Top 14 Bài thơ hay viết về tình cảm gia đình
Gia đình là nơi tràn ngập yêu thương, sự bao dung, chở che. Đó là nơi chúng ta lớn lên, là nơi chứa đựng đầy ắp những kỉ niệm của tuổi thơ cho đến lúc...xem thêm ...
LỐI VỀ QUÊ MẸ
Thơ Hạ Quyên
Trời mưa hạt vắn hạt dài
Mẹ già mong ngóng con hoài chốn quê
Đi đâu con nhớ đường về
Nơi chôn cắt rún, hồn quê giữ gìn
Xô bồ! Cuộc sống đô thành
Bon chen, lặn hụp lợi danh lắm trò
Quê nhà ngày nhớ đêm lo
Lời cha, ý mẹ , dặn dò chớ sai
Đừng mê gấm lụa, lâu đài
Bán mình cho quỉ, có ngày thiệt thân
Chẳng gì bằng sống kiệm cần
Siêng làm có của hơn cầu vận may
HQ
TÓC BÀ
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Một thời tóc chạm cầu ao
Để bao ánh mắt xé rào xuýt xoa
Tóc hong dưới ánh trăng ngà
Dập dờn sóng tóc bay xa cổng làng
Một đời gieo cấy giần sàng
Vành khăn vấn tóc nhuộm sang mây trời
Mái tranh vo sợi tóc vơi
Kẹo mầm ngọt quyện sánh môi cháu mừng
Đâu rồi búi tóc rưng rưng
Bóng bà thấp thoáng lưng chừng cầu ao.
29/5/2021
NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ
Thơ: Hồ Viết Bình
Em chỉ muốn những điều bình dị
Kể từ khi hai đứa sống chung nhà
Rộn tiếng cười những đứa trẻ ê, a
Tiếng mẹ, cha dạy các con học chữ.
Em chỉ muốn những điều bình dị
Kể cả khi cuộc sống đã đủ đầy
Gia đình ta ngày nào cũng sum vầy
Bên mâm cơm tự tay em chế biến.
Em chẳng muốn những điều gì to lớn
Anh được làm ông nọ, bà kia
Những điều đó với em là phù phiếm
Cứ bằng lòng với hạnh phúc giản đơn.
Rồi mai kia bên bờ dốc nghiêng nghiêng
Anh sẽ thấy bình yên và thanh thản
Xung quanh ta có rất nhiều bè bạn
Tiếng cười vang như một thuở học trò.
CON VỀ VỚI NGOẠI THÁNG BA
Thơ Lan Vương
Con về với ngoại tháng ba
Tìm hương ổi chín thật thà vườn sau
Cả đời chiu chắt bể dâu
Đói no ngoại chịu dãi dầu ngoại mang
Gánh rau tấp tểnh chợ làng
Mua nghèo bán khổ nuôi đàn con thơ
Ngày đông gió giật chơ vơ
Áo nâu rách vạt lật bờ móc cua
Nhọc nhằn nào quản nắng mưa
Dặn con no đói nếp xưa giữ gìn
Đêm xuân tao tác bóng hình
Vuông tròn cánh võng một mình ngoại ơi
Con nghe đất thở bồi hồi
Vườn còn hương ổi bóng người đã xa
Gió reo xào xạc hiên nhà
Ngoại thành cổ tích... tháng ba con về...
5/3/2022
NHỚ TẾT XƯA.
Thơ Nga Lê
Bánh chưng mẹ gói năm xưa
Vẫn còn ngon đến bây giờ mẹ ơi
Trải bao dư vị cuộc đời
Xuân về Tết đến mẹ ơi nhớ nhiều
Con ngồi bên mẹ dấu yêu
Quanh nồi bánh ấy bao nhiêu đợi chờ
Bập bùng ngọn lửa canh khuya
Reo vui cùng khói bốn bề tỏa hương
Thương sao bóng mẹ in tường
Tỏa ra rộng lớn ôm con vào lòng
Mẹ ơi! tình mẹ mênh mông
Con như đứa trẻ trong lòng mẹ thôi
Giờ đây bóng mẹ xa rồi
Nhưng nồi bánh Tết suốt đời theo con
Trải qua bao dặm đường trường
Bóng quê bóng mẹ nhớ thương trọn đời
Xuân về Tết đến mẹ ơi!
Giờ con thay mẹ bên nồi bánh chưng
Đêm khuya ánh lửa bập bùng
Tưởng như mẹ vẫn ngồi cùng con yêu.
Ngày 28/1/2022
DỰA VÀO NHAU...
Thơ Nguyễn Thị Liên
Ngày ấy em dựa vào anh
Không vì mớ kiến thức từ nước Nga vĩ đại
Mà dựa vào tháng năm từng trải
Của bờ vai áo lính bạc mầu...
Em dựa vào anh như một con đò
Vừa chao đảo qua cơn sóng cả
Sợ bão táp làm mình gục ngã
Nên tìm cho mình bến đậu bình yên...
Em dựa vào anh, ta ở bên nhau
Chút tình anh em, chút tình đồng chí
Và một phần tình yêu vừa đủ
Để chúng mình nên nghĩa tao khang.
Dựa vào anh như mối nợ nhân duyên
Dứt bỏ mọi vấn vương, chờ đợi!
Ẩn vào anh
Để tránh những mối tình trẻ trung sôi nổi
Biết đâu sớm nắng chiều mưa!
Năm tháng nhọc nhằn rồi sẽ dần qua
Vất vả đời thường cùng nhau gánh vác
Những đứa con ngoan làm nền hạnh phúc
Từ lúc nào ta dựa lẫn vào nhau?
LỜI CHA
Thơ Nguyên Đức
Này con có biết thân người khó đặng,
Đủ phước duyên tạo hoá tặng cho mình.
Thân tướng đẹp xinh trong một gia đình,
Cha mẹ hiểu và biết gìn đạo lý.
Dạy cho con thế nào là nghĩa khí,
Đấng trượng phu bậc kỳ vĩ ở đời.
Đều lấy đức để hành xử sáng ngời,
Tâm hướng thiện giúp vun bồi trí tuệ.
Muốn thành công không việc gì là dễ,
Phải chuyên cần vượt khó mới vượt qua.
Bao chông gai thử thách đến nhân hoà,
Con phải biết thế nào là độ lượng.
Cõi phù sinh ai cũng mang nghiệp chướng,
Các pháp thảy đều quy hướng nội tâm.
Giữ tịnh thanh để hoá giải những thăng trầm,
Con sẽ thấy nghiệp lực dần hoá giải.
Ân đất nước ân đồng bào con phải,
Phụng sự đời và luôn mãi đáp đền.
Ân mẹ cha thầy tổ phải nêu lên,
Quyết báo bổ và hãy bền lòng hiếu.
Tam bảo là trọng ân con phải hiểu,
Phật Pháp Tăng giúp quán chiếu tuệ năng.
Là hành trang khi thấu được lời vàng,
Tìm an lạc giữa muôn vàng thống khổ.
Nguyên Đức 24/02/2022.
LỠ HẸN VỚI MÙA XUÂN
Thơ: Phạm Hồng Soi
Tết này ba không về được con ơi!
Cuộc hành trình của ba chưa có ngày cập bến
Thêm một mùa xuân lỡ hẹn
Dịch bệnh Covid vẫn cứ hoành hành
Gần hai năm ròng cha và đồng đội mải miết trực canh
Gác mọi chuyện riêng, căng mình vươn khơi đẩy lùi Covid
Không để nước ngoài nhập cư trái phép
Giữ biển của ta mãi mãi yên bình
Ba kể con nghe quặn thắt cõi lòng
Nén chặt nỗi đau ngăn dòng lệ đổ
Triệu người ra đi, thương người quá cố
Covid chặn đường, không thể tiễn đưa
Vợ báo tin mừng, ngày sinh nở lệ đổ như mưa
Mỏi mắt chờ chồng, xa xăm biền biệt
Ngày cưới chọn rồi, dường như không biết
Lặng lẽ quên mình cống hiến xả thân
Ngày hết dịch sẽ tràn ngập niềm vui
Cả nhà mình thả hồn bay về miền Tam Đảo
Dạo quanh Hồ Đại Lải
Ngắm Làng gốm Hương Canh
Vui chung tiệc làng, nét văn hoá ngàn năm
Thỏa sức no nê những món đồng quê, con yêu thích nhất
Bánh ngõa, bánh gio, chè kho, bò tái
Cá thính, tép dầu, món dứa Tam Dương
Đã đến giờ xếp lại những vần thơ
Hoàng hôn buông dần phía chân trời xa thăm thẳm
Từng đàn hải âu đang chao mình ngóng đợi
Một mùa xuân mới đang ùa về
Những chuyến tàu lỡ hẹn với mùa xuân!
Phú Quốc, 30.12.202
THƠ TÌNH BUỔI XẾ CHIỀU
Thơ Phan Huy Hùng
Em ngồi trong buổi chiều buồn
tóc buông dấu hỏi, vai suôn thẫn thờ
ngoài bảy mươi tuổi, bây giờ
giọt sương mai đọng bên bờ mi cong
Chiều trôi chầm chậm bên lòng
anh bỗng nhớ lại bão giông đời người
tuổi đời đã xế chiều rồi
mà tình bỏng cháy như thời mới yêu …
Bao năm gạo ít, sắn nhiều
măng rừng chấm muối sớm chiều long đong
nỗi nhớ em nẫu chín lòng
chiều đang trôi chậm quanh vòng hai ta
Đường đời biết mấy dài xa
chiều nay anh thấy như là đương trai
em thẫn thờ tuổi giêng hai
sao chiều vẫn cứ bám lai rai buồn?
Ơn trời đọng giọt hoàng hôn
ráng yêu ửng đỏ bồn chồn chân mây
may sao anh bên em đây
đời dài xa được gặp ngày nghỉ chân!
VU LAN NHỚ MẸ
Thơ Thanh Hà
Vu lan thêm một mùa mưa
Đã xa lâu lắm con chưa thăm nhà
Nhớ thương bóng dáng mẹ già
Cách nhau một quãng đường xa đâu mà
Bao ngày vất vả can qua
Khó khăn mẹ gánh , xót xa tuổi giời
Chỉ vì covit mẹ ơi!
Con không sang được, chơi vơi nỗi buồn
Cách nhau chỉ một đoạn đường.
Tình con gói ghém nhớ thương đáy lòng
Cả đời vất vả long đong
Nuôi con khôn lớn thong dong bằng người
Chắt chiu bao giot mồ hôi
Tặng con trái ngọt cho đời con thơm
Hai vai mẹ gánh vẹn tròn
Việc nhà, việc nước sắt son, đủ đầy
Tuổi xanh hao tấm thân gầy
Cho con cho cháu mỗi ngày lớn khôn
Trời chiều đẹp bóng hoàng hôn
Bàn tay mẹ vẫn sớm hôm chuyên cần
Bảo ban con cháu ân cần
Quan tâm, săn sóc người thân họ hàng
Con xa chẳng ở gần làng
Rau xanh, trái ngọt mẹ mang tặng quà
Mong mùa covid lùi xa
Nắm bàn tay mẹ... vỡ oà niềm vui
TẾT XA GIA ĐÌNH
Thơ Nguyễn Toàn
Rộn ràng đón Tết khắp nơi
Mai vàng đào thắm đón mời xuân sang
Đoàn viên sum họp bình an
Chúc mừng năm mới an khang đủ đầy
Đông đi Tết đến sum vầy
Nhưng anh nhiệm vụ dựng xây sắc hồng
Giã từ cha mẹ vợ con
Theo lời đất nước cho tròn chí trai
Tết xưa anh được ở nhà
Vợ chồng sắm Tết biếu quà mẹ cha
Tết này anh lại ở xa
Mình em gánh vác việc nhà em lo
Tết xưa chẻ lạt bó giò
Bánh chưng anh gói em lo mai đào
Tết này mình em ôm vào
Ngược xuôi tất bật mong sao đủ đầy
Làm trai cho đáng nên trai
Non sông gánh vác đức tài góp công
Nơi xa quyết chí đồng lòng
Hoàn thành nhiệm vụ sắc hồng tung bay.
TIẾNG RU CỦA MẸ
Thơ Trần Bình Trị
Trăm năm tiếng hát mẹ hiền
Tình yêu của mẹ như nền gấm hoa
Những ngày thơ ấu đã qua
Từ con khôn lớn đậm đà dấu yêu
Hạt sương trên lá mĩ miều
Dòng sông sóng biếc cung chiều chứa chan
Giọt hương sữa mẹ nồng nàn
Lòng mẹ ru ấm đêm tàn tịch liêu
Mẹ tôi tần tảo sớm chiều
Lo toan cuộc sống trăm điều gian nan
Giọt thu rơi đọng lá vàng
Mẹ già tuổi hạc như làn khói mây
Mẹ tôi nay đã hao gầy
Nhìn con mắt mẹ vẫn đầy mắt trong
Đền ơn cha mẹ tất lòng
Danh thành con đã lập công trăm miền
Gió thu lay lắt ngoài hiên
Lòng con chạnh nhớ nỗi niềm mẹ yêu
Nghe như tiếng vạc liêu xiêu
Tiếng ru của mẹ trăm chiều nhớ thương!
BỮA CƠM GIA ĐÌNH
Thơ Tống Thu Ngân
Đã tự bao giờ vắng những bữa cơm
Có cha mẹ và các con đông đủ
Đã tự bao giờ nếp nhà xưa cũ
Đã phai dần trong cơn lũ văn minh
Giờ khó quá để có bữa cơm gia đình
Cùng quây quần bên mâm cơm bốc khói
Thời đại nầy mọi người đều vội
Ăn cho xong còn phải đi làm
Đã tự bao giờ mẹ một nơi, cha một nẽo
Các con thì đứa Mỹ, đứa Phi...
Thời đại @ trách móc làm chi
Vì cuộc sống vội vàng theo không kịp
Bữa cơm nghèo ngày xưa còn có được
Mẹ bới cơm, cha đưa chén đợi chờ
Bữa cơm nghèo đầy đủ con thơ
Ông bà cùng ngồi mâm rộn rã
Trách làm chi dòng đời hối hã
Bữa cơm gia đình giờ là một ước mơ
Cha ngồi bó gối mong chờ
Mẹ thơ thẫn nhớ con từng đứa
Cuộc sống mà, ta có quyền chọn lựa
Nhưng thời đại nầy 4.0 biết làm sao
Những bữa cơm của những kẻ yêu nhau
Giờ cũng chỉ là một niềm ao ước
Biết khi nào chúng ta có được
Bữa cơm nghèo rau muống, rau lang
Chén tương bần và tô canh lá giang
Mà rộn rã tiếng cười đầm ấm
Đã tự bao giờ gia đình hiu quạnh
Ngồi nhai cơm mà nước mắt rưng rưng
Nuốt không nổi, chén cơm như sỏi đá
Thời đại này... ôi sao có quá nhiều chuyện lạ...
KÍNH CHA
Thơ Nguyễn Trường
Ít người thơ, xướng về cha
Cha thường bận rộn, ít ra Hội hè
Đánh giặc, giữ nước say mê
Lập công xuất sắc mới về thăm con.
Cha đi cùng trời, cuối non
Làm việc nuôi sống mẹ, con ở nhà
Cha gồng, cha gánh phong ba
Chở che êm ấm, cả nhà sướng vui.
Ít nói, cha chỉ hay cười
Tính tình nóng lửa, luyện người, luyện quân
Tấm lòng rộng mở bội phần
Thương yêu đồng đội, người thân, gia đình.
Bên cha, con thấy mình xinh
Cha xa. Con lặng. Lòng mình héo hon!
Viết thơ, con gửi lên non
Kính cha an nghỉ, phúc son vĩnh Hằng!
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .