó là biểu tượng sáng ngời của chủ nghĩa anh hùng...xem thêm ...
ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN 1975
CHƯƠNG III/III. CHIẾN DỊCH HỒ CHÍ MINH
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Còn một trận cuối cùng then chốt
Sài Gòn mà chiếm được là xong
Trong cơn nguy khốn tận cùng
Vành đai giặc muốn tạo vùng bình yên
Phan Rang kéo sang bên Xuân Lộc
Rồi vòng sang tiếp xúc Tây Ninh
Giặc muốn giữ được yên bình
Tạo thế đàm phán phân minh sau này
Tháng tư đến những ngày quyết định
Ngày 16 chiến thắng Phan Rang
Bắt sống tướng Phạm Ngọc Sang
Nguyễn Vĩnh Nghi cũng trở thành hàng binh
Vành đai thép Phan Rang vỡ vụn
Xuân Lộc giặc quyết chiến cùng ta
Bao vây chúng lại, luồn qua
Giặc bỏ Xuân Lộc chạy về phía sau
Bộ Chính Trị từ lâu đã biết
Chiến dịch cuối, hồi kết sắp xong
Với lòng thành kính cầu mong
Tên người được đặt tỏ lòng nhớ thương
Ngày 26 tiến công đã đến
Năm đạo quân thằng tiến Sài Gòn
Tuyến phòng ngự đã sớm tan
Quân Nguỵ rệu rã hoang mang tột cùng
Chiếc tăng hất bay tung cửa thép
Tổng Hành dinh kinh khiếp hãi hùng
Tổng thống Nam Việt cuối cùng
Dương Văn Minh đã đầu hàng chúng ta
Niềm vui đến vỡ oà cảm xúc
30 năm liên tục đấu tranh
Chiến thắng chung cuộc đã thành
Non sông một dải yên bình từ đây!
Hà Nội, 24/04/2020
THÁNG TƯ CÒN MÃI
THÁNG TƯ CÒN MÃI
Tháng tư nào lòng dạ cứ chênh chao
Xót mẹ già ngóng chờ con xa ngái
Tuổi hai mươi ra đi không trở lại
Để mẹ già thấp thỏm cả đời đau
Tháng tư nào ngào ngạt mối tình đầu
Gửi nhung nhớ hẹn chờ ngày chiến thắng
Anh ra đi em trở về thầm lặng
Đêm nghẹn ngào ấp ủ giấc mơ hoa
Tháng tư nào nỗi nhớ chẳng phôi pha
Bao đồng đội gói thư nhà thật kĩ
Thương bàn tay xanh gầy của đồng chí
Chưa một lần đụng chạm biết đời trai
Tháng tư nào kỉ niệm chẳng hề phai
Vui chiến thắng không quên người nằm lại
Xương máu các anh tô đất hồng tươi mãi
Cho tiếng cười con trẻ vút trong veo.
ĐẤT NƯỚC TÌNH YÊU
Thơ Nga Lê
Đất nước này là của chúng tôi
Những người lính ra đi không về nữa
Chúng tôi nằm lại Trường Sơn lộng gió
Và khắp mọi miền Tổ Quốc thân yêu
Bạn tôi trở về căn bệnh hiểm nghèo
Chất độc da cam giết bao thế hệ
Ngậm ngùi lắm vì suốt đời không thể
Được làm Cha để nghe gọi "Bố ơi "
Có đứa sinh ra dị dạng hình hài
Day dứt suốt đời nỗi đau người lính
Bạn tôi về đạn bom thù cướp mất
Ánh sáng huy hoàng của buổi Bình minh
Chúng tôi ra đi đâu sợ hy sinh
Những cô gái chàng trai tuổi vừa đội tám
Ba lô trên vai nụ cười sáng láng
Khí thế hào hùng của tuổi thanh xuân
Chúng tôi lên đường bỏ lại sau lưng
Gia đình bè bạn quê hương yêu dấu
Chẳng ai tiếc máu xương trong chiến đấu
Vượt bao thác ghểnh mưa lũ cam go
Mặc đạn bom ác liệt của quân thù
Xong trận đánh lại hát bài ca thương nhớ
" Cùng mắc võng bên rừng Trường Sơn " đó
"Hết rau rồi em có lấy Măng không "
Đất nước bình yên trở lại ruộng đồng
Đồng đội gặp nhau rơi trào nước mắt
Mình gọi tên nhau kẻ còn người mất
Nên Tổ Quốc này là của chúng tôi.
NHỮNG ĐOÁ HOA BẤT TỬ
Thơ Thanh Minh
Mười cô gái… nữ thanh niên xung phong
Đi thông đường… cho xe ra tiền tuyến
Nơi chiến trường… lửa bom bao ác liệt
Sống bám đường… chết dũng cảm kiên cường
Mười bông hoa… nơi Trường Sơn núi rừng
San lấp đường… nối hậu phương, tiền tuyến
Không khuất phục… trước mưa bom bão đạn
Giữ huyết mạch… nối liền tuyến Bắc Nam
Các cô gái… tuổi đôi mươi, mười tám
Với khẩu hiệu… cho dù máu có rơi
Tim ngừng đập… quyết phải thông huyết mạch
Bao hiểm nguy… trên môi nở nụ cười
Mười cô gái… nơi Đồng Lộc Ngã ba
Đã ra đi… khi tuổi đời còn trẻ
Cho ngàn đời… còn khắc ghi thương tiếc
MƯỜI ĐOÁ HOA BẤT TỬ… giữa vườn đời
12/7/2021 - di ảnh mười nữ anh hùng Ngã ba Đồng Lộc
ĐỪNG BAO GIỜ QUÊN
Thơ Hồ Viết Bình
Ngày chiến thắng cả nhà cùng háo hức
Đón anh về nước mắt bỗng rơi rơi
Hai chân anh để lại chiến trường rồi
Ôm lấy mẹ với đôi chân bằng gỗ.
Đã qua đi những tháng ngày giông tố
Anh về rồi gian khổ có hề chi
Ôm lấy em chẳng nói nổi câu gì
Đôi vai gầy mấy khi run nức nở.
Anh bước tiếp con đường còn giang dở
Làm người thầy dạy dỗ trẻ mồ côi
Giọng nói anh nghe day dứt bồi hồi
Kể các em nghe một thời khói lửa.
Đồng đội anh bao người không về nữa
Tiếng đàn anh nhắc nhở các em thơ
Những hy sinh, những mất mát vô bờ
Các em hỡi! Đừng bao giờ quên nhé.
KỈ NIỆM 30-4
Thơ Ngọc Thái
Ba mươi tháng tư sắp đến rồi
Mốc son lịch sử vẫn sáng tươi
Dấu ấn huy hoàng còn vang mãi
Tiến công thần tốc nổ vang trời
Hồn xưa đất Việt tình non nước
Rồng lửa nghiêng trời vút bay xa
Tháng 4/2019
BÀI THƠ THÁNG 4
Thơ Thanh Hà
Con thấy dáng hình đất nước
Trong lời cha kể mê say
Những cuộc hành quân cha vất vả đêm ngày
Trong cuộc chiến giáp la cà với giặc.
Tháng 4 về cha vẫn luôn thầm nhắc
Tên bao đồng đội đã hi sinh
Những trận đói, khổ sở điêu linh
Giữa rừng già ăn lá cây tạm bợ.
Con chẳng biết về chiến tranh hay cuộc chia ly chồng vợ
Nhưng con thấy khóe mắt bà ngấn lệ
Khi con thức dậy mỗi sớm mai
Mùi hương bay và nước mắt lăn dài
Bà ngồi đó lặng im như bức tượng.
Ôi! Chiến tranh , con chẳng hề hay biết
Những mất mát đau thương quét sạch lũy tre làng
Dân làng ta bao năm vẫn bàng hoàng
Máy bay địch trút bom ngày năm cuối.
Có những đứa bạn bằng con mỗi tối
Vẫn thì thầm nhắc chuyện: mẹ của tôi
Mẹ ôm tôi miệng tôi còn bú
Mẹ mất rồi - đau đớn - mảnh đạn rơi
Thương vô cùng xóm nhỏ của tôi
Cả gia đình chỉ còn một người sống sót
Ngơ ngác nhìn mái lều tranh cháy xác
Cả nhà chẳng còn người mà bấu víu.Mẹ cha ơi!
Tôi thấy dáng hình đất nước của tôi
Trong tấm lưng còng mẹ già cặm cụi
Trong bước cập kênh anh thương binh tồi tội
Chị thanh niên xung phong má rám vẫn ở không.
Tháng 4 ơi niềm đau xót biết không?
Có chiến thắng phải trải qua mất mát
Mỗi ngày đừng quên cất lên tiếng hát
Nguyện cầu cho linh hồn sớm siêu linh
Tôi thấy lại hình đất nước mình
Trong bài giảng ngày thanh bình mỗi sáng
Tháng 4 về đưa các con vào trang hào sảng
Khắc ghi công ơn Người tạo vóc dáng nước non
ANH ĐÃ TRỞ VỀ
Thơ Nga Lê
Em đón các anh cờ hoa rực rỡ.
Thành phố bừng lên cái nắng tháng tư
Tiếng hò reo từ khắp nẻo dội về.
Hòa nhịp bước của đoàn Quân Giải phóng
Em đưa mắt kiếm tìm theo hình bóng.
Lớp người qua mà không thấy anh đâu?
Những khuôn mặt thân thương mưa nắng dãi dầu
Vẫn rực sáng những nụ cười hạnh phúc.
Bao năm qua với gian lao khổ cực.
Nắng Trường Sơn và rét đại ngàn.
Vì Tổ Quốc mình đâu ngại gian nan.
Vượt mọi hiểm nguy làm nên lịch sử.
Đồng đội anh bao người không về nữa.
Niềm vui hôm nay nước mắt hôm qua.
Em vẫn nhìn theo bóng dáng nhạt nhòa.
Và chợt sáng lên thấy anh sau cuối.
Em vượt dòng người chạy theo
bước vội.
Ôm lấy anh mà nước mắt tràn mi.
Anh đây rồi! từ khi bước chân đi.
Giờ mới gặp! sao lòng vui khôn tả.
Giải phóng quê hương nụ cười rạng rỡ
Một dải non sông gấm vóc nối liền
Tiếng hát rộn ràng cao vút ngân lên
Cùng chào đón ánh bình minh rực rỡ.
Ngày 19/4/2022.
THÁNG TƯ BA MƯƠI NGÀY
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng tư về rực rỡ sắc hương hoa
Em ao ước giá tháng thêm ngày nhỉ
Đừng em ơi hãy dừng luôn suy nghĩ
Bởi tháng tư chỉ có ba mươi ngày.
Vì sao ư để có được hôm nay
Đất Nước mình trải bao ngày mất mát
Ba mươi năm lòng Dân hằng khao khát
Cầu Hiền Lương xoá nhát cắt chia li.
Cả Việt Nam vào cuộc chiến trường kì
Lịch sử bốn ngàn năm đi là đến
Trận cuối cùng toàn dân ta tâm nguyện
Giải phóng miền Nam thẳng tiến Sài Gòn.
Ba mươi tháng tư ghi dấu mốc son
Chiến dịch Hồ Chí Minh tròn ước nguyện
Thống nhất non sông ba miền là một
Như lời Người dẫu đốt cả Trường Sơn*.
Tháng tư em đừng ao ước gì hơn
Thêm một ngày là còn thêm máu đổ
Nước non mình giờ có ngày hội ngộ
Và tháng tư vẫn có ba mươi ngày.
Tháng tư về
phấp phới
cờ hồng bay.
ĐẤT NƯỚC CẦN SAO MẸ ĐÀNH XA
Thơ: Đặng Hoàng Thái Giang
Khi con tròn hai tuổi
Cha đưa lên tàu ngày ấy
Mẹ ở lại hằng đêm nước mắt
Dõi theo con tàu, chạy vào Nam
Mẹ ở lại cùng cha chinh chiến
Đất nước đang cần, sao mẹ đành xa
Khi con mười tám tuổi
Đi trên con tàu ngày ấy
Tìm lại mẹ hình con yêu dấu
Xót xa trong lòng, giờ mẹ ở đâu
Tìm lại về làng quê yêu dấu
Sân ga bến tàu giờ mẹ nơi đâu
Khi con đến, người làng nói vậy
Mẹ ở nơi này, nhịp đập chờ con
Đất nước đó, tiền phương vẫy gọi
Tuyền tuyến cần, mẹ nhập trận xông xa
Trên tay cha, lá cờ Vàng Đỏ
Mẹ đây rồi con ôm chặt vào tim
Cờ rợp cờ, Việt Nam phấp phới
Đất nước hoà bình, Độc Lập Tự Do
Đất nước mênh mông
sâu thẳm tâm hồn
Xứ Huế đây rồi
Xin mẹ, bình yên
Xứ Huế
đây rồi
con xin mẹ
bình yên...
XIN LỖI EM
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Xin lỗi em, lời hẹn ngày chiến thắng
Sẽ cùng em đi trong nắng hoan ca
Cả đất trời rực rỡ sắc cờ hoa
Mừng đất nước trong bài ca chiến thắng
Người chiến sĩ anh mang dòng máu nóng
Cùng đồng đội quyết giải phóng thành đô
Cho tổ quốc rực rỡ một màu cờ
Bắc Nam thống nhất ước mơ bao ngày
Là người lính anh cầm súng trên tay
Mặc bom nổ đạn bay trên chiến lũy
Vì tổ quốc anh một lòng quyết chí
Giết giặc thù để giải phóng quê hương
Chốn xa trường vì tổ quốc thân thương
Bao mất mát máu xương đâu nản chí
Để ngày mai quê hương mình hoan hỉ
Thống nhất hai miền chân lý thành công
Vì non sông anh dâng cả màu hồng
Dẫu hy sinh vẫn mong em vững bước
Xin lỗi em vì không tròn hẹn ước
Hòa bình rồi cùng sánh bước bên em
Đất nước mình đẹp quá phải không em
Rực rỡ cờ hoa Bắc Nam liền một giải
Toàn dân tộc đang tưng bừng phấn khởi
Hạnh phúc mong chờ.........
..........Em vững bước nghe em ...\
TOẢ SÁNG NĂM CHÂU!
Thơ Dương Quốc Nam
Thần tốc, táo bạo, xông pha,
Miền Nam giải phóng như là giấc mơ.
Mùa Xuân năm ấy nên thơ,
Nước nhà thống nhất mong chờ đã lâu.
Việt Nam toả sáng năm Châu,
Chiến thắng xâm lược mưu cầu vì Dân.
Đẩy lùi Covid toả lan,
Chung tay tâm huyết sẻ san tình đời.
Vui cùng Chiến thắng muôn nơi,
Cờ hoa sắc thắm rợp trời quê hương.
Nhờ có Đảng, Bác mở đường,
Dân giàu Nước mạnh kiên cường vươn xa.
Mừng Chiến thắng khải hoàn ca,
Việt Nam toàn thắng thăng hoa mỗi ngày./.
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .