Top 12 Bài văn cảm nghĩ về mùa đông (lớp 7) hay nhất
Miền Bắc nước ta nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa, được trải qua đầy đủ bốn mùa trong năm. Mùa xuân với cây cối trăm hoa đua nở, là mùa của sự...xem thêm ...
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 1
Một năm có bốn mùa: xuân, hạ, thu và đông. Mỗi mùa đều mang một nét đẹp riêng. Và tôi cảm thấy thích mùa đông nhất.
Mùa đông về đem theo tiết trời lạnh giá. Tia nắng tinh nghịch ngày hè đã chạy đi đâu để lại trên bầu trời chỉ có một màu xám xịt. Đám mây trắng cũng chẳng còn vui vẻ, mà buồn bã trôi lững thững. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về đem theo không khí lạnh. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, cành cây khẳng khiu trông thật thiếu sức sống. Những chiếc lá cây đã chuyển vàng rồi rụng hết từ cuối mùa thu. Nhưng mùa đông còn giúp cho những mầm non được ấp ủ. Chúng chờ đón xuân về để căng tràn sức sống.
Còn với con người, mùa đông dường như khiến chúng ta trở nên lười biếng hơn. Chẳng ai muốn ra khỏi chiếc chăn ấm áp. Đường phố trở nên vắng vẻ hơn, mọi người đều ngại ra ngoài đường trong thời tiết lạnh giá như vậy. Những người phải đi học, đi làm đều mặc quần áo ấm áp nhất có thể. Nhưng cũng chính vì điều đó, mùa đông khiến con người gần gũi nhau thêm.
Ban đêm, trời càng lạnh hơn. Trong xóm của em, nhà nào cũng đã sáng đèn từ khoảng sáu, bảy giờ rồi. Mọi người ai cũng muốn về nhà sớm để tránh khỏi cái rét mùa đông. Tiếng tiếng cười nói phát ra từ các căn nhà trong phố. Trong cái tiết trời giá lạnh này, tôi cảm thấy thật ấm áp khi được quây quần bên mâm cơm nóng cùng với bố mẹ. Cả gia đình cùng nhau ăn cơm, kể cho nhau những việc đã xảy ra trong một ngày. Mùa đông đem đến cho con người cảm giác ấm áp.
Có thể nói rằng mùa đông đối với mỗi người đều đem đến những cảm xúc riêng. Với riêng tôi, mùa đông trở nên ấm áp, hạnh phúc biết bao.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 2
Mùa đông là mùa cuối cùng của một năm. Đối với em, mùa đông đem đến thật nhiều cảm xúc tốt đẹp.
Mùa đông đã đến được một thời gian rồi. Bầu trời ngày đông cứ âm u, não nề. Tiết trời lạnh giá biết bao. Đôi lúc cũng có một vài cơn mưa nhẹ lất phất làm cho cảm giác càng rét buốt hơn. Cây cối giống như không còn sức sống.
Sáng nay, em thức dậy sớm để chuẩn bị đi học, nhìn xung quanh thật khác lạ. Từng dãy phố còn đóng cửa im lìm, mọi người vẫn còn đang say nồng trong giấc ngủ. Thời tiết giá lạnh con người cũng vắng so với ngày thường, chỉ những ai đi học hoặc đi làm mới phải dậy từ sớm. Ai nấy đều mặc nhiều lớp áo cùng trang bị giữ ấm như khăn choàng cổ, găng tay, mũ len… di chuyển hối hả để tránh cái lạnh giá của mùa đông. Các căn nhà trong ngõ vẫn đóng cửa im lìm. Dường như mùa đông đã làm cho mọi người trở nên lười biếng hơn.
Nhưng mùa đông cũng thật tuyệt vời khi giúp con người trở nên gắn kết hơn. Thời tiết lạnh giá, chúng ta đều mong trở về nhà. Trong căn nhà ấm áp, cả gia đình quây quần bên mâm cơm nóng hổi. Những chiếc giường ấm áp là nơi những đứa trẻ nằm nghe câu chuyện của mẹ, của bà. Phòng khách rộn ràng tiếng nói chuyện của ông, của bố. Hương trà thơm khiến con người thêm thư thái.
Khi mùa đông đến thì cũng có nghĩa là mùa xuân lại sắp trở về. Dù là mùa nào cũng đều những nét đẹp riêng khiến con người cảm thấy yêu thích. Em yêu biết bao mùa đông này.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 3
Mùa đông đem đến cho mỗi người một cảm nhận riêng. Đối với riêng tôi, mùa đông đẹp bởi những cơn mưa.
Trước đây mưa mang theo những cánh phượng hồng, những lá bàng xanh và những kỉ niệm của một thời học trò đã qua - một thời mà cuộc thi chuyển cấp đã diễn ra rất sôi nổi, mang theo nhiều niềm vui và nỗi buồn của bao người, bao năm đèn sách.
Giờ đây trời đã chuyển đông. Đất trời không mang hơi ấm nữa. Ngay cả vào trưa vẫn còn cảm thấy cái se lạnh trong cái ánh chói chang của nắng. Hạ khác đông không chỉ là sự cách biệt về nhiệt độ, khác biệt về thời tiết, mà còn có sự riêng biệt về tâm trạng. Nếu hạ là sự háo hức, nhộn nhịp hè đến và pha lẫn một chút man mác buồn vì sắp sang thu, thì đông hoàn toàn là một sự tĩnh lặng âm thầm.
Nhưng có ai biết được đây chính là một khoảng thời gian để nuôi dưỡng biết bao hy vọng, mong chờ vào một việc gì đó, và biết đâu, một sức sống mới sẽ bật dậy lúc sang xuân thì sao - cầu vồng có xuất hiện sau cơn mưa chăng? Mưa mùa hạ chỉ làm dịu mát cái cảm giác nóng, có vẻ oi bức của ngày hè nhưng từ trong cái sâu thẳm của mùa đông lạnh giá.
Mùa đông, gió tràn về cùng với cái lạnh và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, mặt trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Mọi người đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước... trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông.
Tôi rất thích mùa đông - cái mùa lạnh giá mà ấm áp. Mùa đông của tôi thật tuyệt vời biết bao nhiêu.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 4
Mùa đông đem đến cho mỗi người một cảm nhận riêng. Bản thân tôi cảm thấy rất yêu thích mùa đông.
Đông về, bầu trời mờ ảo trong làn sương sớm, cảm giác như chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm vào những đám mây. Không khí lạnh để lại làn hơi nước mỏng trên ô cửa kính. Cây cối mùa đông không xanh non mơn mởn như mùa xuân hay mùa hè mà chỉ trơ trụi những cành khô nhưng bên trong chúng lại là dòng nhựa sống mãnh liệt. Mùa đông về mang theo những cơn gió bấc thật lạnh, nắng đông cũng không ấm áp như nắng xuân hay chói chang như mùa hạ mà chỉ là những tia nắng yếu ớt hiếm hoi. Thi thoảng lại xuất hiện cơn mưa phùn chẳng đủ làm ướt áo ai, cũng chẳng khiến ai vội vã tránh đi.
Đông về, đường phố ngập tràn màu sắc bởi những chiếc áo khoác của người đi đường. Ai cũng hối hả đi thật nhanh để sớm trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, để cùng gia đình quây quần ấm cúng bên nhau. Đông về, trời luôn tối rất nhanh, từng đợt gió lạnh khiến con người cũng lười biếng làm việc. Tôi rất thích được nằm trong chăn bông thật dày nghe mẹ kể chuyện cổ tích khi ngoài kia là gió bấc đang thổi mạnh. Bởi vậy mùa đông dù lạnh nhưng em vẫn rất thích và mong đợi mỗi năm.
Mùa đông thật tốt bụng và thân thiện. Chúng ta nên an ủi và sẻ chia với mùa đông. Bởi mùa đông đem đến cho con người nhiều thật điều tuyệt vời.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 5
Mỗi khi đông về trên, con người lại có rất nhiều cảm xúc kì lạ. Bởi vậy mà cũng có rất nhiều người cảm thấy yêu mùa đông.
Bầu trời mùa đông trên quê hương thật nhanh và bất ngờ. Không còn bầu trời xanh ngắt thăm thẳm cao vời vợi của mùa đông không còn mùi hương bưởi thoang thoảng trong vườn bà, không còn sắc vàng rực rỡ của hoa cúc. Mà thay vào đó bầu trời trở nên xám hơn, mây nặng nề hơn cảnh sắc nhuốm màu u ám. Buổi sớm mùa đông trên con đường làng không còn tiếng cười nói nhộn nhịp của các bà, các mẹ cùng nhau ra chợ mà thay vào đó những chiếc áo khoác dày, những tiếng xuýt xoa bởi cái lạnh giá cùng những bước chân hối hả trên đường khiến cảnh vật trầm buồn hơn.
Cây cối trong vườn nhà cũng im lìm, không còn những tán lá xanh mướt hay tiếng chim ríu rít mỗi buổi sớm đầu hè. Chú gà trống cũng dậy muộn hơn và đôi khi còn không chịu cất tiếng gáy, ông mặt trời cũng lười biếng, uể oải, trong khi chị gió vẫn vun vút ngoài trời như muốn trêu đùa và mang những chiếc lá còn sót lại trên cây đi tới một nơi xa. Ao làng cũng trầm buồn nằm ngủ không chịu đánh thức những chú cá hay bác cóc dậy tắm nắng như những ngày hè. Những thửa ruộng nằm ngủ giấc dài sau một mùa vụ vất vả để lấy sức cho những mùa vụ tiếp theo để giúp những người nông dân mang về những hạt thóc căng tròn. Bác tre già đang cùng chị gió hát vang những bài hát mùa đông ồn ã.
Mùa đông đi kèm với những cơn mưa lạnh buốt khi thì dữ dội, khi lại rả rích nhưng cũng đủ khiến con người lạnh thấu từng thớ thịt. Khi những ánh nắng yếu ớt cố trải dài trên đường phố thì gió bắt đầu nổi lên mang theo những đám mây đầy hơi nước và chẳng mấy chốc những hạt mưa đầu tiên như nhảy dù xuống mặt đất. Mưa rơi, nước lênh láng khắp mặt sân, trải dài trên đường đất, tí tách rơi trên hiên nhà, hối thúc những bước chân trên đường vội vã hơn để trở về nhà. Nếu không có việc thì mùa đông con người sẽ chỉ muốn vùi mình trong chăn ấm với những giấc ngủ thật ngon lành. Rồi cũng có khi mưa ngớt, nắng cũng có khi gắng mình lên lỏi vào song cửa nhà bên, cùng chiếc lá bàng đỏ ối cố thắp lên chút lửa xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Tường nhà bên những bông hoa trạng nguyên vẫn phô mình trong gió như chẳng cảm nhận hơi lạnh của mùa đông. Thấp thoáng đâu đó trên con đường làng những chiếc khăn quàng đỏ trên vai cùng những tiếng gọi nhau í ới của học sinh trên đường về nhà sau giờ tan học. Tất cả tạo nên bức tranh làng quê mộc mạc, dịu dàng và đầy gam màu độc đáo trong thời tiết mùa đông.
Mùa đông khiến mọi người dân ít ra đường hơn, mọi hoạt động trở nên chậm rãi hơn, nhưng cũng mang theo bao khác lạ, bao nét độc đáo cho thời tiết của đất nước Việt Nam xinh đẹp. Và mọi người cũng như cây cối có thời gian nghỉ ngơi sau bao ngày vất vả làm việc. Bức tranh làng quê cũng được khắc họa ở nhiều góc cạnh khác nhau để từ đó phô lên được vẻ đẹp của quê hương trên nhiều góc độ.
Mùa đông là vậy nhưng chẳng ai có thể ghét bỏ được mùa đông, bởi mùa đông là mùa để cho vạn vật có bước chuyển mình rực rỡ cho mùa xuân.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 6
Người ta bảo rằng mùa thu dành cho sự lãng mạn và bay bổng, mùa hè thì sôi động những niềm vui còn mùa xuân cho sức sống căng đầy, vậy mùa đông thì sao?
Không hẳn là yêu, nhưng tôi thích mùa đông - mùa của những cử chỉ yêu thương, mùa của những cảm xúc nhẹ nhàng và lãng mạn và mùa của những ký ức ngọt ngào, mến yêu khi tâm hồn ta xao động. Mùa đông để nhớ, để yêu thương và mùa đông để chờ đợi một cái gì đó quen thuộc mà mới mẻ. Mùa đông, mùa để quan tâm, để yêu thương, và mùa cho cái lãng mạn được hồi sinh mạnh mẽ.
Thử nghĩ cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên và cảm nhận tình yêu thì đó có phải là sống không? Sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu thì có thật là sống không hay chỉ tồn tại mà thôi? Liệu nó có như quy luật xuân - hạ - thu - đông không? Sao mùa đông lại trước mùa xuân? Tự nhiên luôn có cái lý của nó. Mùa đông, mùa của sự khắc nghiệt nhưng cũng là mùa của những ai biết cách yêu thương. Mà khi đã có thể sưởi ấm con tim nhau qua mùa đông ấy, hãy bình yên đón nhận tình yêu, vì đó chính là mùa xuân, mùa của sức sống căng tràn, mùa của yêu thương đích thực.
Nhiều người bảo: Tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, được nuôi dưỡng bởi nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Nhưng với tôi, dù đã thực sự chứng kiến nhưng tôi vẫn muốn tin: tình yêu sẽ được bắt đầu từ những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng, được nuôi dưỡng bởi sự quan tâm và chỉ kết thúc khi người ta ngừng yêu thương nhau nữa! Mùa đông là thế - lạnh lẽo thật, nhưng nó sẽ ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương nhỏ bé mà đủ sức nóng để sưởi ấm cả một con tim. Mùa đông gắn với bao kỷ niệm và yêu thương như cái cảm giác gió lạnh phả vào mặt từng cơn, từng cơn khiến đôi khi thấy cô đơn và lạnh lẽo. Và chính những lúc ấy, quá khứ lại hiện về.
Ký ức về mùa đông ấy đôi khi vẫn hiện hữu, rõ nét và đầy đủ. Đôi khi tôi vẫn còn cảm nhận được hơi thở của mùa đông ấy, mùa đông mà tôi từng rất yêu thương, mùa đông mà tôi thực sự cảm nhận được một chiếc khăn len có ý nghĩa thế nào. Một chiếc khăn là đủ để sưởi ấm cả một mùa đông, sưởi ấm một tâm hồn, một trái tim. Nhưng giờ thì có lẽ nó đã trở nên lạnh, rất lạnh và có lẽ cũng vô nghĩa với tôi rồi. Tôi đang thử thay đổi, thử làm những gì mình không nghĩ là mình sẽ làm. Có người bảo, ừ thì cứ thử đi mở rộng lòng hơn một chút. Biết đâu"mùa đông ấm áp sẽ về" Thật sự cũng muốn. Nhưng lại sợ. Sợ lại phải gặp mùa đông không mong đợi, không chào đón. Mà thôi cứ kệ.
Nếu ai hỏi tôi muốn nhận được gì vào mùa đông này, tôi sẽ nói đó vẫn là một chiếc khăn và thêm tách cafe nóng. Một chiếc khăn cho tôi sự ấm áp, một chiếc khăn có khi lại giúp tôi không còn sống trong hơi thở của quá khứ nữa. Còn tách cafe có lẽ sẽ giúp tôi tỉnh táo hơn, lý trí hơn. Để rồi tôi lại tiếp tục trên con đường của mình. Tôi yêu sự ấm áp trong cái gió lạnh của mùa đông.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 7
Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn.
Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn dậy vì lẽ trời quá lạnh. Từ trong phòng có thể nghe thấy tiếng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù dày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa.
Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc này cả nhà đang ngồi trò chuyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình.
Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Đến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.
Em rất thích mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng, được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thể nói mùa đông không lạnh.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 8
Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng không biết rõ chỉ cảm nhận được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông.
Mùa đông - mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.
Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và buổi tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông. Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông.
Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng em cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quây quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng em đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường.
Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt. Mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn. Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại. Em hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp.
Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng. Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 9
Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông đánh dấu sự kết thúc cho vòng tuần hoàn ấy. Mùa đông cũng có những nét hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn với bất kỳ mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và cảm xúc khó phai.
Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang chuẩn bị gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho ai cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt không khỏi gợi cảm giác thê lương, ảm đạm.
Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây khẳng khiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim không còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có lẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp.
Những cơn mưa phùn tuy không ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho thiên nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ.
Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác dày sụ. Trong thời tiết giá lạnh, có lẽ chẳng còn gì thích hơn khi được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp. Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ đến những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự cần cù cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt đến thấu xương ấy, vẫn có những con người nhỏ bé, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có giá lạnh, nhưng chỉ cần tình yêu thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.
Tạo hóa sinh ra mùa đông có lẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng không phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 10
Bốn mùa xuân, hạ, thu và đông đều có những nét đẹp riêng. Với riêng tôi lại cảm thấy yêu thích mùa đông hơn cả.
Đông về đem theo thời tiết lạnh giá. Bầu trời lúc nào cũng u ám, xám xịt. Ông mặt trời làm biếng mãi không thức dậy. Gió mùa đông bắc cứ rít từng cơn lạnh buốt. Gió mùa đông bắc kéo về đem theo cái lạnh cắt da thịt. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, cành cây khẳng khiu. Những chiếc lá rụng đầy trước sân nhà. Nhưng nhờ có vậy, những chồi non đang được ấp ủ để chào đón mùa xuân về.
Sáng sớm, đường phố trở nên vắng vẻ hơn. Tiết trời lạnh giá khiến cho mọi người đều ngại ra ngoài đường trong thời tiết lạnh giá như vậy. Những người phải đi học, đi làm đều mặc những bộ quần áo ấm áp. Nhưng điều đó càng khiến mọi người trở nên gần gũi nhau hơn. Khi đêm về, trời càng trở nên lạnh hơn. Căn nhà nào cũng sáng đèn từ khoảng sáu, bảy giờ rồi. Mọi người ai cũng muốn về nhà sớm để tránh khỏi cái rét mùa đông. Tiếng tiếng cười nói phát ra từ các căn nhà trong phố. Cảm giác khi được quây quần cùng bố mẹ bên mâm cơm thật ấm áp, hạnh phúc.
Mùa đông khiến cho quê hương tôi mang một màu đơn điệu. Nhưng con người vẫn hăng say lao động để chờ đón một mùa xuân mới lại sắp về. Những ngày cuối đông càng tuyệt vời nữa. Mỗi người đều háo hức để chuẩn bị cho dịp Tết sắp đến. Không khí càng trở nên vui tươi, nhộn nhịp hơn.
Mùa đông đem đến cho mỗi người một cảm xúc riêng. Nhưng tôi tin rằng dù là bất cứ mùa nào cũng sẽ đều mang đến những điều tốt đẹp cho chúng ta.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 11
Mùa đông, bầu trời như thấp xuống. Mây ở đâu kéo về che kín cả khoảng trời xanh. Cả mùa đông, bầu trời toàn mây là mây.. Mây có màu xám tro. Cả bầu trời bao la một màu mây xám khiến cho vạn vật cũng nhuộm một màu xám xịt.. Lòng tự nhủ: thế là mùa đông đã về.
Mùa đông, bầu trời như thấp xuống. Mây ở đâu kéo về che kín cả khoảng trời xanh. Cả mùa đông, bầu trời toàn mây là mây.. Mây có màu xám tro. Cả bầu trời bao la một màu mây xám khiến cho vạn vật cũng nhuộm một màu xám xịt.. Lòng tự nhủ: thế là mùa đông đã về. Mùa đông về gõ cửa, những cơn gió như tà áo thướt tha khẽ gieo mình vào khoảng không vô tận. Con phố nhỏ nằm im lìm, núp bóng dưới những cây bàng già cỗi…
Mùa đông có gió heo may, giá rét. Những cơn gió mùa đông bắc thổi về làm cho trời đất lại càng xám hơn. Cây trụi lá, những nhánh cây khẳng khiu trơ trọi giữa trời. Màu xanh dường như biến mất.. Màu xám lên ngôi. Nhìn đâu cũng thấy gam màu lạnh – gam màu chủ đạo của mùa đông. Nhưng, đâu đó,trên cánh đồng hoa cải vàng rực kia, lại lấp ló những vạt nắng mềm…như muốn từng chút, từng chút một, sưởi ấm mùa đông lạnh giá.
Có ai đã từng định nghĩa về mùa Đông? Có lẽ với một số người, họ chỉ nghĩ rằng mùa Đông là mùa tiếp nối của mùa Thu; là mùa “khó ưa” nhất trong bốn mùa. Tôi lại nghĩ khác. Mùa Đông – mùa của những bàn tay đan xen vào nhau khi cùng bước trên con phố vắng. Mùa Đông – mùa của từng cơn gió lạnh, thổi tung bay chiếc khăn choàng ấm áp và mái tóc dài của các cô gái. Còn gì thú vị hơn khi thong thả dạo quanh các ngõ nhỏ, lắng nghe gió hát bài ca mùa Đông, và ngước đôi mắt lên, đếm từng chiếc lá vàng cuối cùng của mùa Thu còn sót lại? Còn gì vui hơn khi được cầm chiếc bánh nóng, cắn từng miếng thật nhẹ để cảm nhận vị nóng thấm vào từ đầu lưỡi, làm ấm đi cái bụng đang “biểu tình” giữa cơn gió buốt? Tôi yêu mùa Đông, bởi cảm giác lạnh lẽo và ấm áp xen lẫn nhau trong từng dòng cảm xúc mà chỉ Đông về mới có thể cảm nhận thật rõ rệt và sâu sắc.
Đôi khi tôi nghĩ Tạo hóa đã tạo ra mùa đông lạnh lẽo để con người biết trân trọng những khoảnh khắc gần nhau hơn.Để con người ta cảm thấy cần gần nhau hơn nữa. Mùa đông – mới là mùa của ấm áp và yêu thương.
Bài văn cảm nghĩ về mùa đông số 12
Vẫn cơn mưa đó, vẫn hạt mưa kia,… nhưng nay mưa không phải là một cơn mưa chợt đến và chợt đi mùa hạ, mà chính là một cơn mưa đúng nghĩa, mưa mang đến những xúc cảm lặng lẽ và âm thầm – tình cảm ấm áp trong cái lạnh mùa đông…
Trước đây mưa mang theo những cánh phượng hồng, những lá bàng xanh và những kỉ niệm của một thời học trò đã qua – một thời mà cuộc thi chuyển cấp đã diễn ra rất sôi nổi, mang theo nhiều niềm vui và nỗi buồn của bao người, bao năm đèn sách…Mùa hè nóng, và mưa mang theo hơi ẩm của đất trời, cả hai hòa quyện vào nhau tạo nên một chữ “hạ” nóng – ẩm – chỉ một chữ mang lại biết bao nhiêu là cảm hứng sáng tác thơ văn và nhạc phẩm đã đi vào lòng người bao thế hệ.
Giờ đây chuyển đông, đất trời không mang hơi ấm nữa, ngay cả vào trưa vẫn còn cảm thấy cái “se se lạnh” trong cái ánh chói chang của nắng… Người ta thường bảo rằng trong cơn mưa ta sẽ nhìn thấy chính bản thân qua từng hạt nước rơi, qua từng giọt nước mắt lăn dài trên má. Và qua đó có thể không ít người sẽ nghĩ rằng “mưa chẳng qua chỉ là biểu tượng của sự yếu đuối, hèn nhát mà qua mưa tất cả những nỗi buồn đau sẽ trôi theo dòng nước mắt, và sẽ không có ai biết rằng ta đang khóc?”, “mưa xấu lắm “…
Nhưng khóc trong mưa hay lao đầu bước chân ra khi ngoài trời mưa đang xối xả thì đối với mỗi người đó là cách thể hiện tâm trạng của mình. Khóc ư? – một nhận định cũ rích vẫn còn tồn tại xưa nay: khóc là hèn nhát, yếu đuối và đó chỉ dành cho phải nữ thôi…- không một ai có quyền nói được như thế, vì khóc không đơn giản chỉ là nhu cầu sinh lí của con người, nó không định nghĩa được và chỉ xuất phát từ con tim chân thành….Tâm trạng buồn nên lao đầu vào cơn mưa để tìm cho mình một khoảng không yên bình chăng? Đó có phải là một kẻ điên cuồng vọng tưởng không?…
Mưa không phải là sở hữu của riêng một ai cả, cũng không phải là của riêng một mùa nào cả – chỉ đơn giản là một sự xuất hiện khác biệt ở từng giai đoạn…Nếu như cuộc đời chúng là một năm, thì mưa sẽ là tâm trạng luôn dừng lại và lắng đọng ở từng khoảnh khắc, từng mùa trong năm – Luôn xuyên suốt qua từng thế hệ, có lúc nào mưa đã nghỉ ngơi?…Mưa đẹp có người nào hay, mưa mang sức sống đến cho muôn loài.
Chiến thắng bản thân chính là ta đã vượt qua số phận khắc nghiệt và dễ dàng đứng lên trong mọi hoàn cảnh: biết bao con người vẫn tất bật ngày ngày vẫn làm việc trong buổi sớm mai sương còn đọng lại trên lá, vượt qua bao cơn gió buốt tê để chờ mong một hạnh phúc ấm áp phía trước…cô lao công đường phố vẫn cần cù âm thầm quét dọn đường phố khi trời tối, chú công nhân bốc vác vẫn siêng năng khi bình minh chưa mở mắt, bác tài xế xe buýt ngày ngày vẫn bôn ba trên chiếc xe bất kể sáng sớm,…những việc làm của họ vẫn diễn ra đều đặn thường xuyên trong trời đông, ấy thế mà họ có chịu khuất phục trước thiên nhiên đâu? Thành thử ra chúng ta phải khâm phục và noi theo những tấm gương cao cả mà thầm lặng đó, vì chúng ta là hs – chủ nhân tương lai của đất nước – bao gian khó của thiên nhiên thời tiết sao cản chân ta tiến bước được => vượt qua kì thi lần này thôi, cố lên mọi người.
Hạ khác đông không chỉ là sự cách biệt về nhiệt độ, khác biệt về thời tiết, mà còn có sự riêng biệt về tâm trạng. Nếu hạ là sự háo hức, nhộn nhịp hè đến và pha lẫn một chút man mác buồn vì sắp sang thu, thì đông hoàn toàn là một sự tĩnh lặng âm thầm, nhưng có ai biết được đây chính là một khoảng thời gian để nuôi dưỡng biết bao hy vọng, mong chờ vào một việc gì đó, và biết đâu, một sức sống mới sẽ bật dậy lúc sang xuân thì sao – cầu vồng có xuất hiện sau cơn mưa chăng?
Mưa mùa hạ chỉ làm dịu mát cái cảm giác nóng, có vẻ oi bức của ngày hè…nhưng từ trong cái sâu thẳm của mùa đông lạnh giá, mưa thổi vào một sự ấm áp chứ không hẳn chỉ là bồi tụ thêm cho cái…”thấu xương” của tiết trời hiện nay.
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .