Top 6 Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) hay nhất

61

Mời các bạn tham khảo một số bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) hay nhất mà Alltop.vn đã tổng hợp trong bài viết dưới đây. Chúc các bạn học tốt!...xem thêm ...

Top 0
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 1

Chuẩn bị

Yêu cầu (trang 91 sgk Ngữ văn 8 Tập 1):

- Xem lại khái niệm truyện cười ở phần Kiến thức ngữ văn để vận dụng vào đọc hiểu văn bản này.

- Khi đọc hiểu văn bản truyện cười, các em cần chú ý:

+ Đó là truyện cười dân gian hay truyện cười hiện đại? Truyện kể lại sự việc gì? Sự việc ấy xảy ra trong bối cảnh nào? Cốt truyện có gì đặc biệt?,…

+ Đặc điểm của truyện cười được thể hiện trong văn bản ở những phương diện nào (cốt truyện, nhân vật, hành động, lời thoại, thủ pháp trào phúng, kết thúc bất ngờ,…)?

- Đọc trước truyện Cái kính, tìm hiểu thông tin về nhà văn A-dít Nê-xin.

- Hãy tìm, ghi lại một vài ý kiến về mục đích, đặc điểm, vai trò và tác dụng của truyện cười (dân gian hay hiện đại).

- Hãy nhớ lại và chuẩn bị kể cho bạn nghe về một hiện tượng hoặc tình huống hài hước mà em đã gặp trong cuộc sống.

Trả lời:

- Văn bản là truyện cười hiện đại. Truyện “Cái kính” kể lại câu chuyện một người bị “bệnh” tưởng, mắt bình thường nhưng vì ám ảnh mắt mình bị bệnh nên đi khám bác sĩ. Mỗi bắc sĩ phán một kiểu khác nhau, ngược nhau cho đến khi anh bị ngã, kính rơi ra, bị vỡ thì lúc đó anh mới nhìn mọi thứ rõ ràng.

- Đặc điểm của truyện cười được thể hiện trong văn bản ở những phương diện:

+ Cốt truyện: kể về những lần đi khám và cắt mắt kính của nhân vật “tôi”, và khi mắt anh có thể nhìn thấy rõ ràng cũng là lúc mắt kính bị vỡ.

+ Nhân vật: nhân vật “tôi”, các bác sĩ ở bệnh viện tư, bệnh viện nhà nước, từ Mỹ, Đức về khám.

+ Hành động thông qua mỗi lần đi khám và cắt mắt kính của nhân vật “tôi”.

+ Lời thoại: hóm hỉnh, hài hước.

+ Thủ pháp trào phúng: sau những lần đi khám mắt để cắt kính, hết bị buồn nôn, đau mắt, không thể sinh hoạt bình thường,…cho đến khi anh bị ngã, kính rơi ra thì lúc đó anh mới nhìn mọi thứ rõ ràng. Và khi về kể với vợ của mình, anh mới biết chiếc kính của mình rơi ra từ lúc đó.

+ Kết thúc bất ngờ: anh bị ngã, kính rơi vỡ nhưng anh lại nhìn rõ mọi thứ hơn cả khi đeo kính.

- Thông tin về nhà văn A-dít Nê-xin: là một nhà văn nổi tiếng của Thổ Nhĩ Kỳ.

+ Ông sinh ngày 20 tháng 12 năm 1915 và mất ngày 6 tháng 7 năm 1995. Ông sinh ra tại Heybeliada, Istanbul – là thành phố lớn nhất của Thổ Nhĩ Kì.

+ Người ta biết đến ông không chỉ là một nhà hoạt động chính trị với những phát ngôn “chấn động” về tín ngưỡng, tôn giáo, mà hơn hết chính là khối lượng lớn các sáng tác của ông.

+ Ông đạt được rất nhiều thành tựu ở các quốc nha như Thổ Nhĩ Kì, Liên Bang Xố Viết, Ý, Bulgaria. Những tác phẩm của ông còn được lan truyền rộng rãi và dịch ra hơn 30 thứ tiếng khác nhau. Nửa đời sau, ông là một trong số ít các nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ sống hoàn toàn bằng thu nhập từ các sáng tác của mình.

+ Sự nghiệp văn chương: sáng tác đa dạng các thể loại, tiêu biểu là tiểu thuyết và truyện cười.

- Một vài ý kiến về mục đích, đặc điểm, vai trò và tác dụng của truyện cười (dân gian hay hiện đại):

+ Mục đích: nhằm mục đích giải trí là chủ yếu, song nó cũng có tính chất phê phán nhẹ nhàng những thói xấu của người bình dân, những lầm lẫn, hớ hênh, những tình huống trớ trêu.

+ Đặc điểm: ngắn gọn, nặng về lí trí, có kết cấu chặt chẽ và kết thúc đột ngột, bất ngờ.

+ Vai trò: đem lại tiếng cười giải trí thư giãn, đồng thời ẩn chứa trong đó là những bài học ý nghĩa về cuộc sống.

+ Tác dụng: giải trí và giáo dục con người.


Đọc hiểu

* Nội dung chính: Truyện “Cái kính” kể lại câu chuyện một người bị “bệnh” tưởng, mắt bình thường nhưng vì ám ảnh mắt mình bị bệnh nên đi khám bác sĩ. Mỗi bắc sĩ phán một kiểu khác nhau, ngược nhau cho đến khi anh bị ngã, kính rơi ra, bị vỡ thì lúc đó anh mới nhìn mọi thứ rõ ràng.


*Trả lời câu hỏi giữa bài:

Câu 1 (trang 91 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Vì sao nhân vật “tôi” muốn đeo kính?

Trả lời:

- Nhân vật “tôi” muốn đeo kình vì muốn bản thân giống người tri thức.


Câu 2 (trang 92 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật “tôi” bị bệnh gì và hậu quả của việc đeo kính thế nào?

Trả lời:

- Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật “tôi” bị cận thị, 1,75 đi-ốp và phải đeo kính. Hậu quả là anh ta thấy mặt mảy sa sầm, buồn nôn.


Câu 3 (trang 92 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Kính mới khác kính cũ như thế nào?

Trả lời:

- Đeo kính mới, nhân vật “tôi” không còn cảm thấy chóng mặt, buồn nôn. Thay vào đó, anh ta bị chảy nước mắt, lúc nào mắt cũng đỏ hoe, thương xót.


Câu 4 (trang 93 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Chiếc kính thứ ba gây ra hậu quả gì?

Trả lời:

- Hậu quả: nhìn mọi vật bị sai lệch hình ảnh, lúc to lúc nhỏ, không thể sinh hoạt bình thường được.


Câu 5 (trang 93 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Chiếc kính thứ tư có hạn chế gì?

Trả lời:

- Hạn chế: nhìn mọi vật đều thành hai.


Câu 6 (trang 94 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Cuối cùng, các bác sĩ có xác định được bệnh mắt của nhân vật “tôi” không?

Trả lời:

- Cuối cùng, các bác sĩ không xác định được bệnh mắt của nhân vật “tôi”.


Câu 7 (trang 94 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Điều gì đã xảy ra với nhân vật “tôi”?

Trả lời:

- Nhân vật “tôi” đi trên cầu, bước hụt và ngã lăn quay xuống đất, làm văng chiếc kính văng ra xa. Sau khi nhờ người tìm kính, anh ta đeo kính vào và mọi thứ bỗng trở nên sáng, rõ ràng.


Câu 8 (trang 94 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Kết thúc truyện có gì bất ngờ?

Trả lời:

- Chiếc kính bị vỡ rơi mất mắt kính.


* Trả lời câu hỏi cuối bài:

Câu 1 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Hãy tóm tắt nội dung của truyện Cái kính. Nội dung của truyện liên quan như thế nào đến tên tập sách Những người thích đùa của Nê-xin?

Trả lời:

- Tóm tắt nội dung: Truyện “Cái kính” kể lại câu chuyện một người bị “bệnh” tưởng, mắt bình thường nhưng vì ám ảnh mắt mình bị bệnh nên đi khám bác sĩ. Mỗi bắc sĩ phán một kiểu khác nhau, ngược nhau cho đến khi anh bị ngã, kính rơi ra, bị vỡ thì lúc đó anh mới nhìn mọi thứ rõ ràng.

- Nội dung truyện “Cái kính” như là một câu chuyện đùa, phê phán một cách nhẹ nhàng những người hay mắc “bệnh” tưởng, tự ám ảnh, nghe dư luận bên ngoài mà không tin vào chính mình,… Qua đó cũng phê phán một số thầy thuốc, bác sĩ chuyên môn kém, hay phán bệnh bừa bãi. Nội dung ấy phù hợp với cái tên chung của tập sách là Những người thích đùa.


Câu 2 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Nêu hậu quả của mỗi lần nhân vật “tôi” thay kính mới.

Trả lời:

- Lần thứ nhất: bị buồn nôn và chóng mặt.

- Lần thứ hai: nước mắt chảy, đỏ hoe.

- Lần thứ ba: nhìn thấy vật gì cũng xa dần, không thể sinh hoạt bình thường được.

- Lần thứ tư: nhìn mọi thứ từ một hóa thành hai.

- Lần thứ năm: không phân biệt được sáng tối.

- Lần thứ sáu: nhìn xa thấy gần.

- Những lần tiếp theo: nhìn cái gì cũng ra màu xanh, mọi thứ lẫn lộn hết.


Câu 3 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Em có nhận xét gì về các bác sĩ khám mắt và nhân vật “tôi” trong truyện cười này? Điều gì là sự thật và điều gì đã được phóng đại?

Trả lời:

- Các bác sĩ chuyên môn kém, khám bệnh sơ sài, hay phán bệnh bừa bãi, mỗi người một kiểu.

- Sự thật: có một số người thường mắc “bệnh” tưởng, tự ám ảnh mình do ảnh hưởng từ dư luận ben ngoài, tự làm khổ chính mình. Và có một số thầy thuốc chuyên môn kém.

- Điều được phóng đại: Nhân vật “tôi” đi khám mắt nhiều lần, mỗi lần đi khám lại phát hiện ra một loại bệnh về mắt. Cuối cùng, ngã vỡ kính mới biết mình không bị bệnh gì cả.


Câu 4 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Hãy phân tích một số đặc điểm của truyện cười được thể hiện ở văn bản Cái kính.

Trả lời:

- Truyện ngắn gọn, cốt truyện đơn giản, ít nhân vật: Truyện kể về những lần đi khám và cắt mắt kính của nhân vật “tôi”, và khi mắt anh có thể nhìn thấy rõ ràng cũng là lúc mắt kính bị vỡ.

- Truyện như là một câu chuyện đùa, phê phán những người hay mắc “bệnh” tưởng, tự ám ảnh, nghe dư luận bên ngoài mà không tin vào chính mình, và sự thiếu trách nhiệm của một số y, bác sĩ.

- Truyện đưa ra các chi tiết gây cười theo trình tự logic, tạo nên những tình huống bất ngờ kết hợp sử dụng biện pháp trào phúng khiến câu chuyện về nhân vật “tôi” trở nên hấp dẫn, hài hước.


Câu 5 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Theo em, truyện Cái kính nêu lên và châm biến, phê phán điều gì? Điều đó có ý nghĩa với cuộc sống hôm nay như thế nào?

Trả lời:

- Phê phán những người hay mắc “bệnh” tưởng, tự ám ảnh, nghe dư luận bên ngoài mà không tin vào chính mình, và sự thiếu trách nhiệm của một số y, bác sĩ.

- Thông điệp, tư tưởng của truyện vẫn luôn mới mẻ và cần thiết với cuộc sống con người ngày nay.


Câu 6 (trang 95 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Từ điển tiếng Việt giải nghĩa từ bệnh tưởng là “trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải”. Theo em, nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng hay không? Vì sao?

Trả lời:

- Theo em, nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng vì tình trạng mắt đang bình thường, không có vấn đề gì nhưng vẫn muốn đeo kính để khiến mình trông tri thức hơn. Sau những lần đi cắt kính và ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống hằng ngày, anh ta vẫn nghĩ mắt mình có vấn đề chứ nhất quyết không chịu bỏ kính ra.

Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Top 1
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 2

Chuẩn bị 1

Câu 1 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Đó là truyện cười dân gian hay truyện cười hiện đại? Truyện kể lại sự việc gì? Sự việc ấy xảy ra trong bối cảnh nào? Cốt truyện có gì đặc biệt?...

Phương pháp giải:

Xem phần Kiến thức ngữ văn

Lời giải chi tiết:

Đó là truyện cười hiện đại.

Truyện kể về nhân vật "tôi" một người thích tỏ ra mình là một tri thức chính hiệu.


Chuẩn bị 2

Câu 2 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Đặc điểm của truyện cười được thể hiện trong văn bản ở những phương diện nào (cốt truyện, nhân vật, hành động, lời thoại, thủ pháp trào phúng, kết thúc bất ngờ,…)?

Phương pháp giải:

Xem lại phần Kiến thức ngữ văn

Lời giải chi tiết:

- Xung đột kịch: xung đột giữa sự thật thà và bệnh ảo tưởng.

- Nhân vật: các nhân vật có sự không tương xứng giữa bên trong và bên ngoài

- Hành động: mâu thuẫn với phẩm chất.


Chuẩn bị 3

Câu 3 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Đọc trước truyện Cái kính và tìm hiểu thêm thông tin về nhà văn A-dít Nê-xin.

Phương pháp giải:

Tìm hiểu thêm thông tin về nhà văn A-dít Nê-xin

Lời giải chi tiết:

A-dít Nê-xin (1915-1995), nhà văn người Thổ Nhĩ Kỳ


Chuẩn bị 4

Câu 4 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Hãy tìm, ghi lại một vài ý kiến về mục đích, đặc điểm, vai trò và tác dụng của truyện cười (dân gian hoặc hiện đại)

Phương pháp giải:

Ghi lại một vài ý kiến về mục đích, đặc điểm, vai trò và tác dụng của truyện cười

Lời giải chi tiết:

Mục đích của truyện cười: Mua vui giải trí (nhằm mục đích giải trí là chủ yếu). Phê phán: phê bình, lên án thói hư tật xấu của con người. Đả kích: vạch trần cái ác, cái xấu có tính bản chất của giai cấp thống trị (thời xưa)


Chuẩn bị 5

Câu 5 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Hãy nhớ lại và chuẩn bị kể cho bạn nghe về một hiện tượng hoặc tình huống hài hước mà em đã gặp trong cuộc sống

Phương pháp giải:

Trả lời theo ý hiểu

Lời giải chi tiết:

Thầy bói xem voi là câu chuyện dân gian Việt Nam thuộc thể loại ngụ ngôn châm biếm ở Việt Nam và trở thành câu thành ngữ tương tự. Nguồn gốc của câu chuyện này từ những câu chuyện ngụ ngôn về Con voi và những kẻ mù (Blind men and an elephant) bắt nguồn từ truyện ngụ ngôn Trung Hoa cổ đại, từ đó nó đã được truyền bá rộng rãi. Đó là câu chuyện về một nhóm người mù chưa từng gặp voi bao giờ và họ đã tìm hiểu và hình dung ra con voi bằng cách chạm vào nó. Mỗi người mù cảm nhận thấy một bộ phận khác nhau của cơ thể voi, nhưng chỉ một bộ phận riêng lẻ. Sau đó, họ mô tả con voi dựa trên kinh nghiệm hạn hẹp của họ và mô tả của họ về con voi khác nhau. Trong một số phiên bản, họ nghi ngờ rằng người kia không trung thực và họ ra tay đánh nhau.


Đọc hiểu 1

Câu 1 (trang 91, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Vì sao nhân vật “tôi” muốn đeo kính?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Nhân vật “tôi” muốn đeo kính vì muốn mình ra dáng một người tri thức. Anh ta muốn ai nhìn vào cũng bảo anh ta là bác học.


Đọc hiểu 2

Câu 2 (trang 92, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật “tôi” bị bệnh gì và hậu quả của việc đeo kính thế nào?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật "tôi" bị cận thị 1,75 đi-ốp.

Hậu quả là cứ đeo kính là anh ta thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được, thậm chí là có nhiều lần nôn thật


Đọc hiểu 3

Câu 3 (trang 92, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Kính mới khác kính trước như thế nào?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Kính trước là kính cận thị 1, 75 đi-ốp thì kính thứ hai là kính viễn thị 2 đi - ốp. Nhân vật "tôi" chuyển từ chóng mặt, buồn nôn sang mắt đỏ hoe như khóc.


Đọc hiểu 4

Câu 4 (trang 93, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Chiếc kính thứ ba gây ra hậu quả gì?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Cặp kính này khiến nhân vật "tôi" nhìn cái gì cũng như lùi hẳn ra xa, khó bắt tay người quen, nhìn cái gì cũng bé xíu, không ăn uống được.


Đọc hiểu 5

Câu 5 (trang 93, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Chiếc kính thứ tư có hạn chế gì?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Chiếc kính thứ tư khiến nhân vật nhìn cái gì cũng hóa hai. 


Đọc hiểu 6

Câu 6 (trang 94, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Cuối cùng, các bác sĩ có xác định được bệnh mắt của nhân vật “tôi” không?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Cuối cùng, các bác sĩ không xác định đúng được bệnh của nhân vật "tôi", mỗi ông bảo một kiểu.


Đọc hiểu 7

Câu 7 (trang 94, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Điều gì đã xảy ra với nhân vật “tôi”?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Nhân vật "tôi" nhìn cái gì cũng không rõ ràng, khi xa, khi gần khi đen khi đục,... Kết quả là một lần anh ta bước hụt và ngã lăn quay xuống dưới.


Đọc hiểu 8

Câu 8 (trang 94, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Kết thúc truyện có gì bất ngờ?

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn văn

Lời giải chi tiết:

Bất ngờ ở chỗ nhân vật tôi có thể nhìn rõ mọi thứ khi chiếc kính bị vỡ, bởi mắt anh ta vốn chẳng bị gì hết.


CH cuối bài 1

Câu 1 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Hãy tóm tắt nội dung của truyện Cái kính. Nội dung của truyện liên quan như thế nào đến tên tập sách Những người thích đùa của Nê-xin?

Phương pháp giải:

Đọc và tóm tắt văn bản

Lời giải chi tiết:

Truyện Cái kính kể về nhân vật "tôi" một người thích tỏ ra mình là một tri thức chính hiệu. Vì muốn đeo kính, anh ta đi khám mắt. Lần đầu, bác sĩ bị bảo anh ta cận và cho anh ta đeo kính cận, kết quả là khi đeo anh ta luôn cảm thấy buồn nôn. Lần hai đi khám, anh ta bị bảo là mắt bị viễn thị, anh ta đeo kính mới mà mắt lúc nào cũng đỏ hoe. Lần thứ ba đi khám, người ta bảo anh bị loạn thị, anh đeo kính thì nhìn cái gì cũng lùi ra xa khiến anh khó khăn trong giao tiếp và ăn uống. Lần thứ tư đi khám, anh đeo kính mới nhìn cái gì cũng hóa hai. Lần thứ năm đi khám, bác sĩ phán anh một mắt viễn thị, một mắt cận thị. Anh đổi sang kính khác và không phân biệt được sáng, tối nữa. Sau đó anh đi khám ở nhiều nơi khác, lại uống thuốc, lại tiêm... những vẫn không nhìn rõ được. Một lần anh bị ngã, kính rơi ra, người khác giúp anh nhặt lại. Từ lúc đó anh nhìn cái gì cũng rõ hẳn. Đến khi vợ anh nhắc, anh mới biết kính mình bị vỡ.


CH cuối bài 2

Câu 2 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Nêu hậu quả của mỗi lần nhân vật “tôi” thay kính mới.

Phương pháp giải:

Đọc kĩ văn bản

Lời giải chi tiết:

- Lần 1: Cứ đeo vào là “tôi” thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được.

- Lần 2: Anh ta đeo kính mới mà mắt lúc nào cũng đỏ hoe.

- Lần 3: Anh đeo kính thì nhìn cái gì cũng lùi ra xa khiến anh khó khăn khi bắt tay, đi lại và ăn uống.

- Lần 4: Anh đeo kính mới nhìn cái gì cũng hóa hai.

- Lần 5: Anh đổi sang kính khác và không phân biệt được sáng, tối nữa.

- Lần 6: Nhìn cái gì ở xa cũng thấy gần.


CH cuối bài 3

Câu 3 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Em có nhận xét gì về các bác sĩ khám mắt và nhân vật “tôi” trong truyện cười này? Điều gì là sự thật và điều gì đã được phóng đại?

Phương pháp giải:

Đọc văn bản và nhận xét

Lời giải chi tiết:

Các bác sĩ trong truyện là những người không có chuyên môn, hành nghề không có tâm. Nhân vật “tôi” là một người ham sĩ diện.

Mắt của nhân vật "tôi" vốn chẳng bị gì hết là thật nhưng lại bị phóng đại thành có bệnh, rồi bệnh này sang bệnh kia. Các ông bác sĩ chê nhau nhưng chính mình cũng khám không ra.


CH cuối bài 4

Câu 4 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Hãy phân tích một số đặc điểm của truyện cười được thể hiện ở văn bản Cái kính.

Phương pháp giải:

Đọc phần Kiến thức ngữ văn

Lời giải chi tiết:

Truyện mang yếu tố gây cười cho người đọc: Nhân vật "tôi" vốn chẳng bị gì, vì muốn giả tri thức mà đi khám mắt kết quả bị bác sĩ cho đeo kính sai.

Truyện xây dựng, tạo nên những yếu tố gây cười: Các ông bác sĩ dù khám không ra bệnh nhưng người sau mắng người trước và đều khám không ra bệnh. Kết quả bệnh nhân vốn chẳng bị gì.

Truyện áp dụng các phương pháp gây cười một cách linh hoạt, sử dụng nhiều yếu tố bất ngờ và phóng đại. Nhờ đó câu chuyện sẽ càng tăng thêm tính hài hước.


CH cuối bài 5

Câu 5 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Theo em, truyện Cái kính nêu lên và châm biếm, phê phán điều gì? Điều đó có ý nghĩa với cuộc sống hôm nay như thế nào?

Phương pháp giải:

Trả lời theo ý hiểu

Lời giải chi tiết:

Truyện Cái kính nêu lên và châm biếm, phê phán về "bệnh sĩ". Nhân vật tôi muốn giả danh tri thức mà đi khám mắt để đeo kính. Các bác sĩ vì muốn tỏ ra là mình tài giỏi nên khám sai bệnh cho bệnh nhân.


CH cuối bài 6

Câu 6 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, tập 1)

Từ điển tiếng Việt giải nghĩa từ bệnh tưởng là: “trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải”. Theo em, nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng hay không? Vì sao?

Phương pháp giải:

Viết đoạn văn theo yêu cầu

Lời giải chi tiết:

Từ điển tiếng Việt giải nghĩa từ bệnh tưởng là: “trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải” từ khái niệm này có thể thấy nhân vật “tôi” trong truyện mắc bệnh ảo tưởng nghiêm trọng. Chỉ vì muốn được trong tri thức mà anh ta bất chấp đánh đổi sức khoẻ để đeo kính. Anh ta thậm chí đã thay đổi kính những bốn lần mặc dù mắt anh ta hoàn toàn bình thường, đây là biểu hiện của sự ảo tưởng và vô trách nhiệm với bản thân. Giá trị của mỗi người là ở chính bản thân họ chứ không phải chỉ nhờ vào cặp kính.

Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Top 2
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 3

1. Chuẩn bị

- Cái kính là truyện cười hiện đại, truyện kể về việc nhân vật “tôi” muốn tỏ ra là người tri thức nên đã đi khám bác sĩ và đeo kính.

- Đặc điểm của truyện cười được thể hiện trong văn bản ở những phương diện:

  • Xung đột kịch: xung đột giữa sự thật thà và bệnh ảo tưởng.
  • Nhân vật: các nhân vật có sự không tương xứng giữa bên trong và bên ngoài
  • Hành động: mâu thuẫn với phẩm chất

- A-dít Nê-xin (1915 - 1995) là nhà văn châm biếm người Thổ Nhĩ Kì, tác giả của hơn một trăm cuốn sách.

- Mục đích của truyện cười:

  • Mua vui giải trí (nhằm mục đích giải trí là chủ yếu)
  • Phê phán: phê bình, lên án thói hư tật xấu của con người
  • Đả kích: vạch trần cái ác, cái xấu có tính bản chất của giai cấp thống trị (thời xưa)

- Một tình huống hài hước: Một bạn đã đi tất cộc lệch…


2. Đọc hiểu

Câu 1. Vì sao nhân vật “tôi” muốn đeo kính?

Nhân vật “tôi” muốn đeo kính để tỏ ra là người tri thức.


Câu 2. Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật “tôi” bị bệnh gì và hậu quả của việc đeo kính thế nào?

Lần đầu, bác sĩ nói mắt của nhân vật “tôi” bị cận thị, hậu quả của việc đeo kính là thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được.


Câu 3. Kính mới khác kính trước như thế nào?

Kính dành cho người bị viễn thị 2 đi-ốp


Câu 4. Chiếc kính thứ ba gây hậu quả gì?

Cặp kính này khiến nhân vật “tôi” nhìn cái gì cũng như lùi xa đến ba chục thước, vật gì cũng thấy bé tí xíu, người thì chỉ bằng hạt đậu ván.


Câu 5. Chiếc kính thứ tư có hạn chế gì?

Nhìn cái gì cũng hóa hai.


Câu 6. Cuối cùng, các bác sĩ có xác định được bệnh mắt của nhân vật “tôi”

không?

Bác sĩ không xác định được bệnh mắt của nhân vật “tôi”.


Câu 7. Điều gì xảy ra với nhân vật “tôi”?

Đang đi trên cầu, bước hụt nên ngã lăn quay xuống dưới, cái kính bị văng ra làm tôi không thấy gì nữa.


Câu 8. Kết thúc truyện có gì bất ngờ?

Nhân vật “tôi” nhìn rõ mọi thứ khi chiếc kính đã bị vỡ tròng.


3. Trả lời câu hỏi

Câu 1. Hãy tóm tắt nội dung của truyện Cái kính. Nội dung của truyện liên quan như thế nào đến tên tập sách Những người thích đùa của Nê-xin?


Câu 2. Nêu hậu quả của mỗi lần nhân vật “tôi” thay kính mới.

  • Lần 1: cứ đeo vào là “tôi” thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được.
  • Lần thứ hai: lúc nào cũng chảy nước mắt, mắt đỏ hoe như khóc
  • Lần thứ ba: nhìn cái gì cũng như lùi ra xa, không sinh hoạt bình thường được
  • Lần thứ tư: nhìn cái gì cũng hóa hai
  • Lần thứ năm: không phân biệt được sáng tối.
  • Lần thứ sáu: nhìn xa thấy gần.
  • Những lần tiếp theo: nhìn cái gì cũng ra màu xanh, mọi thứ lẫn lộn hết.

Câu 3. Em có nhận xét gì về các bác sĩ khám mắt và nhân vật “tôi” trong truyện cười này? Điều gì là sự thật và điều gì đã được phóng đại?

- Các bác sĩ khám bệnh: sơ sài, kết luận không có căn cứ; nhân vật “tôi” thì mắc bệnh tưởng, thích giả danh trí thức

- Sự thật là mắt của nhân vật tôi hoàn toàn bình thường.

- Điều được phóng đại là mỗi lần đi khám mắt lại phát hiện ra loại bệnh khác nhau, khi ngã vỡ kính mới biết mình không bị bệnh gì.


Câu 4. Hãy phân tích một số đặc điểm của truyện cười được thể hiện ở văn bản Cái kính.

- Dung lượng ngắn, khoảng tầm 2 trang.

- Cốt truyện đơn giản, ít nhân vật

- Phê phán bệnh tưởng, tự ám ảnh, nghe dư luận bên ngoài mà không tin vào chính mình, và sự thiếu trách nhiệm của một số y, bác sĩ.

- Tình huống gây cười: nhân vật tôi không mắc bệnh, nhưng mỗi lần khám mắt đều ra một bệnh khác nhau, đeo kính mới rồi lại thay; khi ngã vỡ kính thì mắt nhìn được bình thường, không bị bệnh gì.

- Thủ pháp trào phúng: phóng đại,...


Câu 5. Theo em, truyện Cái kính nêu lên và châm biếm, phê phán điều gì? Điều đó có ý nghĩa với cuộc sống hôm nay như thế nào?

  • Truyện Cái kính nêu lên và châm biếm, phê phán những người có bệnh tưởng, thích khoe khoang.
  • Điều đó có ý nghĩa với cuộc sống hôm nay: thông điệp sâu sắc, gửi gắm bài học cho mỗi người.

Câu 6. Từ điển tiếng Việt giải nghĩa từ bệnh tưởng là: “trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải”). Theo em, nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng hay không? Hãy viết một đoạn văn (khoảng 10 – 12 dòng) giải thích vì sao.

Gợi ý:

Khi đọc truyện Cái kính, người đọc có thể thấy được rằng nhân vật “tôi” mắc bệnh tưởng. Về khái niệm, bệnh tưởng là trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải. Ban đầu, nhân vật “tôi” muốn đeo kính để tỏ ra là người có tri thức. Lần đầu tiên, bác sĩ chẩn đoán “tôi” bị cận thị, anh ta tin và cắt kính để đeo. Nhưng mắt vẫn không nhìn rõ, thậm chí là thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được. Vậy là anh ta liền khám hết bác sĩ này đến bác sĩ khác, đổi hết loại kính này đến loại kính khác. Chỉ đến cuối truyện, khi “tôi” bị ngã khiến chiếc kính bị vỡ tròng. Khi đeo kính lên, anh ta nhìn thấy mọi vật bình thường. Rõ ràng, nhân vật “tôi” đã trở nên ám ảnh, cho rằng bản thân bị mắc bệnh mặc dù anh ta hoàn toàn bình thường.

Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Top 3
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 4

I. Tác giả văn bản Cái kính

- Ông sinh ngày 20 tháng 12 năm 1915 và mất ngày 6 tháng 7 năm 1995. Ông sinh ra tại Heybeliada, Istanbul – là thành phố lớn nhất của Thổ Nhĩ Kì.

- Người ta biết đến ông không chỉ là một nhà hoạt động chính trị với những phát ngôn “chấn động” về tín ngưỡng, tôn giáo, mà hơn hết chính là khối lượng lớn các sáng tác của ông.

- Ông đạt được rất nhiều thành tựu ở các quốc nha như Thổ Nhĩ Kì, Liên Bang Xố Viết, Ý, Bulgaria. Những tác phẩm của ông còn được lan truyền rộng rãi và dịch ra hơn 30 thứ tiếng khác nhau. Nửa đời sau, ông là một trong số ít các nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ sống hoàn toàn bằng thu nhập từ các sáng tác của mình.

- Sự nghiệp văn chương: sáng tác đa dạng các thể loại, tiêu biểu là tiểu thuyết và truyện cười.


II. Tìm hiểu tác phẩm Cái kính

Thể loại:

- Văn bản thuộc thể loại: truyện cười.

Xuất xứ và hoàn cảnh:

- Văn bản trích từ vở kịch Những người thích đùa, THÁI HÀ dịch, NXB Văn học, Hà Nội, 2014.

Phương thức biểu đạt:

- Phương thức biểu đạt: tự sự.

Bố cục văn bản Cái kính

- Phần 1 (Một hôm đến…Hai đi-ốp): Lí do nhân vật tôi muốn đeo kính và đi khám 2 đốc tờ kết luận bị cận và bị viễn

- Phần 2 (Tôi lại…loạn thị): Lần 3 đi khám đốc tờ kết luận bị loạn thị.

- Phần 3 (Theo đơn của giáo sư…tôi nói): Hậu quả khi đeo chiếc kính thứ 3

- Phần 4 (Tôi lại…làm sao hết): Hạn chế của chiếc kính thứ 4

- Phần 5 (phần còn lại): Kết thúc bất ngờ của câu chuyện

Giá trị nội dung

- Vở kịch xoay quanh câu chuyện về nhân vật “tôi” chỉ vì tính sĩ, muốn bản thân mình trông tri thức mà đã đi cắt kính hết lần này đến lần khác. Qua đó, truyện phê phán, châm biến những người ưa sĩ diện trong xã hội.

Giá trị nghệ thuật:

- Sử dụng từ ngữ chân thực, sinh động, hấp dẫn,..


III. Tìm hiểu chi tiết tác phẩm Cái kính

Đặc điểm của truyện cười được thể hiện qua văn bản Cái kính

- Truyện kể về những lần đi khám và cắt mắt kính của nhân vật “tôi”, và khi mắt anh có thể nhìn thấy rõ ràng cũng là lúc mắt kính bị vỡ.

- Truyện xây dựng hình tượng nhân vật đại diện cho những con người sĩ diện, bất chấp mọi thứ chỉ để đạt được điều mình mong muốn, đồng thời, hình tượng các bác sĩ khám mắt cho nhân vật “tôi” ai cũng khám sai nhưng đều chê người khám trước là lang băm, ngu dốt.

- Truyện đưa ra các chi tiết gây cười theo trình tự logic, tạo nên những tình huống bất ngờ kết hợp sử dụng biện pháp trào phúng khiến câu chuyện về nhân vật “tôi” trở nên hấp dẫn, hài hước.


Các nhân vật trong truyện

Nhân vật “tôi” và những lần thay kính mắt

- Lần thứ nhất: bác sĩ nói bị cận thị, 1,75 đi-ốp, nhân vật “tôi” đã sắm một cái kính mới => bị buồn nôn và chóng mặt.

- Lần thứ hai: bác sĩ chẩn đoán bị viễn thị, 2 đi-ốp, nhân vật “tôi” lại mua kính mới => nước mắt chảy, đỏ hoe.

- Lần thứ ba: đến khám ở bệnh viện nhà nước, bác sĩ bảo anh ta bị loạn thị. Theo đơn, nhân vật “tôi” mua kính khác => nhìn thấy vật gì cũng xa dần, không thể sinh hoạt bình thường được.

- Lần thứ tư: nhân vật “tôi” được khám bởi một bác sĩ tốt nghiệp ở Mỹ về, anh ta lại cắt kính mới => nhìn mọi thứ từ một hóa thành hai.

- Lần thứ năm: đến khám bởi một bác sĩ học ở Đức về, chấn đoán một mắt bị viễn, mắt kia thì cận, nhân vật “tôi” lại mua chiếc kính khác => không phân biệt được sáng tối.

- Lần thứ sáu: chẩn đoán anh ta bị quáng gà, lại uống thuốc, tiêm, cắt kính mới => nhìn xa thấy gần.

- Những lần tiếp theo: nhìn cái gì cũng ra màu xanh, mọi thứ lẫn lộn hết.

*Kết thúc truyện: sau những lần đi khám mắt để cắt kính, hết bị buồn nôn, đau mắt, không thể sinh hoạt bình thường,…cho đến khi anh bị ngã, kính rơi ra thì lúc đó anh mới nhìn mọi thứ rõ ràng. Và khi về kể với vợ của mình, anh mới biết chiếc kính của mình rơi ra từ lúc đó.

=> Nhân vật “tôi” là người thích sĩ diện, chỉ vì muốn bản thân mình trông thật tri thức mà đã kiên quyết đi cắt kính để rồi vừa tốn tiền của lẫn thời gian, vừa ảnh hưởng đến sức khỏe của mắt mặc dù mặt anh ta vẫn bình thường.


Các bác sĩ khám mắt

- Các bác sĩ khám mắt trong truyện tuy là có người đi du học về, đều là người có học thức, trình độ chuyên môn nhưng khi khám cho bệnh nhân thì đều khám không có tâm, khám qua loa, dối trá để khiến bệnh nhân vừa tốn tiền, tốn thời gian và vẫn không giúp gì được cho bệnh nhân.


Ý nghĩa, nội dung truyện Cái kính

- Truyện nêu lên và châm biếm, phê phán những thành phần ưa sĩ diện trong xã hội. Trong truyện, nhân vật tôi vì muốn sĩ diện cho giống tri thức nên đi khám để cắt kính đeo. Các bác sĩ thì sĩ diện tỏ ra mình giỏi nên đều chê người trước nhưng rồi kết cục ai cũng khám sai cho nhân vật tôi.

Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Top 4
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 5

CÂU HỎI GIỮA BÀI

Câu 1: Vì sao nhân vật "tôi" muốn đeo kính?

Trả lời:

Nhân vật "tôi" muốn đeo kính vì muốn thể hiện mình là một người trí thức và đẹp trai hơn.


Câu 2: Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật "tôi" bị bệnh gì và hậu quả của việc đeo kính thế nào?

Trả lời:

Lần đầu khám, bác sĩ nói mắt của nhân vật "tôi" bị cận thị và hậu quả của việc đeo kính là gây buồn nôn và mắt đỏ.


Câu 3: Kính mới khác kính trước như thế nào?

Trả lời:

Kính mới khác kính trước bởi nhận biết các vật trở nên sáng sủa và rõ ràng hơn.


Câu 4: Chiếc kính thứ ba gây hậu quả gì?

Trả lời:

Chiếc kính thứ ba gây ra việc nhìn mọi vật trở nên mờ mờ ảo ảo và khó phân biệt, làm nhân vật "tôi" ngã xuống cầu.


Câu 5: Chiếc kính thứ tư có hạn chế gì?

Trả lời:

Chiếc kính thứ tư có hạn chế là bị vỡ rơi mất, làm cho nhân vật "tôi" không thể nhìn rõ được nữa.


Câu 6: Cuối cùng, các bác sĩ có xác định được bệnh mắt của nhân vật "tôi" không?

Trả lời:

Không, các bác sĩ không xác định được bệnh mắt của nhân vật "tôi" một cách chính xác, và mỗi lần khám đều đưa ra những chẩn đoán khác nhau.


Câu 7: Điều gì xảy ra với nhân vật "tôi"?

Trả lời:

Cuối cùng, nhân vật "tôi" bị nhầm lẫn với các chẩn đoán sai lầm của các bác sĩ và gặp nhiều khó khăn khi đeo kính.


Câu 8: Kết thúc truyện có gì bất ngờ?

Trả lời:

Kết thúc truyện có một tình huống bất ngờ khi nhân vật "tôi" phát hiện chiếc kính mà anh ta đang đeo đã bị vỡ rơi mất, nhưng anh ta không biết.


CÂU HỎI CUỐI BÀI

Câu 1: Hãy tóm tắt nội dung của truyện Cái kính. Nội dung của truyện liên quan như thế nào đến tên tập sách Những người thích đùa của Nê-xin?

Trả lời:

  • Tóm tắt: Trong câu chuyện "Cái kính," nhân vật chính là một người có xu hướng tỏ ra mình thông thái và muốn đeo kính để thể hiện điều này. Anh ta sau đó đi khám mắt và trải qua một loạt các chẩn đoán và việc đeo kính khác nhau từ các bác sĩ. Những lần này đã gây ra nhiều vấn đề, như buồn nôn, mắt đỏ, khó khăn trong giao tiếp và ăn uống. Cuối cùng, sau một tai nạn khi kính của anh rơi xuống, anh mới nhận ra rằng kính của mình đã bị vỡ, và khi không đeo kính, anh có thể nhìn rõ.
  • Truyện Cái kính trích từ tập sách Những người thích đùa của Nê - xin.

Câu 2: Nêu hậu quả của mỗi lần nhân vật “tôi” thay kính mới.

Mẫu: Lần 1: Cứ đeo vào là “tôi” thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được.

Trả lời:

Hậu quả của mỗi lần nhân vật “tôi” thay kính mới.

  • Lần 1: Cứ đeo vào là “tôi” thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được.
  • Lần 2: Khi anh ta đeo chiếc kính mới, mắt của anh luôn đỏ đẫm.
  • Lần 3: Khi anh ta đeo kính, thì mọi thứ mà anh ta nhìn thấy đều trở nên xa xôi, làm cho anh ta gặp khó khăn trong việc nắm tay, di chuyển, và ăn uống.
  • Lần 4: Đeo kính mới, anh ta lại gặp hiện tượng mọi thứ trở nên kép.
  • Lần 5: Sau khi chuyển qua một đôi kính khác, anh ta không thể phân biệt giữa ban ngày và ban đêm nữa.
  • Lần 6: Những gì ở xa trông thấy gần đến mức không thể tin nổi.

Câu 3: Em có nhận xét gì về các bác sĩ khám mắt và nhân vật “tôi” trong truyện cười này? Điều gì là sự thật và điều gì đã được phóng đại?

Trả lời:

  • Nhân vật "tôi" tự cho mình là một người thích sĩ diện và thường tỏ ra giả danh tri thức. Mặc dù mắt anh không gặp vấn đề gì, nhưng anh vẫn quyết định đi khám và đeo kính, thậm chí uống thuốc.
  • Các bác sĩ, từ tư nhân đến nhà nước, từ trong nước đến nước ngoài, đều thực hiện việc khám bệnh một cách giả tạo và không có tâm hơn. Họ chẩn đoán sai bệnh, gây ra sự đau khổ và tốn kém cho bệnh nhân về cả tiền lẫn thời gian.
  • Thực tế là mắt của nhân vật "tôi" không bị vấn đề gì cả, nhưng mỗi lần anh đi khám, các bác sĩ lại "khám phát hiện" một vấn đề mới về mắt của anh, nhưng không ai trong số họ có thể chẩn đoán đúng.

Câu 4: Hãy phân tích một số đặc điểm của truyện cười được thể hiện ở văn bản Cái kính.

Trả lời:

  • Nhân vật chính "tôi" ban đầu hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng vì muốn tỏ ra trí thức, anh ta đã tự tạo cho mình một vấn đề mắt và đi khám. Kết quả là các bác sĩ cho anh ta những chẩn đoán sai lầm và đưa ra các kính không phù hợp.
  • Trong câu chuyện, đã tạo nên một tình huống hài hước, đặc biệt là khi các bác sĩ có vẻ không khám ra bệnh gì, nhưng lại trách móc lẫn nhau trước mặt bệnh nhân. Kết quả cuối cùng là bệnh nhân không hề mắc bệnh gì cả.
  • Tác giả đã linh hoạt sử dụng các yếu tố gây cười, tạo ra các tình huống bất ngờ và phóng đại để làm cho câu chuyện trở nên hài hước.

Câu 5: Theo em, truyện Cái kính nêu lên và châm biếm, phê phán điều gì? Điều đó có ý nghĩa với cuộc sống hôm nay như thế nào?

Gợi ý:

  • Truyện "Cái kính" nêu lên và châm biếm hiện tượng "bệnh sĩ."
  • Nhân vật "tôi" muốn giả danh tri thức và đi khám mắt để đeo kính.
  • Các bác sĩ, với mục đích tỏ ra tài giỏi, thực hiện các khám sai bệnh cho bệnh nhân.
  • Hiện tượng này tồn tại từ lâu và vẫn còn phổ biến trong xã hội.
  • Các cá nhân, cơ quan, tổ chức thường đưa ra nhiều phương hướng và biện pháp mà họ chưa nắm rõ tình hình, với mong muốn chạy đua thành tích.
  • Kết quả là gây ra nhiều sai phạm, và các sai lầm này ngày càng trở nên tệ hơn, ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của xã hội.

Câu 6: Từ điển tiếng Việt giải nghĩa từ bệnh tưởng là: “trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải”. Theo em, nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng hay không? Hãy viết một đoạn văn (khoảng 10 – 12 dòng) giải thích vì sao.

Gợi ý:

  • Nhân vật "tôi" trong câu chuyện "Cái kính" bị mắc một loại bệnh tưởng, nghĩ rằng mình mắc phải một cách trầm trọng.
  • Ban đầu, nhân vật này chỉ muốn đeo kính để giả danh tri thức, nhưng sau đó tin tưởng vào phán đoán sai của các bác sĩ.
  • Nhân vật liên tục tìm kiếm sự khám bệnh từ nhiều nguồn khác nhau, bao gồm cả phòng khám tư và bệnh viện nhà nước, và thậm chí từ bác sĩ trong và ngoài nước.
  • Mỗi bác sĩ đưa ra một phân đoạn khác nhau về tình trạng mắt của nhân vật, và nhân vật luôn đeo các loại kính khác nhau với hy vọng khắc phục triệu chứng buồn nôn và khẳng định mắt mình bị vấn đề.
  • Tâm lý của nhân vật trở nên lúc nào cũng nghi ngờ mắt mình và luôn nghĩ rằng có vấn đề về mắt, bất kể những phán đoán của bác sĩ là gì.
Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Top 5
(có 0 lượt vote)

Bài soạn "Cái kính" (Ngữ văn 8 - SGK Cánh diều) - mẫu 6

Phân tích văn bản Cái kính - Mẫu 1

A-dít Nê-xin là nhà văn châm biếm người Thổ Nhĩ Kì, tác giả của hơn một trăm cuốn sách. Một trong những truyện cười tiêu biểu của ông có thể kể đến Cái kính.


Nội dung truyện cười kể về nhân vật tôi vì muốn tỏ ra tri thức, đã đi khám và đeo kính. Lần đầu tiên, bác sĩ bảo anh ta bị cận và cho anh ta đeo kính cận, nhưng khi đeo kính lại thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được. Lần hai đi khám bác sĩ khác lại kết luận là bị viễn thị, đeo kính mới nhưng lúc nào cũng chảy nước mắt, mắt đỏ hoe như khóc. Lần thứ ba đi khám, bác sĩ kết luận anh ta bị loạn thị nhưng đeo kính thì nhìn cái gì cũng như lùi ra xa, không sinh hoạt bình thường được. Lần thứ tư đi khám, anh đeo kính mới nhìn cái gì cũng hóa hai. Lần thứ năm đi khám, bác sĩ phán anh một mắt viễn thị, một mắt cận thị. Anh đổi sang kính khác và không phân biệt được sáng, tối nữa. Một lần, nhân vật tôi bị ngã, chiếc kính rơi ra. Khi đeo kính lại, anh ta đã nhìn rõ được mọi vật. Về tới nhà, người vợ hỏi về chiếc kính thì tôi mới phát hiện ra kính bị vỡ.


Có thể thấy rằng nhân vật tôi đã mắc phải căn bệnh tưởng, thích giả danh trí thức. Còn các bác sĩ khám bệnh trong truyện thì khám bệnh sơ sài, kết luận không có căn cứ. Hết lần này đến lần khác, tôi nghe theo lời bác sĩ để rồi tình trạng vẫn không khá lên. Chỉ đến cuối truyện, khi “tôi” bị ngã khiến chiếc kính bị vỡ tròng và đeo kính lên, anh ta nhìn thấy mọi vật bình thường. Rõ ràng, nhân vật “tôi” đã trở nên ám ảnh, cho rằng bản thân bị mắc bệnh mặc dù anh ta hoàn toàn bình thường.


Truyện có dung lượng ngắn, khoảng tầm hai trang với cốt truyện đơn giản, ít nhân vật. Tình huống gây cười xuất phát từ việc nhân vật tôi không mắc bệnh, nhưng mỗi lần khám mắt đều ra một bệnh khác nhau, đeo kính mới rồi lại thay; khi ngã vỡ kính thì mắt nhìn được bình thường, không bị bệnh gì. Tác giả đã sử dụng thủ pháp phóng đại, tăng tiến để nhằm mục đích tạo ra tiếng cười phê phán, châm biếm.


Như vậy, truyện cười Cái kính tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng bài học sâu sắc cho người đọc.


Phân tích văn bản Cái kính - Mẫu 2

Truyện cười Cái kính của nhà văn A-dít Nê-xin đã gửi gắm thông điệp giá trị trong cuộc sống.


Truyện kể về nhân vật tôi thích tỏ vẻ là một tri thức chính hiệu. Vì muốn đeo kính, anh ta đi khám mắt. Lần đầu, bác sĩ bảo anh ta bị cận và cho anh ta đeo kính cận, nhưng khi đeo kính lại thấy mặt mày sa sầm, buồn nôn không chịu được . Lần hai đi khám bác sĩ khác lại kết luận là bị viễn thị, đeo kính mới nhưng lúc nào cũng chảy nước mắt, mắt đỏ hoe như khóc . Lần thứ ba đi khám, bác sĩ kết luận anh ta bị loạn thị nhưng đeo kính thì nhìn cái gì cũng như lùi ra xa, không sinh hoạt bình thường được . Lần thứ tư đi khám, anh đeo kính mới nhìn cái gì cũng hóa hai. Lần thứ năm đi khám, bác sĩ phán anh một mắt viễn thị, một mắt cận thị. Anh đổi sang kính khác và không phân biệt được sáng, tối nữa. Sau đó anh đi khám ở nhiều nơi khác, lại uống thuốc, lại tiêm những vẫn không nhìn rõ được. Một lần anh bị ngã, kính rơi ra, người khác giúp anh nhặt lại. Từ lúc đó anh nhìn cái gì cũng rõ hẳn. Đến khi vợ anh nhắc, anh mới biết kính mình đã vỡ.


Rõ ràng, nhân vật tôi đã bị mắc bệnh tưởng. Khái niệm “bệnh tưởng” có thể được hiểu là trạng thái tinh thần lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc một bệnh nào đó, kì thật không phải. Lúc đầu, nhân vật tôi muốn đeo kính để tỏ ra là người có tri thức. Bởi vậy, anh ta đã đi khám bác sĩ và đúng như ý nguyện được đeo kính. Hết lần này đến lần khác, đổi qua nhiều loại kính nhưng tôi vẫn không thể nhìn thấy rõ ràng. Dù vậy, tôi vẫn không nhận ra vấn đề bản thân không hề bị bệnh, mà chỉ một mực tin vào lời bác sĩ. Đến cuối truyện, nhân vật tôi đã bị ngã khiến mắt kính bị vỡ. Anh ta đeo kính lên thì nhìn thấy mọi vật bình thường. Tôi lấy làm ngạc nhiên, sung sướng vô cùng nhưng vẫn không phát hiện ra mắt kính bị vỡ. Chỉ đến khi người vợ thắc mắc kính của anh ta bị làm sao, tôi mới nhận ra. Rõ ràng, nhân vật “tôi” đã trở nên ám ảnh, cho rằng bản thân bị mắc bệnh mặc dù anh ta hoàn toàn bình thường.


Qua nội dung câu chuyện, tác giả đã phê phán bệnh tưởng, tự ám ảnh, nghe dư luận bên ngoài mà không tin vào chính mình, và sự thiếu trách nhiệm của một số y, bác sĩ. Có thể khẳng định rằng đây là một thông điệp giá trị đối với mỗi người trong cuộc sống.


Truyện Cái kính đã tạo ra tiếng cười hài hước cho bạn đọc. Đồng thời, tác giả cũng muốn gửi gắm bài học quý giá trong cuộc sống.

Ảnh minh họa (Nguồn internet) ảnh 1
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Hi vọng bài viết trên mang lại nhiều giá trị cho bạn. Chúc các bạn học tốt và tiếp tục theo dõi các bài văn hay trên Alltop.vn

Hãy đăng nhập để bình luận

Đăng nhập bằng facebook hoặc google để bình luận .