Top 12 Bài thơ hay viết về tình cảm mẹ con
Mẹ là người cho ta sinh mệnh, nuôi ta khôn lớn và trưởng thành. Tình cảm này vô cùng cao quý không gì có thể đong đếm được.9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau,...xem thêm ...
THIÊNG LIÊNG
U con trên ngực mẹ trần
Tình con nghĩa mẹ sữa dần tiết ra
Tay con nhỏ xíu mát xoa
Ran ran bầu vú sữa sa căng dần
Miệng con chóp chóp tìm lần
Dòng sữa quý mẹ tích dần phần con
Môi mềm mút núm vú tròn
Vòng tuần hoàn mới-sữa non đầu đời ...
Một cảm giác khó nên lời...
Là hoa là trứng mẹ thời hứng nâng
U con lòng mẹ trào dâng...
Mẹ đây!...cưng nựng...lâng lâng trong lòng
Dòng sữa ấm -mặt tươi hồng
Nhịp tim mẹ ru giấc nồng con yêu!
Tác giả: Phạm Tửu
TÌNH CON MUỐN NÓI
Hao hao nét mẹ trên con
Con yêu con thích vì còn nét xưa
Mỗi khi con cất tiếng đùa
Người khen và nói... lời đùa giống cha
Người khen con giống mẹ cha
Trong lòng con thấy đậm đà tình yêu
Chắc cha yêu mẹ rất nhiều
Nên con mới giống nét yêu hai người
Cảm ơn cha mẹ ươm đời
Cho con tất cả tiếng cười hôm nay
Chồng, con, bên cạnh xum vầy
Cháu con ngoan ngoãn, lời hay bay vào
Công lao cha mẹ...trời cao
Tình cha, tình mẹ...biển nao sánh bằng
Vu lan tháng bẩy mưa giăng
Gợi thương, gợi nhớ tấm lòng mẹ cha
Mưa ơi! Kết nối tình ta
Nói rằng: Ta chúc mẹ cha yên bình
Tình yêu cha mẹ đậm tình
Công cha nghĩa mẹ sinh thành...trong tim
Tác giả: Đinh Thị Hiển
MẸ
Mẹ là tình cảm vô bờ
Nuôi con từ thuở ấu thơ nên người
Những khi trái gió trở trời
Khi con lầm lỗi mẹ người nâng niu
Mẹ dạy con nhớ mọi điều
Tu nhân tích đức sớm chiều không phai
Con đi trăm núi đường dài
Luôn luôn có mẹ sớm mai vơi đầy
Từ xa xưa đến hôm nay
Trong đời có mẹ tháng ngày vì con
Vinh hoa có lúc mất còn
Vĩnh hằng mẫu tử vuông tròn nhân tâm
Anh hùng chiến sỹ thi nhân
Luôn nhớ công Mẹ ngàn lần kính yêu
Tác giả: Sơn Nữ
HÃY YÊU MẸ KHI MẸ CÒN SỐNG
Có bao giờ con còn yêu Mẹ
Hãy yêu đi khi Mẹ còn đây
Để Mẹ biết những dòng tình cảm
Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say.
Con hãy yêu khi Mẹ còn biết
Con đừng chờ lúc Mẹ ra đi
Khắc chạm lời yêu lên bia đá
Những mỹ tự bìa mộ vô tri
Con hay nói điều con muốn nói
Đừng chờ đến lúc Mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao giờ dậy
Giữa âm dương khoảnh trống tràn đầy
Đó là lúc chia ly tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
Nếu một phút còn còn yêu Mẹ
Con hãy nói khi Mẹ còn đây
Nói đi con lời nào yêu dấu
Như tấm lòng hiếu thảo của con
Để Mẹ nâng niu như bảo vật
Cho tình mẫu tử thắm tựa son...
Tác giả: Tony Bùi
MÁI TÓC BẠC CỦA MẸ.
Tóc đen của mẹ còn đâu
Giờ đây tóc mẹ hai màu trắng đen
Ngày ngày mẹ vẫn bon chen
Tuổi già của mẹ tóc đen ít dần.
Chen chân tóc bạc chen chân
Tóc đen của mẹ đã dần trắng tinh
Tóc đen , tóc bạc : ân tình
Con yêu khôn lớn: thâm tình mẹ trao.
Cuộc đời mẹ đã gian lao
Hàng rong khuya sớm mẹ rao vĩa hè
Cuộc đời con được chở che
Mẹ còn vất vả, con nghe chạnh lòng.
Nhà nghèo mẹ phải long đong
Tim con thổn thức ,trong lòng xót xa
Mẹ già : giờ mẹ đã già
Thôi con xin mẹ ở nhà: nhẹ thân.
Cả đời lam lũ xoay vần
Nghỉ ngơi mẹ nhé ! Con mần được thôi
Giờ thì con đã lớn rồi
Con mẹ gánh vác: Mẹ ơi! An lòng.
Tác giả: Lê Bá Mân
NỤ CƯỜI CỦA MẸ
Ngày xưa còn bé nằm nôi
Mẹ phơi tả lót ,mẹ ngồi ngắm con
Chắt chiu từng giọt sữa non
Cho con của mẹ lon ton lớn dần.
Đến ngày mẹ dắt ra sân
Tập con đứng vững ,dần dần tập đi
Nuôi con khôn lớn sá chi
Gian nan khó nhọc mẹ thì xông pha.
Mẹ luôn cất giọng hát ca
Mặc dù cực nhọc chẳng ta thán gì
Chưa giờ thấy mẹ sầu bi
Tối ngày quần quật, vui thì vẫn vui.
Dành con miếng ngọt ,miếng bùi
Nuôi con khôn lớn: niềm vui nào bằng
Cùng con của mẹ ngắm trăng
Mong con của mẹ giỏi bằng người ta.
Con ngoan : không được gian tà
Sống cho nhân hậu thật thà: an thân
Lòng me cảm thấy lâng lâng
Con yêu của mẹ nghĩa nhân giúp đời.
Tác giả: Lê Bá Mân
VỀ MẸ !
Lâu lắm rồi không về quê ngoại
Nghe trong tim nỗi nhớ cồn cào.
Nay trở về thỏa nỗi ước ao
Đứng trên cầu dâng trào cảm xúc.
Nếu mẹ còn biết bao hạnh phúc
Với niềm mơ nỗi ước ngày xưa.
Nỗi niềm này con viết bằng Thơ
Xin gửi mẹ, con mơ về mẹ.
Cuộc sống này bao giờ cũng thế
Vui bao nhiêu nhớ mẹ bấy nhiêu.
Bởi cuộc đời tất cả thương yêu
Mẹ chia hết con nhiều hơn mẹ.
Con của mẹ bao giờ cũng trẻ
Trong con mắt của mẹ nhìn con.
Không còn mẹ nỗi nhớ nào hơn
Bằng tình thương mẹ dành con trẻ.
Cầu Cửa Hội nối liền Hà- Nghệ
Để quê cha,quê mẹ gần hơn.
Cả bài Thơ là một nén hương
Xin gửi cả tình thương về mẹ.
Tác giả: Nguyễn Phúc
TÌM LẠI BÓNG HÌNH
Con về níu lại dòng xanh
Tìm trong làn nước bóng hình mẹ yêu
Con về níu lại cánh diều
Tìm trong tiếng sáo những điều mẹ ru
Con về níu đám mây mù
Hỏi sao ngập lụt mùa thu năm nào
Con về níu ngọn gió Lào
Đừng cho đem lửa thổi vào mẹ tôi
Lưng còng bỏng rát mồ hôi
Nuốt thêm nước mắt đang sôi vào lòng...
Cảm ơn cây bưởi cây bòng
Bao năm neo bóng giữ hình mẹ cha.
Tác giả: Hồ Viết Bình
CÕNG MẸ.
Con đi chân trần cõng Mẹ trên vai.
Đôi dép bấp bênh sợ làm Mẹ ngã.
Một thế kỷ rồi nuôi con vất vả.
Cõng Mẹ đi chơi điều ấy có sao đâu?
Cuộc đời biết bao mưa nắng dãi dầu.
Mẹ gồng gánh trên đôi vai bé nhỏ.
Nuôi đàn con với nhọc nhằn gian khó.
Dành dụm cho con từ manh áo bát cơm.
Nhà mình nghèo nhưng đầm ấm yêu thương.
Tình Mẹ chứa chan như dòng sông bất tận.
Chúng con lớn lên trong yêu thương đùm bọc.
Lưng Mẹ cong dần theo năm tháng Mẹ ơi!.
Nên mỗi lần con cõng Mẹ đi chơi.
Lại thấy ấm áp tình yêu của Mẹ.
Để rồi mai Mẹ xa dần nhân thế.
Kỷ niệm này con nhờ mãi trong tim.
Tác giả: Nga Lê
TÌNH NGƯỜI !
Mẹ sao lấy được tiền con
Đã không những thế lại còn cảm ơn.
Những người vì nước vì non
Dòng sông Thạch Hãn mãi còn ghi công.
Làm nghề chài lưới trên sông
Bao năm gắn bó với dòng sông đây.
Dưới sông liệt sĩ còn đầy
Những người vì nước non này hy sinh.
Dòng sông Thạch Hãn nghĩa tình
Chở che cuộc sống mưu sinh bao người.
Mẹ nhìn những cánh hoa tươi
Tay con thả xuống dòng ,trôi nhẹ nhàng.
Mẹ sau giây phút ngỡ ngàng
Trào dâng cảm xúc hai hàng lệ rơi.
Cảm ơn con ! Cảm ơn đời
Cảm ơn những tấm lòng người thủy chung.
Hương hồn liệt sĩ dưới sông
Lắng trong tình mẹ về cùng Quê hương.
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc
VIẾT CHO BÓNG KHUẤT XA
Bóng mẹ khuất xa ...
Dấu vẫn còn in
Ký ức sáng ngời tình mẹ
Bao la biển rộng trùng khơi
Mênh mông tình mẹ ru hời ngày xưa
Truân chuyên đời mẹ gánh gồng cơm áo
Quàng thân nhọc nhằn mòn mỏi trăm nẻo trần gian
Tấm lòng người tha thiết một đàn con
Lưng áo mẹ còn nét nhàu vượt bao khổ nạn
Tóc bạc trắng in dấu hằn bươn chải
Mưu sinh cơm áo lê gót mòn bờ bãi đường xa
Không buông tay giữa tao loạn quê nhà
Gian khó không kêu trời một lòng cam chịu
Khi ngược khi xuôi đổ mồ hôi sôi nước mắt
Hai sương một nắng lòng từ mẫu không lùi
Bước chân trần bấm đau trên đất
Thôi đành cam chịu xót cay cho con niềm vui
Cực sướng đôi ba năm
Mẹ yêu con vẫn trầm mình trong trăn trở
Mẹ một đời lao thân chẵng quản giông bão chốn trần ai
Ta còn nợ cả đời
Gánh câu ân sâu nghĩa nặng
Nợ mẹ một lời hiếu thuận
Tạ ơn người
đời Mẹ cần lao!
Tác giả: Hoàng Chẩm
MẸ TÔI
Bao dung nhân ái tấm lòng Mẹ
Theo suốt cùng con trong cuộc đời
Những khi bứt rứt thấy chơi vơi
Thấp thoáng an lành hình bóng Mẹ
Đôi khi thế sự thở dài khẽ
Mệt mỏi trong đời lúc bão giông
Có lúc yếu đuối thiếu lửa lòng
Trong con lại nhớ thời thơ ấu
Nhớ những ngày Đông cơm Mẹ nấu
Hương thơm bếp lửa khói lam chiều
Ấm áp tình cảm của Mẹ yêu
Hơn cả non cao và biển rộng
Xa Mẹ mới thấy nhiều khoảng trống
Ở nơi đông người vẫn cô đơn
Những khi khúc mắc hay giận hờn
Ngẫm lời Mẹ dạy ... nâng con ngã !
" ...Giọt máu đào hơn ao nước lã "
Huống chi dứt ruột Mẹ sinh con
Lẽ tự nhiên Mẹ chẳng thể còn
Nhưng với con : Mẹ là mãi mãi.
Tác giả: Trần Duy Hạnh
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .