Top 12 Bài thơ hay viết về tình yêu
Khi yêu bạn sẽ trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Nó không chỉ là những cảm xúc vui hay buồn mà còn cả những thăng trầm của từng sự kiện, khoảnh...xem thêm ...
TÌNH YÊU KHÔNG CẦN BẢN NHÁP
Thơ Phan Huy Hùng
Tình yêu
Em không cần bản nháp
Cắt gọt ngôn từ bẩy bóng trơn tru
Em cần cái dại khờ
Từ đôi môi run rẩy
Chín đỏ vành tai
Đôi khi chỉ bên này lại ra phía ấy
Chấm lửng đợi chờ mai ...
Tình yêu
Nếu bản nháp kéo dài
Khiến ai ngái ngủ
Cứ im lặng đôi tay nhắn nhủ
Đủ cho hơi ấm lan truyền
Theo tế bào thớ thịt rung lên ...
Tình yêu
Thiêng liêng như vành đai biên giới
Không dễ bước qua
Như phút giây giao thừa năm cũ năm mới
Rưng rưng giọt lệ nhoà ...
Tình yêu ... tình yêu muôn thuở
Cái chưa từng chạm tới
Luôn văng vẳng bên tai tiếng ai mời gọi
Thoắt đến lại đi
Thoắt đi lại đến
Không bản nháp vẽ tô mây trời gió biển
Chỉ một lời thật như tháng năm!
VỀ VỚI TÌNH YÊU
Thơ Lan Vương
Về thôi anh
Về với tình yêu
Mình về với chênh chao tuổi chiều xô lệch
Đã dốc cạn men say những cuộc tình chống chếnh
Đắng đót nhiều rồi..
Nên giờ còn trơ lại nỗi đau
Tin yêu ở đâu?
hay đã lạc?
Bóng chiều rêu phong
những mảng hồn xơ xác
Những mảnh hồn đổ nát
Vất vưởng tháng năm héo hắt niềm tin
Ta thương nhau từ vạn kiếp mưu sinh
Dựa vào nhau tìm bình yên quên bão giông mờ tối
Chuyến tàu độc hành đã bỏ theo gã khờ nông nổi
Trả lại cho ta ấm áp cuộc đời
Về đi anh
Về với tình yêu
Ngại ngần chi mà dối
Nếp nhà giản đơn, trái tim em nóng hổi
Ta thương nhau
đời dẫu trăm đường ngàn lối
Lối cuối cùng
Có em - anh và hạnh phúc diệu vời.
20/6/2021
XUÂN THÌ
Thơ Hương mrs- le
Đừng vội đi
Chén xuân tình chưa cạn
Vẫn nồng nàn say đắm mắt môi nhau
Như giọt mưa đang về bên ruộng hạn
Lúa đương thì thai nghén một mùa sau
Em đừng đi
Áo nàng Bân chưa tặng
Em hồi xuân, thương lắm giấc xuân thì
Ta khao khát biển tình em gió lộng
Có lẽ nào em dứt áo ra đi?
Sài Gòn 4-4/2022
NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ
Thơ Hồ Viết Bình
Em chỉ muốn những điều bình dị
Kể từ khi hai đứa sống chung nhà
Rộn tiếng cười những đứa trẻ ê, a
Tiếng mẹ, cha dạy các con học chữ.
Em chỉ muốn những điều bình dị
Kể cả khi cuộc sống đã đủ đầy
Gia đình ta ngày nào cũng sum vầy
Bên mâm cơm tự tay em chế biến.
Em chẳng muốn những điều gì to lớn
Anh được làm ông nọ, bà kia
Những điều đó với em là phù phiếm
Cứ bằng lòng với hạnh phúc giản đơn.
Rồi mai kia bên bờ dốc nghiêng nghiêng
Anh sẽ thấy bình yên và thanh thản
Xung quanh ta có rất nhiều bè bạn
Tiếng cười vang như một thuở học trò.
NGỌN GIÓ TÌNH YÊU
Thơ Nga Lê
Gió ào ạt thổi chiều nay
Hàng cây xõa tóc như say gió về
Gió đùa Cỏ rạp chân đê
Gió tung cánh Én bay về phương Nam
Gió dìu tiếng sáo nồng nàn
Gió nâng Diều để hát vang bầu trời
Lòng người gửi gió chơi với
Theo chân Gió thổi phương Trời nào đây?
Căn nhà trống gió thổi đầy
Đêm dài lặng lẽ Gió quay bốn bề
Gió ơi!sao thấy não nề
Lời tâm sự Gió gửi về cho ai?
Nằm nghe tiếng Gió thở dài
Hình như Gió nói bên tai của mình
Thương cho kiếp Nhện giăng mành
Nhả tơ đút đoạn nên đành đa đoan
Trăng khuya quyện gió mây ngàn
Lỡ câu hẹn ước tình mang trọn đời
Gió đừng thổi nữa Gió ơi!
Lặng yên nhé! để cho tôi nhớ người.
Ngày 24/4/2021.
MÙA THƯƠNG
Thơ Sơn Nữ
Tháng tư về
Em lặng bước chơi vơi
Muôn hoa nở
Đầy trời
Dâng cánh thắm.
Anh ở đâu
ơi ngọt ngào giọt nắng
Đổ vào em
chìm đắm một cuộc say…
Em hỏi rừng
Hỏi núi
Em hỏi mây
Mối duyên anh
tràn đầy
ngọn thác đổ.
Trăm cơn lũ
chảy dồn vào nỗi nhớ
Sóng lòng em
gán nợ một người trai
Xuân qua rồi
Hè lại đến bồng lai
Rượu em cất
miệt mài
anh còn nhấp?
Con suối chảy
từ em
từng nhịp đập
Đợi chờ anh
ngây ngất cả mùa thương…
PHƯỢNG VẪN ĐỎ NGUYÊN
Thơ Trần Lộc
Mong manh một thủa phượng hồng
Cuối chiều lòng nặng gánh gồng nhớ nhung
Lối xưa mờ dấu chân chung
Lần tìm khắc khoải khôn cùng tuổi thơ
Giá như ngày ấy...bây giờ
Lục bình đâu có lững lờ buông trôi
Vậy mà... chẳng cất nổi lời
Mỗi lần phượng nở rối bời lòng ai
Mùa thi rơi vỡ làm hai
Mải mê sức thỏa chí trai tang bồng.
Giật mình đò đã sang sông,
đành gom thầm kín ...theo chồng bỏ quên
Bao mùa, phượng vẫn đỏ nguyên
Tận cùng góc nhớ nỗi niềm nào vơi
Vẳng trong lời gió...à ơi
trăng mồng vẫn đấy dõi người bên sông...
Ninh Bình, 23.5.2021
BẾN CHỜ
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Đông về gió rít triền đê
Áo dày mấy lớp vẫn tê tái lòng
Người đi biền biệt như không
Cỏ may bịn rịn chờ mong ngày về
Đò chiều gác mái sông quê
Đợi người lỡ hẹn não nề tâm can
Gió đông se sắt bẽ bàng
Sóng xô ì oạp nhập nhoàng đò ơi
Bập bềnh lạc cánh bèo trôi
Gió dềnh sóng dập hỡi ôi thân bèo
Xót xa xa xót đuổi đeo
Đời cuồn cuộn sóng trôi vèo ngày xuân
Thương đò thương bến vạn lần
Thương bèo thương cỏ thương thân mưa tràn
Thời gian dẫu mãi phũ phàng
Bến chờ bến đợi mơ màng đoàn viên.
DAY DỨT
Thơ Hà Nguyễn
Đừng tự trách ngày xưa quên lời hứa
Để môi ngoan khô cứng những câu thề
Ừ cũng biết duyên tình ta chỉ thế
Đêm thì thầm độc ẩm với trăng khuya
Đừng tự trách ngày xưa rơi hẹn ước
Bao lần qua đứng giữa ngã ba đời
Lòng đa nghĩa cuộc vui tàn chưa tới
Chỉ riêng lời tha thiết mãi xa xôi
Đừng tự trách ngày xưa chưa kịp nói
Khó chi đâu chỉ ba tiếng thế mà…
Người nuối tiếc những điều không thể có
Cuộc vui tàn căn gác trọ chia đôi
Đừng hờn trách chắc gì sau gặp nữa
Chấp niệm chi mọi chuyện vẫn đã từng
Tình duyên đó tạo xoay vần tung hứng
Tóc phai màu ngồi nhắc chuyện rưng rưng…
Hà Nguyễn 4/4/22
NGÀN ĐÊM SAU NỮA
Thơ Tình Cuối
Đêm nay nữa và ngàn đêm sau nữa
Tôi với người lần lựa mãi lời thương
Hạnh phúc kia sao nhiều nỗi đoạn trường
Lệ em giấu, phấn hương thời son trẻ
Giọt cà phê ngậm ngùi rơi thật khẽ
Hai đứa ngồi, lặng lẽ đếm thời gian
Kìa đêm nay, chút hạnh phúc nồng nàn
Mùi hơi ấm chảy tràn qua kẽ tóc
Đêm nay nữa, tôi ơi đừng bật khóc
Kí ức xa vời moi móc càng đau
Bởi những gì đẹp đẽ nhất về nhau
Mai nếu lỡ chôn vùi vào quá khứ
Có lỗi lầm, hãy bao dung tha thứ
Cả lần tổn thương đầy ứ tâm hồn
Anh lại về ôm choàng lấy hoàng hôn
Giả vờ vịt dại khôn đời mai mỉa
Đêm khao khát bầu ngực căng tròn trịa
Bỗng nhạt nhòa từ phía ấy không nhau
Mưa hắt hiu, buồn gối chiếu nát nhàu
Bên hàng xóm đêm sầu, đèn hiu hắt
Này ân ái, này lõa lồ chân thật
Kiếp sông hồ tất bật cõi trần ai
Theo thời gian liệu đã kịp tàn phai
Đừng dối trá, đêm dài đêm cô quạnh
Đêm hoang vu nơi cuối trời giá lạnh
Tấm hình hài canh cánh mộng cuồng mê
Đêm thật dài, dài dằng dặc lê thê
Từ dạo ấy nguyện thề đành dang dở.
EM CÓ VỀ
Thơ Nam Bùi
Em có về nhặt hoa gạo cùng anh?
Tháng Ba đã buông mành câu ước hẹn
Lời đã ngỏ theo từng đàn chim én
Ru khoảng trời trọn vẹn buổi chiều quê
Giọt sương rơi cỏ mướt phủ ngõ thề
Bàn chân nhỏ làm say mê buổi ấy
Vòng tay ẵm tim rộn ràng đến vậy
Dệt màu thương biết mấy nụ thêm hồng
Em có về để tiễn hàn lạnh đông
Nàng Bân tủi gánh gồng trăm niềm nhớ
Nghìn câu hát khúc tình ca vương nợ
Vạn dư âm lấy cớ để dùng dằng
Em có về vườn cũ rủ hái trăng
Mùa đang thở thăng bằng khuông mộng ái
Tràn nhựa sống một thời yêu ngây dại
Bưởi ngát hương đượm trái ngọt duyên mình
Em có về tìm buổi sớm bình minh
Tia nắng mới đang chùng chình nhạc dạo
Chim quấn quyện trên cành thật huyên náo
Em có về nhặt hoa gạo cùng anh?
TÌNH YÊU CỎ DẠI
Thơ Minh Xuyến
Hãy yêu nhau như tình yêu của ĐẤT
chắt tinh hoa dâng mật ngọt cho đời
Sóng gió gập ghềnh chẳng bị buông trôi
Cứ thấm đẫm cho cây đời xanh tốt!
Mình bên nhau như tình yêu của NƯỚC
Hoà tan ra cả cay đắng, ngọt bùi
Ta dung hoà. bù đắp... bởi thương thôi
Chảy trong nhau tới ngày ra biển rộng!
Mình thương nhau như tình yêu của NẮNG
là niềm tin và hy vọng cho người
Cảm ơn đời mỗi buổi sáng tinh tươi
Lại dâng, trao những nụ cười hạnh phúc!
Nâng đỡ hai ta như GIÓ kia hiền thục
Cùng bay lên bằng đôi cánh thiên thần
Sống yên bình bởi hạnh phúc từ tâm
Bằng lòng nhé… cần gì hơn thế nhỉ!
Thật giản đơn chẳng mơ điều tuyệt mỹ
Tan vào nhau như những áng MÂY bồng
Nắm tay nào…cùng đi khắp không chung
Ban sơ thế một mối tình CỎ DẠI
Quấn quýt….
tựa nương
bên lòng mãi mãi!
Hãy đăng nhập để bình luận
Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .