Top 12 Bài thơ hay của nhà thơ Nguyễn Anh Tú
Tác giả: Nguyễn Anh Tú (Bút danh: Ngũ Ánh Tuyên) Sinh ngày 01/04/1982, Tại làng Trà Liên, Triệu Giang, Triệu Phong, Quảng Trị. Biên dịch viên Hán cổ, Trung Văn Tại Trung Tâm Biên phiên...xem thêm ...
HÀ NỘI CHƯA XA ĐÃ NHỚ
Hà Nội chưa xa đã nhớ
Hoa xuân nở thắm bên trời
Đi chợ đầu năm mua muối
Tháng giêng rét ngọt ai ơi.
Tháng hai tròng trành nỗi nhớ
Thì thầm những giọt mưa xuân
Phong linh ánh vàng rực rỡ
Long lanh muôn đóa tình trần.
Tháng ba này ai có nhớ
Rưng rưng màu tím hoa xoan
Sưa trắng trên cành đua nở
Ngọc lan vương vấn nhẹ nhàng.
Vi vu gió về qua phố
Loa kèn gọi nắng tháng tư
Sương treo trên đầu ngọn cỏ
Êm đêm nhẹ bước chân như.
E ấp phượng hồng thắp lửa
Trong veo màu nắng tháng năm
Tiếng ve gọi bầy chan chứa
Dịu dàng sắc tím bằng lăng.
Thanh tao mùa sen tháng sáu
Thoảng hương của mối tình đầu
Mùa hạ trên cành ngủ đậu
Mơ màng một thoáng hương cau.
Tháng bảy vu lan nhớ mẹ
Ngọt ngào vị nắng vị mưa
Nhẹ nâng bông hồng hỏi khẽ
Mẹ ơi mẹ biết hay chưa?
Bâng khuâng mùa thu tháng tám
Thoảng hương hoa sữa đầu mùa
Mắt phố mơ màng khẽ chạm
Ta về nghe sấu chua chua.
Hoài niệm về thu Hà Nội
Mênh mang vàng nắng Ba Đình
Mùa bàng chín mờ sương khói
Em về phố nhỏ đoan trinh.
Mùa đông vừa đi ngang phố
Nhẹ rơi trên gánh hàng hoa
Bàng xanh thay màu áo đỏ
Sương giăng giăng kín nhạt nhòa.
Gió mùa về qua ngang ngõ
Tinh khôi màu trắng họa mi
Lặng yên bên ngôi đền cổ
Nghe hồn sông núi thầm thì.
Cuối năm phố phường tất bật
Đầy phong vị tết Hà Thành
Ngày xuân mưa bay lất phất
Bốn mùa Hà Nội như tranh...
MƠ ƯỚC MÙA XUÂN
Xuân đã đến từ chân trời xa thẳm
Cành hoàng mai chớm nở trước hiên nhà
Đào khoe nụ hé sắc màu tươi thắm
Giậu cúc vàng hương theo gió lan xa.
Xuân nhè nhẹ đến bên đời ngoạn cảnh
Khúc yêu thương dìu dặt buổi giao mùa
Sương trắng phủ đóa trà mi lấp lánh
Liễu buông mành lay động giấc mơ trưa.
Xuân gieo nắng đưa em vào cõi mộng
Vọng cung đàn như nước chảy mây trôi
Xuân thiếu nữ xuân căng tràn sức sống
Trái tim non nghe xao xuyến bồi hồi.
Xuân xanh thắm vấn vương cành trúc ngọc
Em xinh tươi thả bước nhẹ trang đài
Gió khe khẽ mơn man đùa suối tóc
Giữa hồng trần ta ngỡ chốn thiên thai.
Xuân miên viễn xuân dâng đầy trong mắt
Khách tình si lần theo nhẹ gót hài
Gieo mơ ước có chăng tuần tháng mật
Xây vườn tình kết mộng đến tương lai!
XỨ HUẾ VÀO XUÂN
Xuân về rồi ta nhớ Huế, Huế ơi
Bình minh đến nắng vàng rơi đỉnh Ngự
Chim gọi bạn về bên cầu Thượng Tứ
Con đò chiều Bến Ngự tiễn người đi.
Tịnh Tâm xanh nghe trong gió thầm thì
Thuyền khách lạ ngược dòng lên Vọng Cảnh
Hương Giang nhẹ một dòng trôi lấp lánh
Gió xuân về lành lạnh giữa ngàn khơi.
Những sớm mai chim lảnh lót gọi mời
Nàng xuân đến ru đời vào cõi mộng
Đây Vỹ Dạ một thời ai trông ngóng
Chuông chiều xa vang vọng hướng Kim Long.
Nghe êm êm thuyền ai hát giữa dòng
Hò mái đẩy trên sông tình lắng đọng
Nhịp phách vỗ vào màn đêm gợn sóng
Khúc Nam Bình trầm bổng gọi mùa xuân.
Huế vào xuân Huế tươi đẹp vô ngần
Mai khoe sắc đóa tình trần sóng sánh
Tà áo tím trên đường chiều se lạnh
Đón xuân về bên những cánh đào phai.
Dốc Nam Giao lặng lẽ đón chờ ai
Người xa vắng tháng năm dài trở lại
Phu Văn Lâu bên dòng Hương chảy mãi
Bến Đò Cồn thời thơ dại xa xưa.
Huế xuân về rắc nhẹ những cơn mưa
Bao kỷ niệm đưa ta qua miền nhớ
Nghiêng vành nón áo dài bay trong gió
Huế bây giờ còn đó một niềm mơ!
BỨC HỌA NGÀY XUÂN
Anh vẽ mùa xuân mới vừa sang
Lung linh sắc nắng với mai vàng
Thiếu nữ bên thềm buông suối tóc
Đón mừng năm mới bước sang trang.
Anh vẽ mùa xuân sương rơi rơi
Ríu rít chim ca giục giã mời
Vườn xinh lộc biếc thay màu mới
Trẻ em nô nức rộn tiếng cười.
Anh vẽ mùa xuân buổi hoàng hôn
Chuông chùa ngân vọng giữa chiều buông
Đôi cánh cò bay về chốn ngủ
Thu không mây trắng nhẹ phiêu bồng.
Anh vẽ mùa xuân trong mắt em
Đào hoa khoe sắc ở bên thềm
Ánh hồng tươi sáng màu hi vọng
Long lanh hạnh phúc thật êm đềm.
Anh vẽ mùa xuân giữa cuộc đời
Vẽ cả tình em thật tinh khôi
Cho chàng họa sỹ đầy mơ mộng
Say đắm một người mãi không thôi!
SƠN LA MIỀN TÂY BẮC
Ngược Sông Đà ta tới miền Tây Bắc
Thăm Sơn La giăng mắc gió ngàn bay
Đây Sốp Cộp chiều biên cương mưa rắc
Đỉnh Pha Luông vươn thẳng giữa trời mây.
Tây Tiến đó bản hùng ca Sông Mã
Đoàn quân đi dâng tất cả cho đời
Hồn tử sĩ đã tạc vào trong đá
Anh linh xưa hòa trong lá xanh ngời.
Thác Dải Yếm từ thung xa ào ạt
Đến Mai Sơn nghe man mác bồi hồi
Tiếng kèn lá quyện trong lời ai hát
Nước Chiềng Khoi tắm mát cả hồn tôi.
Mộc Châu đó cao nguyên xanh bát ngát
Đồng cỏ thơm nuôi dòng sữa ngọt ngào
Đêm chợ tình dâng trong tim dào dạt
Câu giao duyên đôi lứa hẹn thề trao.
Từng chén rượu say men đời em rót
Bắc Yên đây niềm rạo rực hân hoan
Câu luyến ái chén giao bôi đắng ngọt
Rượu chưa nhiều mà tình trót lâng lâng.
Thương nhớ mãi cung đường lên Nậm Khắt
Mường La ơi! Nghe lòng cứ bâng khuâng
Rừng ban gió những thanh âm dìu dặt
Đón anh về khi Ngọc Chiến chiều buông.
Bên suối nhỏ cõi lòng ta say mãi
Đến Quỳnh Nhai trong nỗi nhớ dâng đầy
Mượt mà quá hỡi người em gái Thái
Nước trong ngần ve vuốt mái tóc mây.
Nghe gió hú đèo Pha Đin ngạo nghễ
Thuận Châu đây nhưng sao quá bất ngờ
Ôi tuyệt quá lòng anh vui như thể
Lạc chân vào một thế giới hoang sơ.
Mặc thổ cẩm từ bàn tay em dệt
Chốn Yên Châu anh muốn viết thành thơ
Đêm vũ hội mọi người vui như tết
Ta cùng nhau xe kết mộng ban đầu.
Xin tạm biệt với ngàn câu thương nhớ
Sơn La ơi! xin hẹn gặp mùa sau
Tây Bắc đó suốt đời này mắc nợ
Ân tình nồng của xứ sở ngàn lau!
EM CÓ VỀ KHI THÁNG SÁU ĐI QUA
Em có về khi tháng sáu đi qua
Hạ lơ lửng trên cành hoa phượng thắm
Mây lướt nhẹ giữa bầu trời xanh thẳm
Nắng tươi hồng trải muôn dặm mênh mang.
Em có về cùng tháng bảy vừa sang
Bằng lăng tím thôi mơ màng giấc điệp
Thu chạm ngõ thì thào trên lá biếc
Hạ xa dần trong tiếc nhớ bâng khuâng.
Về đi em sao còn mãi tần ngần
Mùa xa vắng đã bao lần khép mở
Trang giấy trắng lưu bút xanh màu nhớ
Bức thư tình gửi mãi ở tim em.
Em hãy về trong giọt nắng chiều êm
Cùng kỷ niệm ngọt mềm ngày xưa ấy
Ơi tuổi ngọc một thời yêu đến vậy
Tuổi học trò thương biết mấy người ơi.
Em hãy về bởi hạ cũng như tôi
Vẫn hoài vọng về một người thân thuộc
Hạ cũng thế đang thì thầm nguyện ước
Em trở về như lúc trước bên tôi!
LAU TRẮNG ĐIỆN BIÊN
Xuôi Mường Nhé về Thuận Châu, Tuần Giáo
Đến Cò Nòi lau trắng bạt ngàn lau
Điện Biên Phủ những ụ tăng tháp pháo
Tiếng công đồn vọng mãi đến ngàn sau.
Núi kề núi luôn chắn che bờ cõi
Mây liền mây pha sương trắng một màu
Người chiến sĩ bước chân đi không mỏi
Lá cờ bay và nắng ở trên đầu.
Độc Lập, Noọng Nhai, Mường Thanh, Hồng Cúm
Cùng ngày ngày nơi Bản Kéo, Him Lam
Bia mộ trắng giữa ngàn lau xanh thắm
Vẫn êm đưa giấc ngủ sáng trăng rằm.
Ơi lau trắng từ suối nguồn Pắc Bó
Từ tinh sương trong một sớm Nguyên Bình
Bữa cơm nhạt giữa núi rừng lộng gió
Đến Nà Ngần, Phay Khắt ló bình minh.
Tỉn Keo đấy ôi hồn lau phơ phất
Mãi dõi theo theo từng bước quân đi
Mường Phăng đấy giữa những ngày tất bật
Cờ lau reo tin chiến thắng bay về.
Ngàn lau trắng ngày hôm nay trở lại
Chiếc Khăn Piêu rạo rực những đêm xòe
Hò Sông Mã vẳng nơi miền xa ngái
Vẫn thì thầm như muốn kể tôi nghe.
Điện Biên đó ôi ngàn lau xanh mát
Hóa mây bay trong nắng sớm Ba Đình
Như sóng bạc ngoài khơi xa bát ngát
Giữ biên cương cho đất nước thanh bình.
Hồn lau trắng vang vọng cùng sông núi
Như nỗi niềm ký thác của cha ông
Người lính chiến trên sa trường gió bụi
Giọt máu đào thắm mãi với non sông!
TÌNH THU
Tháng bảy mùa hoa vương cánh bay
Để ai lặng ngắm với hồn say
Bâng khuâng thương nhớ mùa xưa ấy
Cánh phượng rơi nghiêng nhuộm tháng ngày.
Tháng bảy ta về tay nắm tay
Ngang qua Đại Nội có ai hay
"Phượng bay" thân thuộc thành tên vậy
Lạc nẻo tình em giữa chốn này.
Tháng bảy mưa hồng mưa sáng nay
Thoảng trong hơi gió chút heo may
Mù không lối cũ vừa qua đấy
Hạ cuối xôn xao phút tỏ bày.
Tháng bảy mùa vàng thu đến đây
Mênh mang non nước với trời mây
Phố choàng thức giấc mơ màng dậy
Tình thu man mác bỗng dâng đầy!
DÒNG SÔNG HOA ĐĂNG
Thạch Hãn ơi thương lắm một dòng sông
Từng con sóng xuôi dòng về Cửa Việt
Mây lặng lẽ cuối trời bay mải miết
Nơi Cổ Thành biền biệt bóng người đi.
Bến sông xưa nghe trong gió thầm thì
Từng trận đánh đã đi vào lịch sử
Người nằm xuống ở bên đời yên ngủ
Máu đào pha vào quá khứ thêm hồng.
Năm mươi năm bao người vợ mất chồng
Cùng đi đến bến sông xưa cầu nguyện
Con thơ dại giữa chiều hè lưu luyến
Đứng lặng thầm cất tiếng gọi Cha ơi.
Mấy muơi năm chinh chiến đã qua rồi
Dòng sông ấy thắm tươi màu trở lại
Ôm ấp hết những người đi xa mãi
Vào trong lòng êm ái xóa niềm đau.
Đêm hoa đăng sông lấp lánh sắc màu
Hương tỏa ngát nguyện cầu người xa vắng
Vì đất nước đã hiến dâng thầm lặng
Mãi muôn đời sâu nặng với non sông!
MƠ ƯỚC MÙA ĐÔNG
Sương mù giăng lạnh
một mùa đông
Tháp cổ rêu phong
giữa cõi hồng
Bút tháp nghiên đài
vờn gió lộng
Đêm thanh hương sữa
ngát thơm nồng.
Ta góp tình say
chút ngọt ngào
Gửi hồn ngơ ngẩn
tới trăng sao
Cung Quế Hằng Nga
màu hư ảo
Thi nhân khắp chốn
mãi chiêm bao.
Tỉnh giấc nồng say
vẫn ngỡ ngàng
Đông đến bên đời
gót thênh thang
Hoàng hôn mây tím
chiều bảng lảng
Thiếu nữ bâng khuâng
tiễn thu vàng.
Mùa đến rồi đi
trên phím tơ
Miên man trăng nước
nhạt sương mờ
Thời gian chầm chậm
luồn trong gió
Đợi đến xuân về
gieo ước mơ...
HOÀI TRỊNH IV
Hai mươi Hạ Trắng qua nhanh
Nơi đây Biển Nhớ gọi anh tháng ngày
Tình Xa anh hỡi có hay
Mình em Lặng Lẽ Nơi Này nhớ thương
Uớt Mi mắt lệ sầu vương
Tình Sầu lẻ bóng đêm trường chông chênh.
Trần gian Ở Trọ riêng mình
Bên Đời Hiu Quạnh, Ru Tình trong mơ
Từng Ngày Qua mãi đợi chờ
Trăm năm Tình Nhớ bây giờ mai sau
Bên đời Còn Mãi Tìm Nhau
Mặc cho năm tháng bạc đầu Phôi Pha.
Anh ơi còn nhớ Nguyệt Ca
Ngày xưa mẹ hát Ru Ta Ngậm Ngùi
Tự Tình Khúc nhạc buồn vui
Ru Em thuở ấy ngủ vùi bên song
Ngoài kia phố nhuộm Mưa Hồng
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng dịu êm.
Đêm Hồng đêm lại từng đêm
Ca Dao Mẹ hát ngọt mềm giấc say
Đợi mong Đợi Có Một Ngày
Quê Hương trở lại tháng ngày ấm êm
Không còn Đại Bác Ru Đêm
Người Già Em Bé bên thềm dạo chơi.
Bên đời Gió Cuốn Mây Trôi
Xin em Hãy Sống Giùm Tôi nhé người
Đường Xa Vạn Dặm chơi vơi
Một đời phiêu lãng trong Lời Mẹ Ru
Trăm năm Giọt Lệ Thiên Thu
Bay Đi Thầm Lặng lãng du cuối trời.
Cuối cùng Cũng Sẽ Chìm Trôi
Em ơi hãy nhớ Gọi Đời Lên Mau
Ngoài kia con Sóng Về Đâu
Tôi Tìm Tôi giữa biển sầu thế nhân
Tạ Ơn một đóa tình trần
Đã đưa tôi đến Dấu Chân Địa Đàng.
Hoa Vàng Mấy Độ thu sang
Vàng Phai Trước Ngõ mơ màng lung linh
Chiều qua trong Nắng Thủy Tinh
Ai Ngoài Cánh Cửa một mình đợi ai
Bên đời Nghe Những Tàn Phai
Im nghe Như Tiếng Thở Dài vọng đưa.
Người đi Chìm Dưới Cơn Mưa
Người Về Bỗng Nhớ suốt mùa yêu thương
Còn ai Đi Mãi Trên Đường
Xin Cho Tôi được dặm trường tiễn chân
Ngày Về dẫu có xa xăm
Tôi xin Ru Mãi Ngàn Năm đợi chờ.
Sao Chiều nay cũng ngẫn ngơ
Vết Lăn Trầm lặng tiếng tơ vương buồn
Một Lần Thoáng Có mưa tuôn
Cơn Mưa Mùa Hạ khởi nguồn từ ly
Nỗi buồn Để Gió Cuốn Đi
Về trong Cát Bụi sầu bi kiếp người.
Hoa Buồn rũ cánh chơi vơi
Sương Đêm, Rơi Lệ Ru Người mãi xa
Đường trần Cõi Tạm đi qua
Làm sao tìm thấy Đóa Hoa Vô Thường
Em Đi Bỏ Lại Con Đường
Rời xa nhân thế Về Trong Suối Nguồn!
CHÂN TÌNH
Ngày Mai đến trái tim Hàn toả nắng
Những tủi hờn cùng cay đắng đi qua
Tia nắng Mai làn gió mát hiền hoà
Mang hơi ấm sưởi con tim buốt giá.
Tình Mai đó gửi trao Hàn tất cả
Những yêu thương đã xoá bớt u sầu
Khoé mi buồn thôi lấp lánh dòng châu
Mang ánh sáng thắp tinh cầu tăm tối.
Ngày Mai đến một chương đời thay đổi
Tiếng thơ vui bớt giận dỗi ưu phiền
Trôi nhẹ nhàng trong giấc mộng triền miên
Hàn đã sống với một niềm thương mến.
Tình Mai đó một tình yêu dâng hiến
Gửi trao người thêm lưu luyến niềm mơ
Một tình yêu bao khao khát đợi chờ
Yêu tha thiết mối tình thơ bất diệt
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .