Top 12 Bài thơ hay về lòng biết ơn của học sinh với thầy cô
Biết ơn thầy cô hay còn gọi là truyền thống tôn sư trọng đạo là một trong những đức tính quý báu mà ông cha ta đã lưu truyền hàng ngàn năm qua. Nó cũng...xem thêm ...
NHỚ CÔNG ƠN THẦY CÔ
XA từ đấy, tuổi thơ lưu luyến,
TRƯỜNG của ta thương mến đắm say,
CON nhớ ngày ấy chia tay,
NHỚ bạn hữu, nhớ về thầy biết bao!
ƠN nghĩa ấy làm sao quên được,
THẦY cho con mơ ước đầu đời,
CÔNG thầy con nhớ chẳng phai,
ƠN trường, ơn lớp, ơn người bảo ban!
TRỜI rộng lớn công ơn thầy đó,
BIỂN bao la chan chứa tình con,
ĐỜI trò nguyện tấm lòng son,
NÀY thương, này nhớ để còn mãi thương!
KHẮC trong dạ ước mong đền đáp,
GHI trong tâm khao khát bao ngày,
XA TRƯỜNG CON NHỚ ƠN THẦY,
CÔNG ƠN TRỜI BIỂN ĐỜI NÀY KHẮC GHI!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
NHỚ THẦY
Nhà em ở tận vùng xa
Mẹ ơi có biết ê, a là gì
Hôm nay được Mẹ dắt đi
Đến nhà Thầy giáo chữ thì ở đây
Xoa đầu bảo lớn như vầy
Cố mà học tập nghe thầy nhé con
Vở lòng vần ghép đã tròn
Đi vào lớp một vốn còn sẵn đây
Năm năm giờ đã đổi thay
Học sinh loại giỏi Cô thầy rất thương
Mười năm tốt nghiệp ra trường
Nói sao cho hết tình thương cô thầy
Trở về đường cũ buồn thay
Người trao con chữ ngày nay non ngàn
Cảm ơn những tấm lòng vàng
Của Thầy Cô giáo muôn ngàn yêu thương
Hằng năm Ngày Lễ Hiến Chương
Quay về chốn cũ thấp hương cho Thầy
Các con nhớ mãi công dày
Nhân Ngày Nhà Giáo lời này tri ơn.
Tác giả: Trịnh Hoa
NHỚ ƠN THẦY CÔ!
Đi nửa cuộc đời chợt ngoảnh đầu nhìn lại
Cái thuở hồn nhiên, cắp sách tới trường
Bao nhiêu năm, dáng Thầy Cô thân thương
Vẫn in đậm trong lòng em thủa ấy
Đứng giữa sân trường đây, em vẫn thấy
Lời Thầy Cô, mãi như lời nhắc nhở
Là hành trang để em bước vào đời
Không thể quên bài đầu tiên Thầy dạy
Bâng khuâng nhớ, về tuổi thơ năm ấy
Vẫn vô tư, chưa kịp ngấm chữ Thầy
Bước vào đời, trong guồng quay hối hả
Bỗng sững lòng khi mọi thứ đã qua...
Lời Thầy dạy, mọi điều rất sâu xa
Những mầm xanh, giờ đã đứng ngay hàng
Để bây giờ, như quyển vở sang trang
Thấy ấm lòng, khi cũng là cô giáo!
Tác giả: MaiLan Khánh Hà
NHỚ ƠN THẦY CÔ
Mẹ cha cho vóc dáng này
Thầy cô đem chữ xếp đầy trong con
Mẹ cha mong đức như son
Thầy cô cho trí dựng non núi hồng.
Tháng ngày trộm ước thầm mong
Thầy cô khoẻ mạnh trong lòng con đây
Chở bao nhiêu chuyến đò đầy
Nhớ lời dạy của cô, thầy ngày xưa.
Cuộc đời trải lắm nắng mưa
Giọng thầy ấm áp vẫn chưa phai mờ
Tiếng cô tựa khúc nhạc thơ
Theo con đến tận bến bờ tương lai.
Tác giả: Hồ Viết Bình
CHUYẾN ĐÒ TRI THỨC
Chuyến đò tri thức
Nâng bước con đi
Yêu thương vun vén xuân thì
Vẹn tròn ân đức khắc ghi vào đời.
Chưa một lần vơi
Từng lời tâm huyết
Thầy cô một lòng tha thiết
Vuông tròn nên người con biết yêu thương.
Vững bước tới trường
Vấn vương lời giảng
Biển đời tri thức mênh mang
Ơn cô thầy đó con càng nên khôn.
Quốc túy Quốc hồn
Giang sơn sông núi
Bức tranh thầy vẽ con vui
Thêm yêu đất nước biển trời quê hương.
Ghi khắc tấm gương
Chặng đường mơ ước
Tương lai rộng dài con bước
Mang theo nổi niềm mong ước thầy cô.
Hòa sắc điểm tô
Lời cô vọng mãi
Dòng sông tri thức vươn dài
Công ơn dìu dắt ngày mai rạng ngời.
Tác giả: Phạm Thu
THẦY CÔ TRUYỀN LỬA
"Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thày"
Lời dạy vẫn đúng tới nay
Chẳng ai tài giỏi... Không thày mà nên
Là trò em chẳng thể quên
Từ lúc chưa biết viết tên của mình
Đến khi thành đạt văn minh
Công lao thầy dậy, nên mình mới nên
Em theo gương sáng thầy truyền
Cũng chèo chở khách... Có duyên trò hiền
Trò hiền lại rất hợp duyên
Đầu mê kiến thức, hướng miền tương lai
Có người nói:"chọn nghề sai"
Nghề "bán cháo phổi" chẳng ai mong chờ
Nhưng nghề... em đã tôn thờ
Công lao dạy dỗ, thầy cô chỉ đường
Cái nghề nhà giáo em thương
Cảm ơn thần tượng cho em vương nghề
Tới ngày... Nhà Giáo gần kề
Gió ơi! Xin gió bay về thày cô
Xin trời chữ Thọ... tôi mơ
Gởi về nơi đó... Thầy cô tôi mừng
Nói rằng tôi vẫn cầu mong
Thầy cô vui khỏe... phúc hồng tương lai.
Tác giả: Đinh Thị Hiển
NHỚ MÃI ƠN CÔ
Đến bây giờ em vẫn chẳng thể quên
Những năm tháng đến bên trường bên lớp
Cứ hằng ngày là chúng em tập hợp
Để học hành những con chữ cô trao.
Nay đã xa cảm xúc vẫn dâng trào
Lời cô dạy em khắc vào trong dạ
Nhớ nhiều lắm, cô ơi em nhớ cả
Những khó khăn và vất vả của cô.
Bởi học trò còn khờ dại ngây thơ
Cô mệt lắm khi ra sức uốn nắn
Có nhiều lúc cô cũng nghiêm khắc lắm
Em hiểu mà tất cả bởi thương yêu.
Trên bục giảng cô cứ thế sáng chiều
Truyền tải lại rất nhiều điều thú vị
Giúp chúng em trưởng thành trong suy nghĩ
Hiểu ra sao là đạo lí làm người.
Dạy chúng em cách sống ở trên đời
Phải lễ nghĩa với những người lớn tuổi
Biết yêu thương với các em lớp dưới
Rồi yêu quê, yêu cả những con đường.
Những bài văn rồi lịch sử quê hương
Cô giảng kĩ trò tỏ tường dễ hiểu
Những bài toán cũng nào đâu có thiếu
Công lao cô chỉ các kiểu nhân chia.
Chưa hết đâu ngay cả lúc ra về
Cô lại nhắc phải đi lề bên phải
Chớ hàng ngang rồi đi sang bên trái
Để rồi mà sai phạm luật giao thông.
Nhiều nhiều lắm em nhớ mãi trong lòng
Ơn nghĩa ấy nặng dày như biển cả
Suốt cuộc đời hành trình cô vất vả
Dìu dắt cho bao thế hệ học sinh.
Tác giả: Tinh Tran Thi
ĐẸP LẮM THẦY CÔ ƠI
Có nghề nào... còn cao quý hơn không
Nghề nhà giáo sáng trong lòng gìn giữ
Buông tất cả chỉ còn riêng một thứ
Là tình yêu con chữ đẹp dâng đời
Không ngại ngần đi khắp chốn muôn nơi
Từ núi thẳm biển khơi hay đảo vắng
Bao vất vả dặn lòng luôn cố gắng
Gieo mầm non tỏa sáng những ước mơ
Đẹp làm sao trong ánh mắt trẻ thơ
Thầy cô giáo từng giờ trên bục giảng
Bụi phấn trắng cứ bay bay lảng vảng
Mà lung linh năm tháng nhớ vơi đầy
Ôi công ơn... bao vất vả cô thầy
Trao tri thức chở đầy thêm mơ ước
Đem trí tuệ Việt Nam ta vững bước
Vẹn niềm tin đất nước Việt vươn cao
Thầy cô ơi... niềm kiêu hãnh tự hào
Nghề nhà giáo công lao nhiều lắm lắm
Xin kính tặng ngàn bó hoa tươi tắm
Chúc thầy cô mãi thắm đẹp niềm tin.
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
CẢM ƠN THẦY CÔ
Cảm ơn Thầy Cô đưa đường dẫn lối
Dắt em đi vươn tới những chân trời
Bụi phấn bảng đen lan tỏa sáng ngời
Truyền dạy chữ cho đời em tung cánh
Công Thầy Cô trồng người dày lấp lánh
Đêm thâu dài canh cánh mắt quầng thâm
Dệt giáo án nâng lời giảng bổng trầm
Thắp tri thức sáng tâm tầm lớp trẻ
Dìu dắt trò đi qua nhiều thế hệ
Vươn mình lên băng rẽ sóng ra khơi
Tình Thầy Cô nghĩa bạn tỏa rạng ngời
Lắng đọng mãi cuộc đời trò ghi tạc
Bụi thời gian nhuộm tóc Thầy Cô bạc
Nghĩ suy nhiều mỗi khắc lại già thêm
Trăn trở canh dài thao thức bao đêm
Màu mực tím mắt nhèm thêu con chữ
Trọn cuộc đời trong tim trò chiếm ngự
Ơn nghĩa này như thủ thỉ thầm thì
Mãi nằm lòng suốt nẻo chặng đường đi
Khắc tâm khảm Thầy Cô ngàn thu tạc.
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm
ƠN CÔ, NGHĨA THẦY
"Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy"
Công thầy sánh tựa chân mây
Chữ cô tạc dáng cho "cây" nên người
O, a điểm chín điểm mười
Long lanh ánh mắt em cười cô vui
Vầng dương phía trước đừng lùi
Có công mài sắt ngọt bùi mai sau
Thầy cô chẳng quản công đầu
Đưa đò tri thức sông sâu ngại gì
Mỗi năm lại một chuyến đi
Chắp thêm đôi cánh thiên di tung trời
Hai mươi, mười một rạng ngời
Hiến chương nhà giáo nhớ ơn cô thầy
Mái trường yêu dấu còn đây
Bảng đen phấn trắng thơ ngây năm nào
Bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào
Một thời thơ dại đi vào trong mơ
Hôm nay ngồi viết vần thơ
Ghi sâu "nửa" chữ ơn cô nghĩa thầy...
Tác giả: Dạ Quỳnh
DẠ THƯA THẦY
Ngày mai thôi các em sẽ ra trường
Bay đi khắp những phương trời mơ ước
Bao thành quả những gì em có được
Là có thầy luôn dõi bước động viên.
Từ bài vỡ lòng buổi học đầu tiên
Những kiến thức truyền cho em tất cả
Rồi đây đường đời lạ quen vấp ngã
Đừng để mình nghiêng ngả nhớ không em.
Dạ thưa thầy những bài giảng thân quen
Đã nâng cánh cho em vào cuộc sống
Thầy cho cả con đường hồng trải rộng
Mỗi bước đi luôn có bóng hình thầy.
Dạ thưa thầy em có được hôm nay
Ơn tất cả bàn tay người chăm sóc
Con trở lại chốn xưa ngôi trường học
Lớp còn đây - Đâu tiếng dáng của thầy.
Tác giả: Chu Long
BIẾT ƠN NGƯỜI GIEO MẦM!
Lái đò đưa khách qua sông
Một đời với cả tấm lòng thầy tôi
Chuyên tâm chở đạo trồng người
Ươm mầm xanh để cho đời thắm xanh.
Lớp em tiếp bước lớp anh
Trò mang kiến thức trưởng thành ra đi
Chỉ mình thầy vẫn say mê
Ung dung trên bến sông quê đưa đò
Gạt ưu phiền với âu lo
Thầy nâng đôi cánh học trò bay cao
Bao nhiêu tình cảm ngọt ngào
Cùng bao khát vọng gửi trao một thời
Theo chân trò đến muôn nơi
Để lại mái tóc thầy tôi bạc dần.
Tấm gương đức độ, nghĩa nhân
Qua năm tháng cứ sáng dần trong tôi.
Thảo thơm thấm đẫm tình người
Theo tôi suốt cả một thời ấu thơ
Để nay xanh những ước mơ
Loang trên màu áo bãi bờ quê hương.
Tác giả: Tại Hoàng Văn
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .